◄ 6 ►
Khi tất cả đám trẻ đang ăn trưa, tay tạp vụ Fred đẩy một chiếc xe đẩy mượn từ nhà bếp của nhà ăn đến cửa phòng nơi Maureen Alvorson đã kết thúc cuộc đời mình. Fred và Stackhouse quấn bà trong một tấm vải xanh lá và đẩy bà trên hành lang, đi thật nhanh. Xa xa vọng đến tiếng ồn ào của những đứa trẻ trong giờ ăn, còn ở đây tất cả đều im ắng, mặc dù ai đó đã để quên một con gấu bông nằm trên sàn trước sảnh thang máy. Nó nhìn chằm chằm lên trần nhà với đôi mắt bằng khuy cài. Fred đá nó một cú đầy bực dọc.
Stackhouse nhìn ông ta trách móc. “Xui xẻo đấy, ông bạn. Chỉ là món đồ chơi của trẻ con thôi mà.”
“Tôi không quan tâm”, Fred đáp. “Chúng luôn vứt bừa bãi đồ đạc khắp nơi để chúng tôi phải dọn.”
Khi cửa thang máy mở ra, Fred bắt đầu đẩy xe vào. Stackhouse đẩy lưng ông ta, không hề nhẹ nhàng. “Việc của ông chẳng có gì khác ngoài mấy chuyện đó. Hãy nhặt con gấu bông lên và đặt nó trong phòng chờ hoặc căng-tin, nơi chủ nhân của con gấu sẽ nhìn thấy khi ra ngoài. Và sau đó bắt đầu lau sạch những chụp camera khốn kiếp kia đi.” Gã chỉ vào một trong những chụp camera trên cao, đưa chiếc xe đẩy vào và quẹt thẻ thang máy.
Fred Clark đợi cho cánh cửa thang máy đóng lại trước khi giơ một ngón tay giữa lên và chĩa về phía Stackhouse. Nhưng mệnh lệnh là mệnh lệnh, và ông sẽ lau chùi những chụp camera. Cuối cùng thì chúng cũng được lau sạch sẽ.