← Quay lại trang sách

◄ 5 ►

Phòng của Kalisha nữ tính hơn những gì Luke tưởng tượng, với kiểu cách nói chuyện mạnh mẽ của cô bé. Có một chiếc ga giường màu hồng và những chiếc gối với đường viền ren kiểu cách. Một khung ảnh Martin Luther King đang nhìn chằm chằm vào họ từ trên tủ ngăn kéo.

Cô bé thấy Luke đang nhìn nó, và bật cười. “Bọn họ cố làm mọi thứ giống hệt như ở nhà, nhưng tớ đoán là kẻ nào đó cho rằng khung ảnh tớ có khiến chuyện này đi hơi xa một chút, cho nên bọn họ đã thay ảnh.”

“Vậy bức ảnh đó từng là hình nhân vật nào?”

“Eldridge Cleaver. Cậu từng nghe về ông ấy chưa?”

“Đương nhiên rồi. Linh hồn băng giá. Tớ chưa đọc, nhưng đã có ý định.

Cô bé nhướng mày. “Cậu chỉ phí công thôi, chàng trai ạ.”

Mũi vẫn đang sụt sịt, Avery bắt đầu định leo lên giường của Kalisha, nhưng cô đã kịp giữ lại và kéo cậu nhóc xuống, nhẹ nhàng nhưng dứt khoát.

“Không được, không phải trong chiếc quần ướt đó đâu nhé.” Cô ấy làm hành động như muốn cởi nó ra và Avery lùi lại, hai tay đan chéo che trước đũng quần.

Kalisha nhìn Luke và nhún vai. Cậu cũng nhún vai đáp lại, rồi ngồi xổm xuống trước mặt Avery. “Em ở phòng nào?”

Avery chỉ lắc đầu.

“Em vẫn để cửa mở chứ?”

Lần này cậu nhóc gật đầu.

“Anh sẽ lấy quần áo khô cho em”, Luke nói. “Em ở đây với chị Kalisha, được chứ?”

Lần này không lắc cũng không gật. Đứa trẻ chỉ nhìn chằm chằm cậu, kiệt sức và bối rối, nhưng ít nhất là không còn ré lên những tiếng còi không kích.

“Cậu đi lấy đi.” Kalisha nói. “Tớ nghĩ tớ có thể trấn an cậu bé.”

Helen xuất hiện ở cửa, giờ đã mặc quần jean và áo len cài cúc. “Cậu nhóc đã ổn hơn chút nào chưa?”

“Một chút”, Luke đáp. Cậu thấy câu trả lời này hơi giống lúc cậu trả lời Maureen khi dọn giường.

“Không thấy hai anh chàng kia đâu cả”, Helen nói. “Chắc họ đang ngủ say như chết.”

“Đúng vậy.” Kalisha nói. “Cậu đi cùng với Luke nhé, Gái Mới. Avery và tớ đều muốn vậy.”