Chương 2877 Võ đạo dịch cờ
Địa Tạng Vương xuất thân Phật môn, có điều sau này hắn lại tu luyện truyền thừa của Địa Tạng Vương ở Địa Phủ, cũng coi như là dung hợp hai đạo.
Truyền thừa của Địa Phủ đúng thực là có những thứ liên quan đến bói toán thiên cơ như này. Vì lẽ đó nên Địa Tạng Vương bây giờ ngược lại có nhìn ra một ít thứ. Chỉ có điều, bây giờ hắn có chút không dám khẳng định.
Lúc này, trên bối giáp của Lạc Thủy Ngao Vương kia, Thương Long của Tô Tín gầm rống phá Càn Khôn Đạo Đồ của Lâm Trường Hà, mà lao đến hướng hắn.
Trước người của Lâm Trường Hà, một đoàn đạo văn ngưng tụ thành Bát Quái Đồ. Dưới sự liên tục thay đổi của Bát Quái, Thương Long tiêu tan. Nhưng sau đó, một Thần Điểu ba chân liền ngay lập tức lao xuống, quanh thân là Thái Dương Chân Hỏa nóng bỏng, mãnh liệt lao đến hướng Lâm Trường Hà.
Dưới sức mạnh này, Lâm Trường Hà lui về sau một bước. Đạo văn trước người diễn hóa Băng Phong Thiên Lý, khí tức của hắn lại ẩn trong đạo văn mông lung này mà cản thế công của Tô Tín.
Trong mắt Tô Tín lộ ra một vẻ kỳ dị. Bối giáp của Lạc Thủy Ngao Vương này quả thực rất kỳ dị. Tô Tín có thể cảm giác được, phù văn bên trên thứ này không tạo thành ảnh hưởng gì với hắn. Chẳng qua chỉ đang phân tích sức mạnh bên trong của hắn. Hơn nữa, nó cũng hấp thu sức mạnh tràn ra ngoài lúc Tô Tín đối chiến với Lâm Trường Hà mà thôi.
Bây giờ, trong lòng Tô Tín liền có một suy đoán mơ hồ. Thứ này hẳn là đang tự động diễn toán cái gì đó!
Mặc dù Tô Tín không biết Đạo Tổ để lại cái này có ý nghĩa gì. Có điều, hiện tại nó vẫn có điểm tốt với hắn.
Đây cũng là lần đầu tiên Tô Tín đối mặt trực quan với hiển hóa võ đạo của mình như vậy. Diễn biến này quả thực là thần kỳ.
Lúc này, cuộc chiến giữa Tô Tín và Lâm Trường Hà cũng không được coi là cuộc chiến sinh tử gì, cũng không ai dùng đến công pháp, vũ kỹ cường đại. Có điều, sau hơn mười chiêu, Tô Tín vẫn đang áp chế Lâm Trường Hà.
Võ đạo của Tô Tín quá nhiều, quá mạnh mẽ. Lấy đại một môn ra tu luyện đến trình độ cao nhất cũng đã là chuyện rất kinh khủng chứ đừng nói là bây giờ, Tô Tín hầu như đều tu luyện từng dạng đến trình độ cao nhất.
Lâm Trường Hà thừa kế toàn bộ trí nhớ võ đạo của Lâm Trường Hà, có điều hắn cũng không coi như là Đạo Tổ. Cho nên bây giờ, tuy Phật Đà đã khôi phục được đỉnh cao thời thượng cổ, nhưng Lâm Trường Hà bây giờ mặc dù không thua kém với Đạo Tổ thời thượng cổ song cũng hãy có chênh lệch nhỏ.
Mặc dù chênh lệch chỉ nhỏ như thế thôi, nhưng cũng khiến cho Lâm Trường Hà bị rơi vào thế hạ phong lúc đối diện với Tô Tín.
Dĩ nhiên, mặc cho Lâm Trường Hà bây giờ đã đến mức tột cùng, hắn đoán chừng cũng không phải đối thủ của Tô Tín.
Lúc này, trên bối giáp Lạc Thủy Ngao Vương, quân cờ do võ đạo của Tô Tín hiển hóa ra hãy còn rất nhiều. Mà bên phía Lâm Trường Hà thì chỉ còn một. Đó chính là thanh Đạo kiếm trong suốt, sắc bén Thái Nhất Đạo Kiếm này!
“Thanh kiếm này là do ta hiển hóa ra trước khi dung hợp với trí nhớ võ đạo của Đạo Tổ. Chính là lĩnh ngộ hoàn toàn thuộc về ta.
Ngày xưa, lúc chúng ta còn trẻ, ta không thể cùng chính thức giao thủ với ngươi. Cái này có thể coi là một sự tiếc nuối. Bây giờ ở đây, tiếc nuối đó coi như có thể được bù đắp.”
Dứt lời, Lâm Trường Hà chém ra một kiếm, đạo uẩn xung quanh lưu chuyển. Một kiếm này đột ngột biến mất giữa không trung!
Không, không hẳn là biến mất. Tô Tín có thể cảm giác được rõ rệt một kiếm đó sáp nhập, hoàn toàn dung nhập vào bên trong thiên địa!
Cái Thái Nhất Đạo Môn theo đuổi chính là Thái Thượng Vong Tình Đạo. Thái Thượng Vong Tình thực sự là đưa bản thân đạt đến mức ý chí thiên địa chân chính.
Chỉ có điều, võ đạo cực đoan kiểu này của Thái Nhất Đạo Môn đã định trước sẽ không thành công. Đạo Tổ ngày trước chẳng qua chỉ truyền xuống một cái đạo thống. Thậm chí có thể nói đây chỉ là một ý tưởng. Nhưng trong Đạo môn ba ngàn năm sau, vô số những tông môn truyền thừa cường đại trong Đạo môn thi nhau bị hủy diệt. Ngược lại, Thái Thượng Đạo Môn có hơi giống như trò đùa bây giờ lại trở thành một trong Tứ Đại Đạo Môn. Khỏi nói tạo hóa đúng là trêu người.
Lúc này, Lâm Trường Hà cho dù có dung hợp với trí nhớ võ đạo của Đạo Tổ thì hắn cũng không thể đạt đến trình độ Thái Thượng Vong Tình. Song, thanh kiếm mà hắn ngưng tụ ra kia lại có thể hoàn toàn dung nhập vào trong thiên địa, hiệu lệnh cho thiên địa này hóa kiếm cho hắn!
Trong chớp nhoáng này, Tô Tín cảm giác thiên địa quanh thân hắn đều đã hóa thành một thanh kiếm.
Một thanh kiếm sắc bén có mặt ở tất cả mọi nơi!
Bây giờ, Lâm Trường Hà cũng chỉ còn một quân cờ. Tuy nhiên, quân cờ này lại là một quân cờ sát kỳ điều động toàn bộ sức mạnh bên trong bàn cờ.
Khóe miệng Tô Tín nhếch lên một cái. Lâm Trường Hà này quả thật có chút khó đối phó.
Mặt đối mặt giao chiến, Tô Tín bức tử cả Phật Đà. Hắn dĩ nhiên cũng tự tin thắng được Lâm Trường Hà của hiện tại.
Cứ so với bây giờ, Tô Tín hoàn toàn có thể gia trì Vô Tướng Giới trên người hắn, khiến phương thiên địa này không thể làm được gì hắn. Sau đó, hắn trực tiếp ra tay cận chiến, chế trụ Lâm Trường Hà, tất cả những thứ này liền coi như đã hoàn mỹ.