← Quay lại trang sách

Chương 2858 Thần uy

Phật Đà thấp giọng nói: “Muốn diệt tuyệt nhất mạch Phật môn ta, trước tiên ngươi phải có thực lực này mới được. Lên đây đi, ta với ngươi đánh một trận!

Mấy trăm ngàn đại quân sau lưng ngươi kia cũng không cần dùng đến. Ngươi thắng, nhất mạch Phật môn ta liều chết đánh một trận hay bó tay chịu trói cũng cùng một kết quả mà thôi.

Nhưng nếu như ngươi thua, thì dù sau lưng ngươi đại quân có đến mấy triệu cũng không thể làm gì được Phật môn ta.”

Lúc này, trong mắt Tô Tín lộ ra một tia lạnh, nói: “Đến giờ này rồi mà còn tỏ vẻ à? Dựa vào cái gì mà ta phải lên chứ không phải ngươi xuống đây?

Phật Đà, cũng đã đến lúc này rồi. Ngươi còn tính ở đó giả thần giả quỷ hay sao?”

Dứt lời, Tô Tín liền bước ra một bước. Có điều, hắn cũng không phải ngự không mà đi mà là đạp trên đất Linh Sơn.

Một cước này đạp xuống, giống như là động đất vậy. Sức mạnh cường đại từ dưới chân nhập vào cơ thể mà xuất ra, tất cả mọi người đều cảm giác đất đai bắt đầu rung chuyển. Một vết nứt to lớn bắt đầu lan ra từ dưới chân Tô Tín, kéo dài đến dưới Linh Sơn.

Chỉ nghe một tiếng ầm lớn vang đến, vô tận trận pháp trên Linh Sơn sáng lên chói lọi, bạo phát ra Phật quang kim săc chói mắt. Giống như thể trong thiên địa lại xuất hiện Mặt trời nhỏ thứ hai.

Mà sức mạnh từ một cước kia của Tô Tín không ngừng tràn ra. Sau đó, những Phật quang kia đều mất đi, trận pháp cũng vang lên một loạt tiếng nổ tung, mảnh vỡ bay tứ tán!

Một cước oai của Tô Tín phế bỏ toàn bộ trận pháp của Phật môn Linh Sơn. Uy thế cường đại này khiến cho sắc mặt của tất cả mọi người ở đây bỗng nhiên biến đổi. Cái này đã không thể coi là người nữa mà là Thần Ma oai!

Nhưng cái này còn chưa hết. Ngay sau đó, Tô Tín lại giáng thêm một cước xuống, đi một bước đến hướng Linh Sơn. Nhưng uy thế bước này còn mạnh hơn so với trước đó.

Chỉ thấy trên đất, vô số đá vụn, đất khối cuồn cuộn, đấy những vết nứt. Lấy dưới chân Tô Tín làm trung tâm, ầm ầm một tiếng vang lớn, địa long vươn mình, thiên địa biến sắc!

Vô số thổ nhưỡng bốc lên, đất đai bắt đầu nứt nẻ, tiếng oanh ngâm từ dưới đất truyền tới, giống như dưới đất có cự long chuyển mình dưới đất, muốn lật cả đât đai lên. Mục tiêu của nó chính là Phật môn Linh Sơn nguy nga kia!

Một tiếng ầm vang thật lớn, chỉ thấy Phật môn Linh Sơn dưới dao động kịch liệt này thoáng chốc đã sụp xuống hơn mười trượng xuống đất!

Lúc này, những hòa thượng trên Linh Sơn sắc mặt ai nấy đều mang vẻ hoảng sợ. Bốn phía lảo đảo lắc lư. Toàn bộ Linh Sơn giống như muốn đổ sụp vậy. Đối với bọn họ mà nói, sức mạnh cường đại này đã vượt qua sự tưởng tượng của bọn họ. Như Thần như Ma. Giờ khắc này, thậm chí lòng tin của bọn họ với Phật Đà cũng đã giảm xuống một ít, lòng tín ngưỡng bắt đầu dao động.

Trong cảnh tượng giống như diệt thế đó, bọn họ chen chúc vào cùng một chỗ, sợ vì Linh Sơn sụp xuống mà bọn họ té xuống theo.

Tô Tín nhìn Linh Sơn sụt xuống kia, sát cơ lộ ra. Ngay sau đó, hắn bước ra một bước, một tiếng vang ầm ầm thật lớn, Linh Sơn kia lại sụt xuống mấy chục trượng!

Phật ảnh trên đỉnh Linh Sơn phát ra một tiếng hừ lạnh. Nhất thời, một luồng Phật quang chiếu khắp nơi, bao bọc lấy những đệ tử Phật môn kia khiến bọn họ trôi lơ lửng giữa không trung.

Mà cùng lúc đó, Phật ảnh khổng lồ kia đưa ra một bàn tay lóe kim mang ra, kéo lấy Phật môn Linh Sơn kia, nâng nó lên hơn mười trượng.

Lúc này, bất kể là võ giả Phật môn hay võ giả Tô Tín đưa tới, trong mắt bọn họ đều là một vẻ đờ đẫn.

Ngọn núi vạn trượng này lọt vào trong tay cường giả cấp bậc như Tô Tín cùng Phật Đà không khác gì một món đồ chơi, mặc cho bọn họ tùy ý làm trò.

Tô Tín nhìn Phật ảnh ở đỉnh Linh Sơn, khóe miệng lộ ra một nụ cười, bước tiếp một bước ra phía trước. Sức mạnh cường đại lại kéo Phật môn Linh Sơn xuống, như muốn hoàn toàn vùi lấp nó xuống mặt đất.

Mà Phật Đà ở phía trên lại dùng sức kéo Linh Sơn này lên.

Đỉnh núi to lớn vô cùng kia lúc này đã hoàn toàn trở thành món đồ chơi trong tay hai cường giả Thông Thiên kia, trông yếu ớt vô cùng.

Ngay cả sau khi Tô Tín liên tục bước ra chín bước, lấy Linh Sơn làm chu vi, trong vòng mười dặm xung quanh giống như bị động đất, là một mảnh hỗn độn. Chỉ có nơi mấy chục vạn đại quân kia đứng sau lưng hắn mới được bảo toàn.

Lúc này, những người đó dường như đã quan sát thấy, nhóm người họ thật ra chính là làm nền. Tác dụng của bọn họ chính là quét dọn chiến cuộc, làm một nhân vật nhỏ xử lý vài việc vặt sau trận đại chiến của cường giả như Tô Tín và Phật Đà.

Bước chín bước xong, Tô Tín cũng không hoàn toàn vùi lấp được Linh Sơn kia xuống đất. Song vào lúc này, Tô Tín bước bước thứ mười ra, Phật Đà theo bản năng cũng kéo lên trên.

Nhưng ai nào ngờ, một cước này của Tô Tín cũng không phải muốn vùi lấp Linh Sơn mà là một luồng sức mạnh hướng đẩy lên trên.

Ngay tức khắc, mọi người liền thấy Linh Sơn kia nhô lên, bay đến hơn trăm trượng, ngay lập tức vỡ vụn giữa không trung, hóa thành từng tảng núi nhỏ rơi xuống đất, phát ra từng tiếng nổ rung trời.