Chương 380 Hận Thiên lão ma
So sánh với Cửu Cao Quận, vùng khỉ ho cò gáy như Phương Sóc Thành quả thật là nhân gian tiên cảnh, xem ra tuổi tác của Tiêu Thiến tuy nhỏ, lại là hạng người nữ lưu, về phương diện quản lý lại rất có năng lực, là phúc của bách tính a!
Bên trên một chiếc xe ngựa khác, một người mặc áo bào lớm màu tím, hai mắt lúc khép lúc mở, tinh mang như điện thiểm, lão giả khí độ uy nghiêm hạ màn xe xuống, nói với một vị lão giả râu dài mặc thanh y ngồi đối diện.
- Gia Cát đại nhân, ngươi ta đều là người tu đạo, theo đuổi là Tiên đạo trường sanh bất diệt, há lại có thể bị những người phàm tục này làm cho mê hoặc tâm thần?
Lão giả râu dài mặc thanh y ở đối diện, cũng chính là Thanh Tùng nhàn nhạt nói.
- Lời nói này không sai, nhưng chúng ta đều đang ở trong trần thế, sao lại có thể thoát ly hoàn toàn?
Lão giả áo tím nói.
Lão giả áo tím này không ai khác, chính là phán quan của phán quan phủ Tây Vân Châu, Gia Cát Vận Kim.
- Chuyện của Tiêu Thiến là ở nàng, ta sẽ không quản.
- Nàng thoát được một kiếp này là mạng của nàng lớn, nàng chạy không khỏi cũng là vận mệnh của nàng đã như vậy.
Thanh Tùng nhàn nhạt nói.
- Được rồi, ta hiểu.
Gia Cát Vận Kim thấy Thanh Tùng mở ra cửa sổ nói thẳng, sắc mặt khẽ biến một lần, rất nhanh liền khôi phục bình tĩnh, gật đầu nói.
Tiếp lấy, thùng xe lâm vào an tĩnh.
Hai người đều nhắm mắt dưỡng thần.
…
Cửu Cao Quận, một chỗ quanh năm có chướng khí lượn lờ, rất hiếm có vết người đi vào sơn lĩnh.
Đêm khuya, một vòng U Nguyệt treo trên bầu trời đêm, có thanh âm qua kêu tại bên trong dãy núi thỉnh thoảng vang lên.
Một nam tử cao gầy, một đôi đôi mắt đen trắng, trên thân tản mát ra khí tức âm sâm đứng ở trên một tòa cung điện đen nhánh, xung quanh tỏa ra chướng khí mịt mù, nhìn ra xa xa ở phía dưới.
Nam tử này không phải là ai khác, chính là Hận Thiên lão ma.
Đằng sau của Hận Thiên lão ma, một người trẻ tuổi thân mặc áo màu đỏ, lưng đứng thẳng, bên tay cụt mất một cais, khuôn mặt tuấn lãng âm lãnh, thoạt nhìn cũng chỉ hai mươi tuổi.
Một đôi mắt của người trẻ tuổi này là huyết sắc, khí huyết trong cơ thể cực kỳ sôi trào mãnh liệt, thậm chí có từng sợi mùi máu tanh từ trên thân hắn không ngừng tràn ra, hóa thành một đám mưa máu quanh quẩn bên người hắn, không ngừng biến hóa ra các loại dữ tợn vật, có huyết mãng đại xà, có móng vuốt máu dầm dề, có quỷ đầu đang há miệng máu.
Nếu lúc này Gia Cát Vận Kim ở đây, tất nhiên sẽ kinh ngạc.
Bởi vì người trẻ tuổi cụt tay này chính là Huyết Trì lão ma, đàn chủ phân đàn của Huyết Ma Giáo ở Tây Vân Châu.
Mười năm trước, Gia Cát Vận Kim dẫn người tiêu diệt phân đàn Huyết Ma Giáo, ngoại giới đều nghe đồn huyết ma ở phân đàn Huyết Ma Giáo đều bị giết chết, thực tế là vẫn trốn được mấy người.
Một vị trong đó là nhân vật trọng yếu nhất của phân đàn Huyết Ma Giáo, cũng chính là Huyết Trì lão ma.
Bất quá khi đó Huyết Trì lão ma bị thương rất nặng, hi sinh một tay dùng Huyết Độn mới đào tẩu được.
Mặc dù Gia Cát Vận Kim cho là hắn may mắn chạy trốn, cũng chỉ còn lại nửa cái mạng, cũng không tạo nổi sóng gió gì, cho nên ngoại giới mới hay tin toàn quân của phân đàn Huyết Ma Giáo đều bị diệt.
Nhưng lúc này, khí thế của Huyết Trì lão ma lại chẳng thua kém gì Hận Thiên lão ma, nhưng khí huyết lại sôi trào mãnh liệt, dù cho là Bàng Kỳ Vân cũng kém hơn rất nhiều.
- Đáng tiếc chỗ này là sào huyệt kinh doanh mười mấy năm của bản điện chủ a!
Hận Thiên lão ma nhìn U Nguyệt bên dưới, bốn phía U Minh Điện, từng ngọn núi bị chướng khí lượn lờ, mặt mang một tia đau lòng nói.
- Kiệt kiệt, Thanh Tùng lão nhi tu luyện là Bích Mộc Trường Thanh Công, sinh cơ cực kỳ thịnh vượng, một khi giết hắn, lấy máu tươi của hắn áp chế lực tử vong U Minh, cũng ngăn cản được nó ăn mòn nhục thân, chủ nhân sẽ có thể yên tâm đột phá pháp nguyên sơ kỳ.
Một khi chủ nhân trở thành trung tông sư, địa vị trong giáo có khả năng sẽ thay đổi, sào huyệt cỏn con này thì tính là cái gì?
Huyết Trì lão ma liếm liếm đầu lưỡi, hai mắt huyết quang chớp động.
- Ha ha! Ngươi nói không sai, Huyết Trì, chờ sau khi bản điện chủ trở thành trung tông sư, sào huyệt cỏn con này tính là cái gì?
Hận Thiên lão ma ngửa mặt lên trời cười lớn, một đầu bụi tóc màu đen tung rơi trong không trung, từng tia lực tử vong U Minh từ trên thân hắn phát ra, khiến cho bốn phía trở nên vô cùng âm u khủng bố.
- Theo ám tử hồi báo, lần này tới ngoài hai tên tông sư Thanh Tùng lão nhi cùng Gia Cát Vận Kim, còn có hai vị chuẩn tông sư, một vị trong đó là nhi tử của Bàng Trí Uyên, tuổi gần ba mươi mốt tuổi.
- Kiệt kiệt, chuẩn tông sư ở tuổi này, huyết khí tinh khiết nhất, tràn ngập sinh cơ, còn mong đến lúc đó chủ nhân có thể ban hắn cho lão nô.
Huyết Trì lão ma nói, hai mắt xuyên suốt ra thị huyết nồng nặc.
- Bàng Kỳ Vân, người này còn có tác dụng khác, không thể ban thưởng cho ngươi.
- Nhưng thấy ngươi nhiều năm vất vả cống hiến cho bản điện chủ bố trí xuống Huyết Ngục Đại Trận, những người khác do ngươi tùy ngươi chọn! Ha ha! Thanh Tùng lão nhi cùng Gia Cát Vận Kim khẳng định không nghĩ tới, ngươi không chỉ có không chết, hơn nữa còn bị bản điện chủ cứu được, khôi phục được phần lớn công lực.
- Bọn họ càng không thể nào nghĩ đến, mấy năm nay, ngươi ta liên thủ thừa dịp thiên tai nhân họa ở Cửu Cao Quận, mượn cơ hội cắt lấy hồn phách tử khí cùng máu tươi của mấy trăm ngàn dân chúng, ở bên trong dãy núi này bày ra Luyện Hồn Đại Trận cùng Huyết Ngục Đại Trận.
Chỉ tiếc U Sát Hồ Lô bị mất, bằng không lại mượn âm sát địa mạch nơi đây, bố trí xuống U Vụ Đại Trận.
Tam trận tề phát, lại có ngươi giúp ta giúp một tay, đừng nói Thanh Tùng lão nhi, ngay cả Gia Cát Vận Kim, một tên ta cũng không để thoát.
Hận Thiên lão ma nói.
- Kiệt kiệt, Bàng Kỳ Vân là chuẩn tông sư, không có gì bất ngờ xảy ra trong tương lai thì sẽ thành chủ nhà họ Bàng, nếu như chủ nhân có thể khống chế Bàng Kỳ Vân, trong tương lai, phủ đô đốc của Tây Vân Châu chẳng phải là bị chủ nhân khống chế trong tay sao? Diệu kế, diệu kế a!
Huyết Trì lão ma nói.
- Còn phải xem Bàng Kỳ Vân này là hạng người gì, không biết điều cũng chỉ có thể ban thưởng cho ngươi.
- Đáng tiếc, không thể thu phục Kiếm Bạch Lâu, trái lại làm hại bản điện chủ tổn thất ba vị Minh Sứ cùng U Sát Hồ Lô.
- Bằng không ta, ngươi còn có Kiếm Bạch Lâu ba người liên thủ, lại thêm ba đại trận, nói không chừng có thể thu phục được Gia Cát Vận Kim.
Hận Thiên lão ma nói, mắt lộ ra một tia tiếc nuối cùng hận ý.
- Nói đến việc này, lão nô luôn cảm thấy việc này có một tia tà dị.
- Kiếm Bạch Lâu kia bị chủ nhân trồng xuống Tử Mẫu Chủng Ma Ấn, theo lý mà nói là không có cách thoát khỏi, còn có ba vị Minh Sứ, mỗi người đều là hạng người có tu vi cao thâm, lại mang theo U Sát Hồ Lô, đánh vào Kim Kiếm Sơn, cho dù không thu phục được Kiếm Bạch Lâu, song phương chắc chắn sẽ đánh một trận long trời lở đất, há nào một chút tiếng động cũng không có?
Huyết Trì lão ma nói.
- Ngươi nói không sai, ba vị Minh Sứ biến mất vô thanh vô tức, chỉ có hai trường hợp, một là nửa đường gặp phải cao thủ nên bị giết, hoặc là lúc lên Kim Kiếm Sơn, gặp phải Kim Kiếm Sơn có cao thủ ẩn nấp, trợ giúp Kiếm Bạch Lâu một tay.
- Chính là bởi vì suy nghĩ đến cái sau, ngay từ đầu bản điện chủ cũng không dám coi thường mà vọng động.
- Hai năm trước, bản điện chủ chờ Kim Kiếm Tông vẫn không có tin tức dị thường gì truyền ra, thì muốn chuẩn bị tự mình xuất sơn một chuyến, kết quả lại truyền đến tin Bồ Cảnh Nhan bị giết, Thanh Tùng lão nhi một mực chắc chắn là ta giết chết, làm cho bản điện chủ bất đắc dĩ thu thập nhân mã toàn diện, ngủ đông không ra, muốn cho chuyện này ngừng lại.
- Kết quả không nghĩ tới Thanh Tùng lão nhi này vậy mà không buông tha, liên hiệp lực lượng tam phương tới đánh bản điện chủ, thực sự là đáng trách, đáng ghét a!
Hận Thiên lão ma nói, đôi mắt tử ma hoàn toàn biến thành màu đen, bắp thịt trên mặt vặn vẹo, trở nên vô cùng dữ tợn.
- Bồ Cảnh Nhan chết không thấy xác, nói không chừng căn bản là không có chết, là Thanh Tùng lão nhi dùng thủ thuật che mắt, khổ nhục kế.
- Thực tế là hắn muốn mượn cơ hội cướp đoạt Vạn Sinh Huyết Đàm của chủ nhân, cuối cùng đột phá pháp nguyên sơ kỳ, trở thành trung tông sư.
Huyết Trì lão ma nói, một đôi huyết mâu lóe ra vẻ âm hiểm.