◄ 6 ►
Avery đi vệ sinh, đánh răng, mặc bộ quần áo ngủ mà giờ cậu nhóc đã để sẵn trong phòng của Luke và trèo lên giường. Vệ sinh cá nhân xong, Luke cũng trèo lên giường với Avester và tắt đèn. Cậu đưa trán mình chạm vào trán Avery và thì thầm, “Anh phải thoát ra khỏi đây.”
Bằng cách nào?
Không phải nói ra bằng lời mà chỉ vụt lóe lên trong tâm trí cậu rồi biến mất. Luke giờ đây đang trở nên khá hơn với việc nắm bắt những suy nghĩ này, nhưng cậu chỉ có thể làm điều đó khi Avery ở gần, và đôi lúc cũng không thể làm được. Những chấm màu - mà Avery nói là Đèn Stasi - đã cho cậu chút khả năng TP, nhưng không nhiều. Giống như khả năng TK của cậu chưa bao giờ đáng kể. Chỉ số IQ của cậu có thể cao ngất ngưởng, nhưng về khả năng ngoại cảm, cậu chỉ là một kẻ gà mờ. Mình có thể sử dụng nhiều hơn chút nữa, cậu nghĩ, và cậu nhớ lại một trong những câu nói ngày xưa của ông nội: phải thử thì mới biết được.
“Anh không biết”, Luke nói. Điều cậu biết đó là cậu đã ở đây một thời gian dài - lâu hơn cả Helen, và cô ấy đã bị đưa đi. Họ sẽ sớm tìm đến cậu.