← Quay lại trang sách

Chương 2870 Đuổi cùng giết tuyệt (2)

Khóe miệng Tô Tín lộ ra một nụ cười như có như không, nói: “Ban đầu, nhất mạch Phật môn ngươi tích cực vây giết võ giả nhất mạch Ma môn, không ngờ hôm nay người sáng lập Phật môn như ngươi lại tu luyện Ma công. Mà lại còn là Ma công tương đồng với nguyên bản nhất!”

Phật Đà lạnh nhạt nói: “Cái gì là Phật? Cái gì là Ma? Chỉ là một ý nghĩ sai mà thôi. Ta gọi là Phật Đà, cho nên mới có Phật môn bây giờ. Nếu như ta được gọi là Ma La, thì bây giờ trên giang hồ đã là ma diễm ngút trời.

Võ đạo của Đại Thiên Ma Tôn và võ đạo của Phật môn ta mặc dù nhìn qua nước lửa bất dung, nhưng trong thực tế lại có điểm liên kết.

Ban đầu, lúc ở thời thượng cổ ta đã muốn cùng liên thủ với Đại Thiên Ma Tôn. Đáng tiếc, con người hắn quá mức thiên kích, cứng ngắc. Sau cùng chúng ta gây một trận không vui mà tan.

Có điều, đến hôm nay, ở cảnh giới của chúng ta, công pháp, võ, chẳng qua là một kiểu am hiểu của chúng ta với võ đạo mà thôi. Ma công ta chế tạo ra sẽ không yếu hơn Đại Thiên Ma Tôn.”

Tô Tín ngược lại rất đồng ý với những lời này của Phật Đà. Với thực lực của Tô Tín bây giờ, hắn muốn chế tạo ra một môn công pháp không thua kém gì Phật môn thì cũng đơn giản. Thậm chí cũng có thể đến mức bị ngoại giới tranh đoạt.

Chỉ có điều, tán đồng thì tán đồng. Đáng chết thì vẫn phải chết!

Ngay lúc Phật Đà dứt lời, sát cơ quanh thân Tô Tín đã được ngưng tụ thành thực chất. Một kiếm kia chém ra, sát cơ vô hạn. Kiếm mang hỏa diễm huyết sắc vạch qua bầu trời mênh mông, chạy thẳng đến hướng Phật Đà.

Hiện, Phật Đà đã coi như trọng thương rồi. Tam Thế Phật Pháp Thân đã bị Tô Tín phá hỏng. Sức mạnh còn dư lại đã chẳng có bao nhiêu.

Sau đó, lại lấy Xá Lợi tử làm dẫn mà bạo phát ra công kích Nguyên Thần cực mạnh. Lúc này, Nguyên Thần của Phật Đà cũng bị tổn thương không hề nhỏ.

Cho nên, một kích cuối cùng này, cái Phật Đà có thể liều chỉ có thân xác này của hắn!

Vô biên huyết khí xông ra từ trong cơ thể hắn, khiến sinh cơ trong thể hắn càng lúc càng mỏng đi. Sắc mặt cũng càng lúc càng trở nên xám trắng, giống hệt như người chết.

Huyết khí vô biên kia cũng đã ngưng tụ thành Phật ảnh huyết sắc sau lưng Phật Đà. Một thân Phật Đà Pháp Tướng vô cùng tà dị, mang màu huyết sắc hiện lên. Tay cầm Giới Đao, gương mặt hung ác dữ tợn, hoàn toàn khác với Phật môn Pháp Tướng uy nghiêm trang trọng.

Một đao huyết khí trùng tiêu chém xuống, kiếm mang của Tô Tín vỡ vụn, Liệt Diễm bay tán loạn.

Có điều, vào lúc này, trong hai mắt Tô Tín lưu chuyển hai lực âm dương. Trong nháy mắt, thiên địa trong chu vi mười dặm bắt đầu thay đổi, không ngừng biến chuyển về trạng thái sinh tử lực.

Cây khô trên mặt đất thậm chí giống như được gặp xuân, rồi sau đó lại hóa thành tro bụi. Tiếp đó, lại là cảnh tượng trên đống tro bụi mọc lên một khúc gỗ lớn. Thật giống như là trong nháy mắt này, phương thiên địa này đã trải qua vô số lần luân hồi, rất thần dị.

Sinh tử âm dương lực vặn xoắn, Giới Đao trong tay Huyết Sắc Phật Đà ầm ầm vỡ vụn, bốc hơi thành một màn sương máu.

Liệt Diễm thiêu đốt quanh thân Tô Tín nóng bỏng. Đó là Đại Nhật Chân Hỏa đủ để phần thiên phệ địa. Một quyền đánh ra mang theo sức mạnh quyết liệt. Bên ngoài nhìn vào, thân hình của Tô Tín so với Huyết Sắc Phật Đà trăm trượng kia thì quá mức nhỏ bé. Dưới một quyền này, Huyết Sắc Pháp Thân của Phật Đà run lên, vô biên huyết vụ bốc hơi.

Uy năng của Xích Hỏa Thần Công dung hợp Long Nguyên kia cùng với sức mạnh của Thần Điểu ba chân đã được Tô Tín phát huy đến trình độ cao nhất. Đặc biệt là lúc cận chiến. Uy năng đó giống như là phần thiên chử hải. Mọi người ở bên ngoài chỉ có thể nhìn được Liệt Diễm vô biên dâng lên. Huyết Sắc Pháp Thân của Phật Đà không ngừng bị bốc hơi.

Tô Tín nhíu mày một cái. Một kích liều mạng của Phật Đà theo lý mà nói thì không thể yếu đến thế mới đúng. Thế mà bây giờ lai trông như không chịu nổi một kích. Cái này rõ ràng có chút không đúng.

Sinh tử hai lực chuyển hóa thành Liệt Diễm bay lên. Thân hình Tô Tín lui về phía sau. Có điều, vào lúc này, trong Huyết Sắc Phật Đà không ngừng bị bốc hơi kia lộ ra một vòng kim mang hiển hiện.

Huyết vụ phiêu tán, trong Huyết Sắc Phật Đà kia thậm chí còn có một thân kim mang lóe lên. Tượng Phật được đúc từ lưu ly Phật cốt hiện lên, mang theo khí thế từ trước tới nay chưa từng có mà nhắm hướng Tô Tín mà đụng. Không sai! Chính là đụng! Khí thế cường đại như ngọc nát đá tan!

Ma Tâm Phật Cốt!

Trong nháy mắt Phật Cốt xuất hiện, Tô Tín nhất thời cảm giác không gian và thời quanh thân Tô Tín đều bị giam cầm hoàn toàn, không thể tránh thoát.

Đây mới thực sự là một kích ngọc nát đá tan của Phật Đà. Thiêu đốt Xá Lợi, hiến tế Phật cốt. Sau một kích này, bất kể Tô Tín còn sống hay là chết, dù sao Phật Đà cũng chắc chắn phải chết.

Phật cốt lóng lánh, vô tận quang huy. Đây là sức mạnh thuần túy nhất của Phật Đà, không dính bất kỳ tạp chết nào. Nhưng chính vì vậy mới lộ ra vẻ đáng sợ.

Có điều, sắc mặt Tô Tín lúc này không có biến hóa gì nhiều. Tuy nhiên, hai mắt hắn lúc này lại trở thành một màu đen nhánh. Tinh mang lóe lên bên trong, giống như biến thành vũ trụ huyền ảo.