⚝ 4 ⚝
Cô thức dậy chậm chạp, trước tiên nhận thấy một cơn đau ngọt ngào ở giữa hai đùi, một cảm giác dữ dội khi được lèn nặng và nở ra ập đến. Thật là dễ chịu. Cô mở mắt ra.
Gã đang đứng trần truồng, lưng quay về phía cô, nhìn trân trân xuống đường. Một tay gã kẹp điếu xì gà, tay kia cầm li whiskey. Gã có một thân hình vạm vỡ, vai rộng, lưng nung núc thịt, cặp đùi tròn lẳn, chắc nịch. Gã mạnh mẽ quá. Cô biết điều đó. Đến lúc này sức mạnh của gã vẫn còn đọng lại trong cô. Cô hiểu cô chẳng thuộc loại bé bỏng gì. Cô nặng ngót nghét một trăm năm mươi pao, thế nhưng gã đã bế bổng cô lên và đi lại nhẹ nhàng cứ như cô là một con búp bê bằng giấy vậy. Chỉ có khác là một con búp bê giấy chẳng bao giờ tận hưởng được cái khoái cảm mà gã đã dâng tặng cho cô.
– Mấy giờ rồi anh? - Cô hỏi. - Em buồn ngủ quá.
– Gần sáu giờ chiều, - gã đáp, quay lại nhìn cô. - Mưa