Chương 360 Ta không chờ được lâu như vậy
Hắc hắc, lão sư không phải đã đoán được sao??
Tần Tử Lăng không trả lời mà hỏi lại.
- Không được! Mặc dù vi sư có thể nắm chắc việc đánh bại hắn, nhưng nếu hắn quyết ý muốn chạy trốn, vi sư khẳng định không giữ được. Một khi chuyện này làm không tốt, phỏng chừng Bích Vân Tông có thể lập tức quang minh chính đại khởi binh tiến đánh Kim Kiếm Tông!
Kiếm Bạch Lâu thấy quả thật như hắn sở liệu, hạ giọng nói.
- Cũng không phải một người lão sư ngươi chống đỡ, không phải còn có ta sao?
Tần Tử Lăng nói.
- Hai người chúng ta liên thủ, ngược lại có thể nắm chắc giết hắn, nhưng những nguời có cảnh giới cao như chúng ta một khi khai chiến, động tĩnh khẳng định không nhỏ a!
- Không phải đồ nhi của người còn có mấy đồ vật này sao?
Tần Tử Lăng nói lấy ra U Sát Hồ Lô, Minh Huyết Luyện Hồn Phiên còn ó mặt nạ Minh Sứ, tất cả còn y nguyền.
Thấy Tần Tử Lăng xuất ra U Sát Hồ Lô cùng các đồ vật của U Minh Giáo, hai mắt Kiếm Bạch Lâu hơi hơi sáng người, mặt lộ ra một tia suy tư.
- Vẫn là không được, cao thủ như chúng ta một khi động thủ, đồ vật này chỉ có thể giúp che giấu trong thời gian ngắn, vẫn là quá mạo hiểm.
Nhưng rất nhanh Kiếm Bạch Lâu lại lắc đầu nói.
- Thời gian ngắn ngủi trôi qua, hơn nữa việc này nhất định phải làm. Trước khi rời đi, ánh mắt Bồ Cảnh Nhan nhìn ta giống như ánh mắt muốn giết người. Nếu ta không đoán lầm, mặc dù ta đã giả trang bị thương nặng, nhưng Bồ Cảnh Nhan kia nhất định sẽ không buông tha ta một cách dễ dàng.
Tần Tử Lăng trầm giọng nói.
- Ngươi nói không sai. Tên Bồ Cảnh Nhan này, không chỉ lòng dạ hẹp hòi, có thù tất báo, hơn nữa nghi tâm rất nặng. Lần này ngươi ở ngay trước mắt hắn giết đi Văn Truyền Sâm, lại biểu hiện ra thiên phú kinh khủng như vậy, hắn hiện tại chẳng qua là để ý danh tiếng, không tiện động thủ với ngươi, nhưng qua một thời gian, khẳng định sẽ xuống tay với ngươi. Một khi hắn động thủ với ngươi, ngươi cũng không cách nào giấu giếm nữa…
Kiếm Bạch Lâu nghe vậy vuốt rây một cái, vẻ mặt nghiêm túc nói.
- Người này nhất định không thể giữ lại. Ta đã giết Văn Truyền Sâm, nếu như tiếp tục giết thêm Bồ Cảnh Nhan, vậy sẽ tương đương với việc chém giết hai đại minh hữu vững chắc của Hầu gia, Hầu gia trải qua đả kích này, trong thời gian ngắn khẳng định sẽ không còn dám hành động thiếu suy nghĩ trước Thôi ga!
Vẻ mặt Tần Tử Lăng tỉnh táo nói.
- Ngươi thật sự nắm chắc việc tiêu diệt Bồ Cảnh Nhan trong thời gian ngắn không?
Kiếm Bạch Lâu trầm giọng hỏi.
- Bên trong Minh Huyết Luyện Hồn Phiên này có nuôi một con Ma Thần. Sau khi ta giết những tên sứ giả U Minh kia, đã thành công luyện hóa một đầu Ma Thần. Hiện tại thực lực của Ma Thần này cũng không thua kém gì Văn Truyền Sâm, hơn nữa có thể tụ có thể tán, có thể bay, thủ đoạn biến hóa khó lường, quỷ dị đa dạng.
Tần Tử Lăng lắc lắc Minh Huyết Luyện Hồn Phiên trong tay nói.
Kiếm Bạch Lâu biết Tần Tử Lăng là cao thủ tu thần, cho nên cũng không cảm thấy bất ngờ với những tin tức vừa rồi, chỉ là cau mày nói:
- Vậy chí ác như vậy, ngươi sử dụng phải cẩn thận.
- Yên tâm đi, lão sư. Trong lòng ta có quang minh bất diệt, bằng vào chút điểm ác tâm đó còn chưa đủ ăn mòn bản tâm của ta.
Tần Tử Lăng trả lời.
Kiếm Bạch Lâu gật đầu, nói:
- Chỉ bằng vào Minh Huyết Luyện Hồn Phiên này, quả thật vẫn còn kém một chút.
- Nếu như ta nói, thực lực của ta hiện tại, so với lúc chém giết Minh Sứ, mạnh hơn gấp hai lần? Hơn nữa còn không cần dùng đến thần hồn chi lực.
Tần Tử Lăng nói.
Kiếm Bạch Lâu nghe vậy không khỏi toàn thân chấn động, kéo lấy cái cằm đầy râu mép nói:
- Lại thêm U Vụ Chướng che giấu giúp, vậy không có vấn đề gì, hơn nữa sau đó còn có thể đổ việc này lên đầu U Minh Giáo. Chỉ là việc này còn phải lên kế hoạch chu toàn, không thể có nửa điểm thiếu sót. Đầu tiên, chúng ta phải xác định vị trí của Bồ Cảnh Nhan, bên cạnh hắn lúc nào cũng có người ở bên để bảo vệ.
- Vấn đề này không đáng lo, chờ trời đen một xíu, ta tự nhiên sẽ có biện pháp.
Tần Tử Lăng nói.
Từ sau khi ngũ hành kình lực tề tu, lại xảy ra dị biến, Tần Tử Lăng đã sớm tiến vào được thế giới bản nguyên, ý nghĩa chân chính bên trong vạn vật sinh hóa cùng đại đao vô thượng đều có liên hệ với nhau, nhòm ngó được một tia áo nghĩa của âm dương sinh tử cũng không khó.
Hiện tại mặc dù của hắn vẫn chưa đột phá đến phân thần hậu kỳ, nhưng lại có thể ngưng luyện ra từng tia từng tia huyền diệu.
Đợi đến khi thần hồn có thể diễn daix hoàn toàn Thái Cực Đồ kia, mỗi thời khắc đều có thể biến hóa vô cùng.
Hắc ám cùng quang minh, sống hay chết, lãnh hay hàn, lớn hay nhỏ… Phảng phất có thể bao quát tất cả.
Cho nên mặc dù Hầu phủ có cường giả nhiều như mây, thậm chí còn có Bồ Cảnh Nhan tọa trấn, Tần Tử Lăng cũng có thể nắm chắc việc phân ra một đạo thần hồn, tiến vào Hầu phủ, thần không biết quỷ không hay mà điều tra tin tức hắn muốn.
Đương nhiên, đạo thần hồn này khẳng định không thể tới quá gần Bồ Cảnh Nhan, cơ bản là hắn đã là cường giả luyện cốt hậu kỳ, vậy nên một khi đến gần sẽ rất dễ bị phát hiện.
- Xem ra, lúc ngươi đang tỷ đấu cũng đã tính toán kỹ lưỡng tất cả mọi việc, bụng dạ ngươi sâu thế này, hắc hắc, vi sư cũng phải tự than thở là không bằng a!
Kiếm Bạch Lâu nghhhe vậy nhìn Tần Tử Lăng, nhịn không được giơ ngón tay cái lên.
- Lão sư làm việc không phải luôn quang minh lỗi lạc sao, trực lai trực vãng sao? Có cái gì để gọi là lòng dạ đâu??
Tần Tử Lăng mang vẻ mặt “kinh ngạc” nói.
- Khụ khụ, thật sao? Vi sư sao lại không nhớ đã nói qua những lời này?
Kiếm Bạch Lâu giả vờ hồ đồ nói.
- Chẳng lẽ là đồ nhi nhớ lầm!
Tần Tử Lăng lập tức mang vẻ mặt chính sắc nói.
- Ừm, nhất định là ngươi nhớ nhầm. Quang minh lỗi lạc cũng chỉ là để cho người khác nhìn, còn đối phó với hạng nhân vật như Bồ Cảnh Nhan, cần gì phải quang minh lỗi lạc?
Kiếm Bạch Lâu nói.
- Đúng, đúng.
Tần Tử Lăng liền vội vàng gật đầu.
- Đúng rồi, người cùng Tiêu Thiến cô nương kia, đến tột cùng là có quan hệ như thế nào?
Kiếm Bạch Lâu đột nhiên mang vẻ mặt mờ ám hỏi.
- Lão sư nghĩ rằng là loại quan hệ nào? Nếu như để ta nói thì là rất thuần.
Tần Tử Lăng rất thức thời trả lời.
- Rất thuần?
Kiếm Bạch Lâu bĩu môi, toát ra biểu tình khinh thường.
- Lão sư, tư tưởng này của ngươi là không được a! Lấy nhãn lực của người, không lẽ còn không phát hiện ra một thân ta vẫn còn là đồng tử sao, nàng vẫn còn giữ thân xử nữ?
Tần Tử Lăng lắc đầu nói.