← Quay lại trang sách

◄ 33 ►

DuPray trước đó còn yên bình trong chiều hoàng hôn, giờ bị bao trùm bởi những tiếng súng như sấm sét từ hai khẩu súng trường HK37. Grant và Jones cho nổ tan bức tường gạch phía trước đồn cảnh sát, bụi gạch đỏ mù mịt bay lên, thổi tung các cửa sổ và các tấm cửa kính bên trong. Chúng đang đứng trên vỉa hè, những kẻ còn lại của đội Vàng đứng rải rác phía sau chúng trên đường phố. Ngoại lệ duy nhất là bác sĩ Evans, đứng né sang một bên đường, lấy hai tay che tai.

“Được lắm!” Winona Briggs hét lên. Cô ta nhảy từ chân nọ sang chân kia, như thể cô ta cần đi vệ sinh. “Giết sạch chúng đi!”

“Đi!” Bà Sigsby hét lên. “Tất cả tiến lên! Bắt lấy thằng bé hoặc giết nó! Bắt lấy thằng bé hoặc...”

Khi đó, âm thanh vọng lên từ phía sau chúng: “Bà sẽ không đi đâu hết, thưa bà. Tôi thề có Chúa rằng đám đồng bọn của bà sẽ chết ngay lập tức nếu bà thử làm vậy. Hai tên khốn phía trước kia, bỏ súng xuống ngay lập tức!”

Louis Grant và Tom Jones quay người, nhưng không bỏ khẩu HK xuống.

“Nhanh lên”, Annie nói, “Hay chúng mày muốn chết. Tao không nói đùa đâu, lũ khốn. Giờ chúng mày đang ở miền nam đấy.”

Chúng nhìn nhau, rồi cẩn thận để súng xuống vỉa hè.

Bà Sigsby nhìn hai kẻ phục kích bất ngờ đang đứng dưới mái hiên võng xuống của rạp Gem: một gã đàn ông đầu trọc to béo trong bộ quần áo pyjama và một phụ nữ có mái tóc rối bù trong chiếc khăn choàng Mexico. Người đàn ông có một khẩu súng trường. Người phụ nữ quàng khăn thì một tay cầm khẩu súng lục tự động, một tay cầm khẩu súng lục ổ xoay.

“Bây giờ, tất cả lũ chúng mày hãy làm theo”, Drummer Denton nói. “Nếu muốn sống.”

Bà Sigsby nhìn hai kẻ quê mùa đang đứng trước rạp chiếu phim bỏ hoang, và suy nghĩ của bà ta vừa đơn giản vừa mệt mỏi: Chuyện này sẽ không bao giờ kết thúc sao?

Một tiếng súng vang lên từ bên trong đồn cảnh sát, rồi một khoảng im lặng, sau đó một âm thanh khác vang lên. Khi hai kẻ quê mùa nhìn về phía đó, Grant và Jones cúi xuống nhặt vũ khí của chúng.

“Đừng hòng làm vậy!” Người phụ nữ trong chiếc khăn hét lên.

Robin Lecks, kẻ cách đây không lâu đã bắn chết bố của Luke qua một cái gối, đã chớp lấy cơ hội này để rút khẩu Sig Micro của cô ta ra. Các thành viên khác của đội Vàng cúi rạp xuống, để cho Grant và Jones một đường bắn thông thoáng. Đây là cách phản ứng mà chúng đã được đào tạo. Bà Sigsby vẫn đứng nguyên tại chỗ, cứ như thể sự tức giận của bà ta về rắc rối bất ngờ này sẽ giúp bảo vệ bà khỏi những viên đạn.