← Quay lại trang sách

◄ 35 ►

Luke không hề nghĩ đến việc dùng tâm trí của mình để giật súng của gã đàn ông tóc vàng, nhưng thực sự cậu đã làm vậy. Đèn Stasi đã quay trở lại, bỗng chốc làm mờ mọi thứ. Khi chúng bắt đầu biến mất dần, cậu thấy một cảnh sát đang giẫm lên cổ tay gã đàn ông tóc vàng, cố gắng để gã ta buông khẩu súng trong tay. Môi gã đàn ông tóc vàng trề ra vì đau đớn và máu chảy xuống mặt, nhưng gã vẫn nắm chặt khẩu súng. Cảnh sát trưởng đưa chân ra, rõ ràng là để đá vào đầu gã đàn ông tóc vàng một lần nữa.

Luke chỉ nhìn thấy chừng đó, nhưng rồi Đèn Stasi trở lại, sáng hơn bao giờ hết, và giọng nói của những người bạn đập vào đầu cậu như một nhát búa. Cậu loạng choạng lùi về phía sau qua ngưỡng cửa đến khu phòng giam, giơ tay lên như muốn tránh một cú đấm, và vấp ngã. Cậu ngã dập mông cùng lúc Grant và Jones khai hỏa khẩu súng trường tự động của chúng.

Cậu nhìn thấy Tim ôm lấy Wendy và đẩy cô ấy xuống sàn, che chắn cô bằng chính thân mình. Cậu thấy những viên đạn bắn vào cảnh sát trưởng và viên phó cảnh đang giẫm tay gã đàn ông tóc vàng. Cả hai cùng ngã xuống. Kính vỡ tan. Ai đó đang la hét. Luke nghĩ đó là Wendy. Bên ngoài, Luke nghe thấy tiếng của một người phụ nữ nghe như bà Sigsby đang hét, tất cả tiến lên!

Đối với Luke, cậu bị choáng váng vì lượng Đèn Stasi nhiều gấp đôi và giọng nói lẫn lộn của bạn bè, thế giới dường như chậm lại. Cậu nhìn thấy một phó cảnh sát khác - bị thương, máu chảy dọc cánh tay của anh - quay về phía cánh cửa chính đã bị vỡ, có lẽ để xem ai đã bắn. Anh ấy dường như cử động rất chậm. Gã đàn ông tóc vàng đang quỳ, và gã ta dường như cũng đang di chuyển chậm chạp. Giống như đang xem một vở ballet dưới nước. Gã bắn vào lưng người phó cảnh sát, sau đó bắt đầu quay về phía Luke. Lúc này nhanh hơn, thế giới tăng tốc trở lại. Trước khi gã tóc vàng có thể bắn, một phó cảnh sát tóc đỏ đã cúi xuống, gần như là nằm rạp dưới đất và bắn vào thái dương gã. Gã tóc vàng đổ vật sang một bên và đổ ập xuống người phụ nữ tự xưng là vợ gã.

Một người phụ nữ bên ngoài - không phải là người nghe giống bà Sigsby - một người khác có giọng miền nam - đã hét lên, “Đừng hòng làm vậy!”

Thêm nhiều tiếng súng theo sau, và rồi người phụ nữ đầu tiên hét lên, “Thằng bé! Chúng ta phải bắt thằng bé.”

Chính là bà ta, Luke nghĩ. Mình không biết sao có thể như vậy, nhưng đúng thế. Bà Sigsby ở ngoài kia.