← Quay lại trang sách

Chương 370 Thất Sát Kiếm Quật

Thất Sát Kiếm Quật là do tông chủ đời thứ nhất của Kim Kiếm Tông phát hiện, hợp với địa mạch Kim Kiếm Sơn, có thể lưu lại kiếm ý của tông sư, truyền thừa do tông sư để lại, thích hợp cho đệ tử trong tông tìm hiểu.

- Kiếm ý trong kiếm quật mạnh mẽ, sát khí tung hoành, chỉ có đệ tử chân nguyên cảnh mới có thể chịu được, cũng mới có tư cách tiến vào, ngươi là ngoại lệ.

- Chỉ là từ hơn trăm năm trước sơn môn bị công phá, sư tổ ta tử chiến mà chết, Kim Kiếm Tông đã hơn trăm năm không có xuất hiện qua tông sư.

- Thất Sát Kiếm Quật này, bên trong kiếm ý tông sư theo tuế nguyệt trôi qua, vốn là không còn bao nhiêu.

- Sau khi mở ra, tốc độ tiêu tán sẽ nhanh hơn, cho nên hiện tại không yêu cầu đệ tử chân nguyên cảnh mới vào được, hơn nữa thời gian cũng chỉ có một nén hương.

- Cảnh giới thì không cần quan tâm, nhưng thời gian vẫn còn cần tuân theo tổ huấn, miễn cho kiếm ý tông sư từ tổ thượng bị tiêu thất toàn bộ, cho nên ngươi cũng chỉ có thời gian một nén nhang để tìm hiểu.

- Trước đây vi sư tham ngộ Thất Sát Kiếm Quyết được ba kiếm, vận khí Phong Tử Lạc không tốt bằng vi sư, lúc hắn bước vào chân nguyên cảnh, chỉ tham ngộ được một kiếm.

- Ngươi lần này đi vào có thể tìm hiểu đến bao nhiêu là cơ duyên của ngươi, không thể tìm hiểu, nói rõ ngươi cùng Kim Kiếm Tông Thất Sát Kiếm Quyết là vô duyên...

Kim Kiếm Sơn, trước mặt là một cái sơn động to lớn, thần sắc Kiếm Bạch Lâu nghiêm túc mà sầu não nói với Tần Tử Lăng.

Cửa vào sơn động bị kiếm khí phong bế.

Kiếm khí u mịch, băng lãnh thấu xương, để cho người khác chưa đến gần đã rùng mình, không chút nghi ngờ, một khi tự ý xông vào, chắc chắn sẽ bị kiếm khí này cắt thành một đống thịt nát.

- Kiếm khí này là một trận pháp tinh thông của tiên tổ, dẫn ra Ngũ Kim chi khí Kim Kiếm Sơn.

Kiếm Bạch Lâu giải thích nói.

Nói xong, Kiếm Bạch Lâu lấy ra Kim Lân Kiếm rạch vào kiếm khí một cái.

Kiếm khí như màn che, từ giữa nứt ra hai bên.

Lúc kiếm khí bị nứt ra, Tần Tử Lăng liền cảm thấy từng đạo kiếm ý có thể chém thẳng vào nhân, thần, thức, ý, niệm, tất cả đều vô hình diễn ra trước mặt.

Đồng tử của Tần Tử Lăng không khỏi có chút ngưng lại, mặt lộ vẻ ngưng trọng, cả người thả vào sơn động.

Sơn động rất lớn.

Đi vào, Tần Tử Lăng liền cảm thấy có từng đạo băng hàn triệt cốt, sát khí ngang dọc ngất trời, vô vàn kiếm ý đánh tới hắn.

Thậm chí những thứ kiếm ý vô hình này tựa hồ có thể tấn công vào ý niệm thần hồn đang ngồi xếp bằng trong Nê Hoàn Cung của hắn.

Trong lòng Tần Tử Lăng hơi động một cái, Nê Hoàn Cung mở rộng.

Từng đạo kiếm vô hình ý liền thuận thế xông vào Nê Hoàn cung.

Những thứ kiếm ý vô hình này vừa xông vào Nê Hoàn Cung, tròng mắt của ý niệm thần hồn lập tức trở nên sinh động.

Một thân người mặc trường bào xanh lục, phía sau quay quanh hư ảnh Long Quy to lớn, khí thế bàng bạc hung mãnh.

Một thân người mặc trường bào màu đen, phía sau có một cái hang lớn đen nhánh, bên trong có vòng xoáy đang chuyển động, tựa hồ có thể tất cả cắn nuốt.

Một thân người mặc trường bào màu lam, đằng sau là một đỉnh núi vàng, đỉnh núi kia nga cao lớn, tựa hồ có thể trấn áp tất cả.

Một thân người mặc trường bào màu trắng, trong tay cầm một bút, ngòi bút như đao, trên không trung rạch một cái, phảng phất có thể tách rời không gian, để cho thiên địa biến sắc, có thể định người sinh tử.

Một thân người mặc trường bào màu đỏ, phía sau đào hoa đầy trời, có nữ tử phiêu phiêu khởi khởi làm cho lòng người chập chờn, khó kìm lòng nổi.

Có người mang kim khôi, người khoác kim giáp, cầm trong tay lưỡi mác, toàn thân sát khí nghiêm nghị, chiến ý ngút trời.

Có người mặc y phục cổn miện, cầm cự kiếm trong tay, hùng vĩ như núi, bễ nghễ thiên hạ.

Từng nhân vật từng hình tượng xuất hiện trong Nê Hoàn Cung, thần hồn Tần Tử Lăng thấy vậy liền cảm thấy một tia uy hiếp, tâm niệm kia, gió nổi mây phun, cung điện kim sắc kia hiển hiện, từng vị binh tướng mặc kim giáp xung phong liều chết mà đi, chém giết về phía nhân vật được kiếm ý hóa hình.

Những nhân vật kia nhìn đến, mặc dù khí thế kinh người, nhưng chung quy chỉ là kiếm ý do tông sư của Kim Kiếm Tông để lại, theo tuế nguyệt trôi qua, đã chỉ còn là cái thùng rỗng, bị binh tướng kim giáp vọt một cái, liền nhao nhao hóa thành hư vô.

Tần Tử Lăng thấy thế cũng liền triệt để yên lòng, triệt để buông lỏng Nê Hoàn cung, để cho từng luồng kiếm ý vô hình không ngừng xung phong liều chết tiến đến.

Những kiếm ý kia ở trong mắt thần hồn, trừ việc biến hóa thành từng vị hình tượng khác nhau, cũng sẽ hóa thành từng viên ngôi sao chói mắt, nhao nhao rơi rụng trong tinh không, phảng phất tận thế đang phủ xuống.

Theo binh tướng kim giáp không ngừng xung phong liều chết, những thứ kiếm ý này biến thành hư cảnh, Tần Tử Lăng dần dần ngộ đạo trong hư cảnh này.

- Trách không được ngoại giới nói lão sư chỉ lĩnh ngộ được ba tia kiếm ý, kiếm đạo kinh người, không phải nhân vật cấp tông sư rất khó ngăn cản.

- Kiếm ý vô hình không chỉ có biến hóa ra hình dạng khó lường, hơn nữa còn có thể nhắm thẳng vào thần hồn, mỗi một kiếm đều có thể chấn nhiếp tâm hồn.

- Một kiếm hạ xuống, mang theo sát phạt kinh người, không chỉ chém giết thân thể, còn có chém vào ý thức thần hồn, không phải thần hồn cường đại, ý chí tinh thần kiên định của nhân vật tông sư, quả thực khó có thể ngăn cản.

- Thất Sát Kiếm Quyết này, tiên tổ Kim Kiếm Tông cần phải tìm hiểu biến hóa đại đạo, lại hóa thành hình tượng nhân cách, lấy vô hình hóa hữu hình, sáng tạo đại kiếm chiêu phân thành thất sát chiêu, ngược lại rất thích hợp cho ta sử dụng.

Tần Tử Lăng nghĩ trong lòng, lững thững đi ra khỏi Thất Sát Kiếm Quật.

Ở bên ngoài kiếm quật, Kiếm Bạch Lâu thấy Tần Tử Lăng đi vào chỉ vẻn vẹn nửa nén hương đã đi ra, không khỏi hơi sững sờ nói:

- Thời gian còn chưa tới, sao ngươi lại ra sớm như vậy? Tần Tử Lăng cười cười, chỉ một cái về phía Kiếm Bạch Lâu, nói:

- Lão sư xem chiêu.

Đạo đạo chân lực ngưng tụ kiếm khí từ đầu ngón tay Tần Tử Lăng bắn ra, có khí thế bàng bạc, có nặng nề vô cùng, có sắc bén không thể đỡ, có biến hóa âm nhu như nước, có sát ý ngất trời.

Giờ khắc này, kiếm không còn chỉ là vật chết, mà là ẩn chứa vô cùng biến hóa.

Kiếm Bạch Lâu thấy thế vội vã lùi lại phía sau, từng đạo kiếm khí gần như cùng lúc đó lao ra từ trên thân của hắn, trong nháy mắt chặt chém chém khí của Tần Tử Lăng.

Nhưng Kiếm Bạch Lâu cũng không có chút vẻ đắc ý nào, trái lại là vẻ mặt kinh hãi cùng không dám tin tưởng.

- Ngươi vậy mà học hết Thất Sát Kiếm Quyết, đồng thời còn lĩnh ngộ được kiếm ý Thất Sát Kiếm Quyết!

- Kiếm ý cùng thần hồn có quan hệ rất lớn, thần hồn ta cường đại, lấy thần hồn trực tiếp giao chiến cùng kiếm ý, lúc lĩnh ngộ cũng tương đối dễ dàng.

Tần Tử Lăng trả lời.

Kiếm Bạch Lâu nghe vậy hơi sững sờ, lập tức thoải mái nói:

- Ta ngược lại là quên điểm này.

- Đáng tiếc ngươi chủ tu không phải là luyện khí đạo, bằng không ta hiện tại sẽ nhường vị trí tông chủ của Tử Lạc cho ngươi, để ngươi làm tông chủ, phát quang cho Kim Kiếm Tông! - Ha ha, cái kia thì không cần.

- Ngược lại nửa người ta là đệ tử của Kim Kiếm Tông, tương lai nhất định ra một phần lực cho Kim Kiếm Tông.

Tần Tử Lăng cười nói.

Nói xong, Tần Tử Lăng hơi hơi khom người về phía Kiếm Bạch Lâu, sau đó xuống núi...