← Quay lại trang sách

CHƯƠNG 22 Ngày thứ chín, tại Istanbul

Malik uống tách cà phê mà Kahil đã pha; ba thìa đường không làm giảm được độ đắng của thứ cà phê này. Ánh mắt anh hết nhìn Maya lại đến bức ảnh cô đặt trên bàn.

- Thế cậu không có chút ý niệm nào về việc cô bé này là ai ư?

- Không hề, tôi chỉ biết là tôi cần tìm được con bé.

- Cậu có ý thức được những rủi ro mà sự cứng đầu của cậu khiến toàn bộ chúng ta gặp phải không? Thêm nữa, số phận của cô bé này có liên quan gì đến chúng ta chứ? Sau toàn bộ những gì tôi kể với cậu hôm qua, cậu không thấy chúng ta còn việc khẩn cấp hơn phải làm sao? Malik nổi nóng.

- Tôi xin lỗi vì không thể tham gia cuộc phiêu lưu đó, nhất là khi đã bỏ lỡ cuộc tụ họp đầu tiên của Hội. Nhưng... “Cứu một đứa trẻ là cứu cả nhân loại.” Không phải tôi nói câu đó đâu, thế nhưng càng nghĩ, tôi lại càng thấu hiểu hơn ý nghĩa của nó. Vậy nên, riêng về phần tôi, câu trả lời là không, tôi không có việc gì khẩn cấp hơn việc phải tìm được cô bé ấy. Tôi không biết phải nói gì khác với cậu, Malik ạ. Cậu có thể nghĩ việc đó là thiếu suy nghĩ, nhưng tôi sẽ không đi đâu trước khi làm xong việc.

- Tôi đã thử mọi cách để can ngăn cô ấy, Kahil thở dài, nhưng cậu hiểu thừa phụ nữ rồi đấy...

- Tôi thích phụ nữ, nhưng không hiểu thừa, Malik đáp.

- Thật thà đấy. Tôi cũng không, nếu không, hẳn là tôi đã chinh phục được cô ấy. Thôi, phí phạm thời gian thế là đủ rồi. Cô bé này là người Syria, ít nhất về điều này thì tôi chắc chắn, và nếu cô bé đã vào được Thổ Nhĩ Kỳ, thì tôi đồ rằng cô sẽ được những người giao cho cô nhiệm vụ đưa cô bé hồi hương báo tin thôi.

- Những người yêu cầu cậu là ai? Malik hỏi.

- Tôi có yêu cầu cậu báo cáo các hoạt động của cậu bên ngoài Hội với tôi không? Maya giãy nẩy. Tôi gần như không biết cậu là ai. Thêm nữa, có gì thay đổi nếu tôi nói cho cậu biết những chuyện ấy? Dù sao thì tôi cũng sẽ không làm thế đâu. Tôi vô cùng cảm ơn cậu vì đã đến đây trợ giúp tôi, nhưng bây giờ, hoặc là cậu giúp tôi, hoặc là cậu hãy về lại Kiev.

- Vital sẽ không bao giờ tha thứ cho tôi nếu trở về mà không có cậu đi cùng, vậy nên tôi không có lựa chọn nào khác.

- Khi nào cô cậu cãi nhau xong, Kahil xen ngang, thì rốt cuộc chúng ta có thể suy nghĩ tìm cách lần ra đứa trẻ đó để rồi mọi người có thể ai về nhà nấy. Tôi sẽ đồng hành cùng hai người, và đây không phải một lựa chọn: không có tôi, cô cậu sẽ chẳng có cơ may nào hết. Thêm nữa, giờ tôi đang buồn tay buồn chân muốn chết. Đến tuổi này rồi, sao phải từ chối đánh một trận cuối cùng.

Kahil trải rộng một tấm bản đồ Thổ Nhĩ Kỳ lên mặt bàn.

- Nếu những người yêu cầu cô cử cô đến Istanbul, thì rất có thể là cô phải tìm được cô bé ở đó. Nhưng nếu cô không nhận được bất kỳ hướng dẫn nào từ khi tới đây, tức là kế hoạch hẳn đã có thay đổi và đứa trẻ buộc phải đi theo đường khác. Thậm chí, cũng có thể con bé đã được hộ tống đến nơi khác ngoài Thổ Nhĩ Kỳ, dù sao thì cũng là một con đường khác, không phải đường xuất phát từ Aleppo. Biên giới Tây Bắc của Syria đã bị đóng, và vùng đó nằm dưới sự kiểm soát của người Nga, họ đã đầu tư vào các vị trí chiến lược bị người Mỹ bỏ lại. Đi thêm một chút về phía Đông, đội hộ tống cô bé sẽ vấp phải không lực của không quân Thổ Nhĩ Kỳ, họ đã cày nát từ Kobane, Ras al-Ain đến Qamichli. Theo thông tin tình báo mà tôi nắm được từ những người bạn ở vị trí đáng tin cậy, điểm vượt biên duy nhất nằm ở đây, điểm cực Đông, Kahil vừa chỉ tay lên vị trí thành phố Cizre, nằm gần biên giới, vừa giải thích.

- Ở đầu kia đất nước, Malik lo lắng.

- Một nghìn sáu trăm cây số, tức là mười bảy giờ chạy xe... với điều kiện chiếc Jaguar của tôi cầm cự được. Đã đến lúc chuẩn bị cho chuyến đi rồi và chúng ta có thể khởi hành.

- Cứ cho là chúng ta đến được tận Cizre, điều không thể xảy ra đã xảy ra và chúng ta gặp được cô bé, thì khi ấy chúng ta sẽ làm gì?

Kahil lại cúi xuống bản đô, rồi đưa tay lên xoa râu, vẻ nghĩ ngợi. Rồi ông nhìn chằm chằm Maya, nói với cô bằng giọng không cho phép tranh cãi.

- Đến Cizre rồi, cô cậu có hai ngày để tìm cô bé, sau đó cô cậu hãy đi ngược về hướng Georgia, tới tận Tbilissi và từ đây, hai người có thể bắt máy bay về Kiev hoặc Paris.

- Nhất trí, Maya nói. Hai ngày và hai đêm ở Cizre và nếu tôi thất bại, chúng ta sẽ đi Tbilissi luôn.

- Vẫn còn một chi tiết cần giải quyết, Kahil nói thêm. Những giấy tờ tôi đưa cho hai người có thể đánh lừa được cảnh sát, nhưng chắc chắn không qua mắt nổi các binh sĩ đang đóng chốt ở các cửa khẩu. Họ quét tất cả các hộ chiếu. Tóm lại, khi nào tới nơi chúng ta sẽ tính việc đó. Bàn luận đủ rồi đấy, sáng mai chúng ta xuất phát.

Tối ngày thứ chín, tại Kiev và London

Diego gửi một tin nhắn cho Janice yêu cầu cô kết nối với diễn đàn. Anh có một vài thông tin cần cho họ biết... nhưng có thể đó chỉ là cái cớ để Vital và Cordelia có thể trò chuyện với nhau.

- Hai người ổn cả chứ? anh hỏi.

- Hơi chật chội một chút, Cordelia đáp, nhưng người ta nên hài lòng với những gì mình có. Chị đoán là ở chỗ em thì chẳng thiếu không gian nhỉ. Hãy nói với chị là em đến ở phòng chị vì em nhớ chị gái này khủng khiếp đi. Thế còn Ilga? Bà ấy có hỏi thăm gì chị không?

- Chúng ta có thể chuyển sang những chuyện nghiêm túc được chưa?

- Vì em thấy những chuyện đó nghiêm túc hơn cả Ilga à?

Diego quay sang nhìn Vital, ánh mắt liếc xéo của anh khiến cậu bạn rụng rời.

- Tôi nhường cậu cả đấy, anh bảo, chị ấy sắp khiến tôi phát khùng rồi.

Vital không để bạn phải cầu xin, anh chộp lấy bàn phím luôn.

- Trong toàn bộ các thư mục mà hai bọn tôi đã tìm được, có một số khiến chúng tôi để tâm vì cách thức bảo mật được dùng.

- Kiểu như nào? Cordelia hỏi.

- Một chìa khóa giải mã kép với một quả bom hẹn giờ sẽ nổ tung ngay lập tức khi nhập mã truy cập sai. Một ngân hàng tầm cỡ ấy mà sẵn sàng tiêu hủy tài liệu nội bộ nói lên rất nhiều điều về bản chất của họ.

- Thế hai người truy cập được vào những thư mục đó rồi à? Janice chen ngang.

- Đúng! Trong đó chứa các biên lai chuyển những khoản tiền rất lớn được thực hiện đều đặn giữa JSBC và German Bank, Diego đáp. Vấn đề ở đây là những khoản tiền khủng đó liên tục được chuyển qua chuyển lại giữa hai ngân hàng. Một kiểu kỵ binh theo nghĩa được dùng trong lĩnh vực ngân hàng của từ này.

- “Một kiểu kỵ binh theo nghĩa được dùng trong lĩnh vực ngân hàng của từ này” nghĩa là gì? chị gái anh hỏi.

- Một quy trình tài chính mà ở đó những khoản vay mới được dùng để thanh toán những khoản vay cũ, Vital viết, hãnh diện vì có thể trả lời được cho cô.

- Và cái đó là bất hợp pháp? Cordelia hỏi.

- Đúng, đặc biệt khi một công ty ma mở tài khoản ở cả hai ngân hàng. Công ty này vay khoản đầu tiên ở một ngân hàng và dùng khoản tiền đó để chứng minh với ngân hàng thứ hai rằng họ có khả năng vay một khoản tiền lớn hơn, khoản sẽ được dùng để trả nợ cho ngân hàng thứ nhất. Vì đã thể hiện được khả năng thanh khoản thấy rõ, công ty đó lại yêu cầu một khoản vay thứ ba còn lớn hơn nữa và dùng nó thể thanh toán khoản vay trước đó... và cứ như vậy.

- Vì sao phải dùng cách này khi người ta đã giàu đến vậy?

- Làm sao mà tổng thống Mỹ, một người tự xưng là tỷ tỷ phú, sở hữu hai máy bay riêng, ông chủ của rất nhiều khách sạn và câu lạc bộ gôn, lại chỉ phải trả 750 đô la tiền thuế? Đấy là nhờ việc vay nợ. Ông ta sống hoàn toàn bằng việc vay nợ và, vì người ta chỉ cho giới siêu giàu vay, nên các tỷ phú buộc lòng phải dàn xếp với nhau để duy trì hiện trạng.

Trong lúc Vital thao thao bất tuyệt, Janice hiểu ra toàn bộ ý nghĩa lời nhắn mà Noa đã gửi cho cô trước khi mất tích. Một bức thư khiến cô xáo trộn khi phát hiện ra nó, được mã hóa trong một USB mà bạn gái cô để lại. Janice đã đọc đi đọc lại không biết bao nhiêu lần, đến nỗi đã thuộc nằm lòng.

Cô sao chép lại lời nhắn đó lên màn hình máy tính của mình rồi đột ngột gửi nó cho các bạn.

HAL,

Tài khoản mà cậu phát hiện được ở Jersey được dùng làm bàn quay cho một tinh vân tài chính còn rộng hơn tất cả những gì chúng ta đã giả định. Không chỉ có một hay hai, mà rất nhiều vụ chuyển tiền được thực hiện lặp đi lặp lại từ tháng này sang tháng khác. Những vụ chuyển tiền này có liên quan đến nhiều thực thể. Một quỹ đầu tư Mỹ, BlackColony, lệnh cho JSBC chuyển tiếp những khoản tiền kếch xù từ nhiều năm nay. Tiền lập tức sẽ đi tiếp đến một tài khoản khác ở Ngân hàng Đức. Những lệnh chuyển tiền tương tự, được phát hành từ Nga, chuyển tiếp qua cùng tài khoản này. Người Mỹ cho người Nga mượn tiền, rồi người Nga lại cho người Mỹ mượn tiền.

Phương pháp này cho phép họ thực hiện các phi vụ trên lãnh thổ nước ngoài mà hoàn toàn không bị trừng phạt. Nhưng là những phi vụ gì? Mà với những khoản tiền kếch xù đến thế? Tớ còn chưa biết được. Tớ cũng tìm ra dấu vết của những khoản tiền có vẻ như đã hạ cánh xuống nước Anh, và một cái tên quan trọng gắn với toàn bộ vụ này. Tom Schwarson là người đang bị Sarah Weizman, mật vụ của bọn tớ, điều tra, trước khi cô ấy bị sát hại.

Hãy sử dụng hiệu quả những thông tin này rồi hủy chúng đi.

Nếu cậu đang đọc những dòng này, thì có nghĩa là tớ không thể bảo vệ cậu nữa rồi.

Hãy bảo trọng. Cậu đang gặp nguy hiểm đấy.

Bạn của cậu.

- Noa đã hiểu được mánh khóe của chúng trước chúng ta, và cô ấy đã bị chúng trừ khử, Janice kết luận.

- Tôi rất lấy làm tiếc, Vital gõ.

- Không bằng tôi đâu, nhưng cảm ơn nhé, cô đáp.

- Chúng ta phải tập trung tìm hiểu về vai trò của BlackColony, tức là của Schwarson, Diego gợi ý.

- Còn những việc khác nữa chứ không chỉ có thế, Ekaterina chen ngang, cô vừa tham gia cuộc trò chuyện.

- Mateo có ở cùng cậu không? Cordelia hỏi.

- Có, thì sao?

- Không có gì.

- Các cậu đang đánh lẻ đấy à? Mateo chen vào.

- Không, xin lỗi, Diego xin lỗi, trong lúc vội quá, tôi đã quên không báo cho cậu.

- Không sao, tôi đã được giao nhiệm vụ rồi. Quan trọng là trong chúng ta có một người mà tất cả đều có thể trông cậy được và tôi rất vui khi mình chính là người đó, Cordelia đùa. Thôi được rồi, thế các cậu đã tìm thấy gì nào?

Ekaterina thông báo cho Hội về những gì cô đã lượm lặt được trong lúc bám theo Baron, không quên thuật lại chuyện cô đã xâm nhập được điện thoại của y bằng cách hack ăng ten phát sóng di động của khách sạn. Cô giải thích cặn kẽ cuộc trao đổi giữa Kich và Kelner và thỏa thuận mà bọn họ đã đạt được. Khi Ekaterina nhắc đến một số hiệu mà cô vẫn chưa hiểu ý nghĩa là gì thì Janice cắt ngang.

- 666 ư? Cái đó nhắc tôi nhớ tới một hồ sơ mà Noa đã tuồn cho tôi. Hồi ấy, tôi đã viết xong một trường thiên phóng sự về phi vụ đó nhưng tổng biên tập của tôi không duyệt. Cứ giữ kết nối nhé, để tôi xem lại các ghi chép trong máy tính đã.

Vài phút trôi qua, trong lúc ấy ai nấy đều bồn chồn trước máy tính của mình, ngoại trừ Cordelia, cô tranh thủ cơ hội đi kiếm chút gì ở tủ lạnh mini. Rồi màn hình lại bật sáng.

- Đây, tôi tìm thấy rồi. Tòa nhà 666 Park Avenue, được công ty của Kelner mua năm 2007 với số tiền khiêm tốn là 1,8 tỷ đô la, 500 triệu thanh toán bằng tiền mặt và số còn lại bằng một khoản vay. Tòa nhà văn phòng nằm trên đại lộ danh giá nhất Manhattan này lẽ ra phải trở thành hòn đá tảng của đế chế bất động sản gia đình. Nhưng một năm sau đó, họ phải chịu hàng loạt bất lợi. Sau cuộc khủng hoảng năm 2008, số tiền phải trả để có được tòa tháp này cao gấp đôi giá thị trường. Thương vụ đó đã biến thành cái bẫy tài chính thật sự đối với gia tộc Kelner. Từ đó trở đi, họ không có khả năng thanh toán nợ và buộc phải tái vay vốn mỗi lần đến đáo hạn. Sau khi cha vợ trở thành ông chủ phòng Bầu dục, Natan Kelner, vào tháng Tư năm 2017, đã tiếp cận thủ tướng Qatar, người quản lý quỹ đầu tư quốc gia. Cùng tháng đó, một cuộc gặp được tổ chức tại New York với Bộ trưởng Tài chính. Nhưng Kelner đã bị từ chối thẳng thừng. Qatar lo ngại một cuộc điều tra công khai về xung đột lợi ích, vì vai trò quan trọng mà con rể tổng thống nắm giữ tại Nhà Trắng từ khi hắn được bổ nhiệm làm cố vấn cao cấp. Thế là, Kelner tới Dubai. Ít lâu sau chuyến thăm mà động cơ chưa bao giờ được tiết lộ này, tổng thống Mỹ, được Baron và Kelner hộ tống, đã thăm chính thức Các tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất lần đầu tiên; ngoại trưởng Mỹ không có mặt trong chuyến đi đó, điều này vô cùng khó hiểu và đặc biệt là, nó đi ngược với thể thức ngoại giao chính trị. Trong chuyến công du đó diễn ra một bữa ăn tối riêng giữa ngài tổng thống, con rể Kelner, Baron và một phái viên của Các tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất. Đầu tháng Sáu, Các tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất, Ả Rập Xê Út, Bahrain và Ai Cập đã áp đặt cấm vận quân sự và kinh tế đối với Qatar. Và thế là, mối đe dọa về một cuộc chiến tranh đột ngột hiện ra trong khu vực. Ngoại trưởng Mỹ, người không tham dự bữa tối kia, đã yêu cầu dỡ lệnh cấm vận ngay lập tức, nhưng vài giờ sau tuyên bố của ông này, tổng thống đã làm ngược lại và thể hiện sự ủng hộ toàn diện đối với lệnh cấm vận Qatar. Quốc hội Mỹ đã không bị lừa, Kelner đã thao túng bộ ngoại giao Mỹ với mục đích riêng nhằm gây sức ép với Doha và có được khoản vay mà hắn cần từ Qatar.

- Thế không có vụ điều tra nào ư? Ekaterina giận dữ hỏi.

- Hạ viện chỉ bày tỏ thái độ dè dặt rồi chuyển qua những vấn đề khác.

- Vì sao Noa nói với cậu về hồ sơ này?

- Lúc ấy, tôi nghĩ cô ấy chỉ muốn chuyển cho tôi một vụ điều tra hay ho. Giờ tôi mới hiểu ra là cô ấy có dự định khác trong đầu. Hồ sơ đó chứa một thông tin mà tôi không để ý. Trước chuyến thăm chính thức tới Dubai, Baron, khi ấy cũng là cố vấn của tổng thống Mỹ, đã yêu cầu Schwarson, một trong những tên mãnh thú giàu có nhất thế giới nhờ quỹ đầu tư BlackColony, để tên này tổ chức một cuộc gặp giữa Kelner và đại sứ Các tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất tại Liên Hiệp Quốc. Noa biết được điều đó nhờ một thư điện tử bị cơ quan tình báo Israel chặn lại. Schwarson viết cho ông đại sứ đó là: “Các ông sẽ tâm đầu ý hợp đấy, chúng ta có cùng lịch trình.” Kelner, Baron, Schwarson tiến hành ngoại giao kênh II phục vụ cho các kế hoạch và lợi ích của bọn chúng. Đấy mới là thứ Noa muốn tôi tìm hiểu. Rất có thể vì vị trí của cô ấy không cho phép cô ấy đích thân làm, vì sợ chống lại Nhà Trắng. Và câu chuyện không dừng ở đó. Cuối tháng Mười năm 2017, Kelner trở lại Dubai, lần này là đi trên một chuyến bay thương mại. Không quan chức nào biết thông tin về chuyến đi của hắn, kể cả nhân sự ở Nhà Trắng cũng bị đánh úp, chỉ được biết về chuyến đi khi Kelner đã tới nơi. Đầu tháng Mười một năm 2017, Kelner đạt được khoản vay trị giá 180 triệu đô la từ công ty Apollo Global Management, để tái cấp vốn cho một dự án bất động sản khác, ở Chicago. Qatar là cổ đông lớn nhất của Apollo Global và khoản vay có giá trị cao gấp ba lần những cam kết thông thường của công ty này. Và hợp đồng này được bổ sung 325 triệu đô, do City Bank cho vay sau khi tổng giám đốc ngân hàng này được tổng thống Mỹ tiếp đón. Tháng Một năm 2018, ngoại trưởng Mỹ đã gióng hồi chuông cảnh báo, Quốc hội Mỹ bắt đầu cảnh giác với các hành động của Kelner, người đã đánh mất đặc quyền “Top Security Clearance 16 ”, thứ cho phép hắn được biết mọi bí mật quốc gia. Tháng Ba, ngoại trưởng Mỹ bị hất cẳng và được thế chân bởi một người trung thành với tổng thống. Đúng lúc ấy, hoàng tử Ả Rập Xê Út tới thăm chính thức Washington. Tháng Năm, tổng thống Mỹ ra lệnh ngay lập tức trả lại đặc quyền cho con rễ ông ta, bất chấp ý kiến phản đối của chính các cơ quan an ninh trong nước. Ngày 21 tháng Sáu, Kelner bay tới Qatar, với mục đích tự cho là chuyến thăm ngoại giao. Ngày 1 tháng Tám, công ty của hắn, chủ sở hữu tòa 666 Park Avenue, được bổ sung ngân quỹ một tỷ đô la, do Qatar ủy thác. Cùng ngày hôm đó. Ả Rập Xê Út nhận được thông báo chấp thuận, cho tới khi đó vẫn bị bác bỏ, quyền mua lại công ty điện lực Westinghouse Electric, một công ty của Mỹ sở hữu các công nghệ hạt nhân nhạy cảm. Kelner đã dàn xếp để tất cả những ai đã giúp hắn đều có được lợi ích.

Tức những người được thông báo các thông tin bí mật về an ninh.

- Đúng là một rổ tôm hùm 17 ! Vital bực bội.

Vital dùng sai thành ngữ, thành ngữ đúng là “panier de crabes”, nghĩa đen là một rổ cua, ý chỉ nhóm người quy tụ những kẻ có lợi ích xung đột nhau.

- Tôi thích tôm hùm cũng ngang với thích vốn từ của cậu đấy, Cordelia thốt lên; trong rổ ấy toàn cua thôi, Vital của tôi ạ.

Và vì Vital vẫn im lặng, Diego liền ứng cứu.

- Baron liên minh các đảng cực hữu; PSYOPS can thiệp ồ ạt trên FriendsNet để thao túng các cuộc bầu cử; Berdoch, Kich và Libidof ở vị trí đứng đầu các đế chế truyền thông; một nhóm chính khách làm áp phe và những kẻ tham nhũng mà trong hàng ngũ của chúng, nếu không thì cầm đầu chúng, là con rể của tổng thống Hoa Kỳ; những vụ chuyển tiền giữa người Nga và người Mỹ; những thương vụ bán vũ khí chứng tỏ sự tồn tại của phương thức ngoại giao kênh II được cái giới thượng lưu đẹp đẽ này thực hiện rất bài bản hòng phục vụ cho lợi ích của riêng chúng; và, ở trung tâm của đám tinh vân ấy, mà Noa đã đánh tín hiệu cho chúng ta, Tom Schwason thống trị quỹ đầu tư lớn nhất thế giới, cũng như hai ngân hàng cung cấp hàng tỷ đô la để trao cho chúng phương tiện hòng phục vụ cho những hành động được bảo bọc.

- Tất cả những nhóm bằng chứng này đều quy tụ về một thứ gì đó còn quan trọng hơn cả các hành vi thao túng, và bởi vậy rất phức tạp, nhằm giúp chúng càng ngày càng giàu hơn. Chúng làm theo một kế hoạch đã được chuẩn bị chu đáo, điều mà Noa đã dự cảm. Việc của chúng ta là phải tìm hiểu xem cái lịch trình mà Schwarson đã nói với đại sứ Các tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất đó là gì, Janice tuyên bố.