← Quay lại trang sách

◄ 11 ►

Avery đang ngồi trên một chiếc ghế trong phòng chờ, chân đung đưa và ăn Slim Jim khi xem câu chuyện diễn ra ở thị trấn dưới đại dương Bikini Bottom. “Em đã nhận được hai mã vì không khóc khi tiêm.”

“Thật tốt.”

“Anh có thể lấy một cái nếu muốn.”

“Không, cảm ơn em. Em hãy để dành dùng sau này.”

“Vâng. Bọt biển tinh nghịch rất hay, nhưng em ước gì có thể về nhà.” Avery không nức nở hay la hét gì cả, nhưng nước mắt bắt đầu chảy ra từ khóe mắt cậu bé.

“Ừ. Anh cũng vậy. Ngồi lui vào nào.”

Avery nhích vào và Luke ngồi xuống bên cạnh cậu bé. Ngồi chật ních, nhưng không sao. Luke vòng tay qua vai Avery, và ôm nhẹ lấy cậu bé. Avery đáp lại bằng việc gục đầu vào vai Luke, khiến cậu có một cảm giác mà cậu không thể định nghĩa và cậu cảm thấy như thể mình đang khóc thầm.

“Anh biết không, bà Maureen có con?” Avery chợt nói.

“Sao cơ? Em nghĩ vậy à?”

“Chắc chắn đấy. Anh ta bây giờ lớn rồi. Lớn tuổi hơn anh Nicky.”

“Ừ. Vậy à.”

“Đó là bí mật.” Avery không rời mắt khỏi màn hình, đoạn Patrick đang cãi nhau với ông Krabs. “Bà ấy đang tiết kiệm tiền cho con trai.”

“Thật chứ? Và sao em biết?”

Avery nhìn cậu. “Chỉ là em biết thôi. Như em biết bạn thân của anh là Rolf và anh sống ở đường Wildersmoochy Drive.”

Luke há hốc miệng nhìn cậu bé. “Chúa ơi, Avery.”

“Em giỏi không?”

Và mặc dù nước mắt vẫn còn trên má, nhưng Avery cười khúc khích.