← Quay lại trang sách

Chương 2875 Hậu thủ của Đạo Tổ

Với võ giả chúng ta mà nói, mất đi sức mạnh Thông Thiên cảnh sẽ có ý nghĩa thế nào, ngươi hẳn rõ ràng. Ngươi cho rằng ta sẽ bỏ sức mạnh Thông Thiên cảnh ra sao?”

Mặc dù bây giờ sức mạnh của Đạo môn không bằng Tô Tín nhưng Huyền Trần Tử và Lâm Trường Hà ít nhiều cũng là Thông Thiên.

Mà bây giờ nếu như bọn họ giao sức mạnh này cho Tô Tín thì cũng tương đương với chuyện bỏ đi chút sức tự vệ cuối cùng. Khi đó, bọn họ mới thực sự là mặc người xẻ thịt.

Huống chi, sức mạnh Thông Thên cảnh phải chờ đợi vạn năm mới xuất hiện một lần. Cho dù Huyền Trần Tử không có dã tâm xưng bá giang hồ, hắn cũng không cách nào giap sức mạnh này ra được.

Tô Tín lắc đầu nói: “Huyền Trần Tử Chưởng giáo không cần kích động đến vậy. Chẳng qua ta chỉ muốn đạo thiên cơ trên người các ngươi chứ không muốn sức mạnh Thông Thiên cảnh của các ngươi. Ai nói với các ngươi mât đi thiên cơ sẽ không thể tấn thăng Thông Thiên cảnh được?”

Cũng đến lúc này rồi, thực lực của Tô Tín đã có thể nghiền ép được đối phương, hắn dĩ nhiên cũng không giấu diếm.

Cho nên, Tô Tín liền nói hết thảy mọi chuyện cho Huyền Trần Tử và Lâm Trường Hà.

Tô Tín nhìn hai người, lạnh nhạt nói: “Hiện tại, thiên cơ của bốn người Khương Viên Trinh, Thích Đạo Huyền, Phật Đà, Vương Cửu Trọng bọn họ đều nằm trong tay ta. Bên phía Đại Thiên Ma Tôn cũng đã đồng ý, chỉ cần ta giải giải quyết Đạo môn, hắn sẽ giao thiên cơ cho ta. Còn về hai vị đằng sau thì vẫn luôn đứng về phía ta, thế cũng không cần nói nhiều nữa.

Cửu Cực Quy Nhất chính là mục đích cuối cùng của ta. Nhân Hoàng muốn diệt thế cũng được, muốn trở thành người đầu tiên từ cổ chí kim đạt đến đẳng cấp của Nhân Tổ và Yêu Hoàng cũng được. Dù sao ta cũng nhất định phải tranh một chuyến với hắn. Bây giờ, bên duy nhất không có thái độ rõ ràn chính là Đạo môn ngươi rồi. Cho nên hòa hay chiến, hoàn toàn phải xem ý của Đạo môn ngươi.”

Nhìn Huyền Trần Tử, Tô Tín mang theo một tia lãnh ý, nói: “Huyền Trần Tử Chưởng giáo, thật ra Tô Tín ta không hề thích giết chóc. Song, điều kiện tiên quyết là các ngươi đừng cản đường của ta!”

Huyền Trần Tử nổi giận trước uy hiếp của Tô Tín. Có điều, chuyện trước đó Tô Tín nói khiến htam quan của hắn có chút không chấp nhận nổi.

Vốn, hắn vẫn cho rằng hắn đã trông thấy được đại thế thiên hạ. Không ngờ bọn hắn vẫn luôn là những kẻ hồ đồ. Người thực sự rõ ràng nhất chính là Tô Tín trước mắt kia.

Nực cười thay trước đó Phật Đà còn tưởng rằng Tô Tín không biết Phật Đà âm thầm mưu toan cái gì. Nào ngờ, người thực sự hồ đồ là Phật Đà mới đúng.

Với tình huống mà Tô Tín nói, Huyền Trần Tử cũng không hề nghi ngờ. Thích Đạo Huyền không tìm được. Nhưng Vương Cửu Trọng lại đang bế quan trong Vũ Thiên Vực. Chuyện này chỉ cần hắn đến Vũ Thiên Vực nhìn thử là biết. Tô Tín cũng không cần thiết phải gạt hắn.

Nhưng sức mạnh Thông Thiên cảnh dù gì cũng là sức mạnh Thông Thiên cảnh, Mặc dù Tô Tín và Nhân Hoàng không dựa vào thiên cơ mà bước chân vào Thông Thiên nhưng người với người không giống nhau. Tô Tín và Nhân Hoàng có thể. Bọn họ cũng có thể sao?

Ngay lúc Huyền Trần Tử còn đang phân vân, Lâm Trường Hà đứng một bên bỗng nhiên nói: “Chưởng giáo, chuyện này để ta xử lý có được không?”

Huyền Trần Tử chẳng qua chỉ có hơi chút chần chừ, sau đó hắn liền gật đầu.

Lâm Trường Hà kế thừa tất cả trí nhớ của Đạo Tổ.

Theo lý mà nói, thân phận của hắn bây giờ đã là chuyển thế của Đạo Tổ rồi mới đúng. Thân phận của hắn trong Đạo môn là vô cùng tôn quý.

Nhưng trong thực tế, trí nhớ của Lâm Trường Hà vẫn là hắn. Bản thân hắn không có tâm tư tranh quyền đoạt lợi gì. Cho nên chuyện lớn chuyện nhỏ trong Thái Nhất Đạo Môn đều do Huyền Trần Tử làm chủ.

Bây giờ Lâm Trường Hà bỗng nhiên lại nói hắn muốn xử lý, Huyền Trần Tử dường như biết được gì đó. Đây cũng là thứ gì đó Đạo Tổ để lại, để đối phó với chuyện xảy ra hôm nay.

Nhìn Tô Tín, Lâm Trường Hà trầm giọng nói: “Ta có thể giao thiên cơ Thông Thiên cảnh cho ngươi.”

Sắc mặc của Huyền Trần Tử ở phía sau có hơi biến đổi. Hắn không ngờ đến sau cùng Lâm Trường Hà sẽ lại nói một lời như vậy.

Có điều, ngay sau đó, Lâm Trường Hà lại nói: “Đạo Tổ ngày trước thủ đoạn huyền ảo thần dị. Ta chẳng qua là nhận trí nhớ truyền thừa võ đạo của Đạo Tổ. Nhưng cái hắn am hiểu còn có bói toán, cái này ta không am hiểu lắm.

Nhưng trong truyền thừa trí nhớ Đạo Tổ của ta, có một tin tức rất kì quái được lưu lại. Nếu tương lai Đạo môn gặp nguy cơ diệt môn sẽ dẫn theo người đó đến Quy Khư Hải Nhãn ở Nam Hải. Nơi đó có một thứ mà Đạo Tổ lưu lại. Tỷ thí ở trên đó xong, sau đó, bất kể thắng bại thế nào cũng đều sẽ có một kết quả.

Ta vốn cho rằng tin tức này ta không dùng được. Không ngờ bây giờ lại ứng nghiệm trên người ngươi.”

“Quy Khư Hải Nhãn?” Tô Tín nhíu mày. Đó chính là nơi mà vạn năm trước đông đảo cường giả thượng cổ tranh đoạt cơ duyên Thông Thiên cảnh lần đầu. Tô Tín cũng thực tò mò không biết Đạo Tổ để lại cái gì ở đó.

“Được. Trận chiến này ta đồng ý.”

Sau khi hẹn xong, năm người liền ngay lập tức ngự không mà đi, đi đến trên Nam Hải.