Chương 390 Vây công
Bước tiếp theo, chúng ta nên làm gì?
Tiêu Thiến hỏi.
- Thanh Tùng lão nhi không phải là người tốt lành gì, để cho hắn đánh lưỡng bại câu thương với đám Hận Thiên lão ma, cho nên, chúng ta trước tiên không cần đá động gì ở phía bên kia.
- Những người còn lại của Bích Vân Tông, ngươi bây giờ có thể xuất thủ, câu dẫn đi ba vị Minh Sứ.
Trong tay bọn họ có Minh Huyết Luyện Hồn Kỳ, bên trong nuôi một Ma Thần cường đại, Ám Thiên có thể thông qua thôn phệ chúng nó để tăng thực lực lên.
Tần Tử Lăng trả lời.
- Kỳ thực biện pháp tốt nhất là giết hết toàn bộ người của Bích Vân Tông cùng U Minh Giáo, tạo thành cảnh tượng lưỡng bại câu thương, ngươi sẽ có thể toàn bộ vơ vét! Chỉ là nếu làm như thế, ngươi sẽ không phải là ngươi!
Tiêu Thiến nhìn Tần Tử Lăng, mặt mỉm cười nói.
- Đúng vậy a! Chúng ta chung quy cũng không giống với đám người của phủ đô đốc!
Tần Tử Lăng rất bất đắc dĩ nhún nhún vai.
Đang khi nói chuyện, hai người rất mau đã càn quét chiến trường, để lại đầy rẫy thi thể trên mặt đất, biến mất khỏi Luyện Hồn Đại Trận.
Luyện Hồn Đại Trận, nơi nào đó.
Thanh Tùng đang đấu pháp của hai vị Huyết Trì, Hận Thiên lão ma.
Một thanh phi kiếm bích lục trên không trung như là một con Giao Long màu xanh uốn cong nhưng có khí thế, dương nanh múa vuốt, không ngừng ngăn cản quỷ trảo bạch cốt cùng Huyết Uyên ma đao đang chém xuống.
Dưới sự vây công của bạch cốt quỷ trảo cùng Huyết Uyên ma đao, phi kiếm đã dần lộ ra dấu hiệu không đánh nổi nữa, liên tục bị đánh rơi xuống, rồi lại liên tục phóng lên cao.
Phía sau gần trăm mét của phi kiếm, nguyên bản Thanh Tùng mang phong phạm của bậc cao nhân, bây giờ lại là tóc tai bù xù, bên trên đạo bào màu xanh dính đầy vết máu.
Ngưng tụ toàn bộ chân nguyên, một con đại mãng màu lục bích quay quanh hắn.
Đại mãng nhảy múa tứ tung, đánh cho âm hồn xung quanh trở nên tiêu tán.
Nhưng mây đen âm hồn lại liên tục tan rồi hợp, đại mãng mỗi lần quay quanh một lần, quang mang trên thân lại thêm ảm đạm một ít, thậm chí có từng luồng chỉ đen như ẩn như hiện bay ra từ trên thân bích mãng.
- Thanh Tùng lão nhi, Luyện Hồn Đại Trận này một khi phát động, chính là thiên địa sẽ bị tràn ngập trong thiên địa, vạn vật bị bao phủ trong đại trận sẽ không ngừng bị mất đi sức sống.
- Bích Mộc Trường Thanh Công của ngươi vẫn luôn chịu khắc chế khi ở đây, muốn tụ tập linh lực thiên địa mộc hệ, chắc chắn sẽ khó khăn hơn rất nhhiều.
Cho nên, hôm nay ngươi là chắc chắn phải chết.
Đã như vậy, ngươi cần gì phải uổng phí sức lực phản kháng vậy? Vẫn là ngoan ngoãn bó tay chịu trói đi, nể tình quen biết nhiều năm, bản điện chủ sẽ cho ngươi chết một cái thống khoái! Ha ha!
Hận Thiên lão ma thấy chân nguyên pháp lực trên thân Thanh Tùng không ngừng trôi qua, đã kinh biến đến mức càng ngày càng suy yếu, không khỏi rất là đắc ý, lên tiếng cuồng tiếu nói.
Trong lúc cười to, bạch cốt quỷ trảo bỗng nhiên trấn áp xuống.
Coong!
Một tiếng vang thật lớn.
Bạch cốt quỷ trảo bỗng nhiên rơi xuống, móc vào thân thể to lớn của giao long.
Két.
Thanh sắc giao long bị bạch cốt quỷ trảo móc lại, bỗng nhiên đong đưa lên, nỗ lực thoát khỏi.
Thân thể khổng lồ ma sát vào quỷ trảo, như là thiết trảo thổi qua sắt thép trên mặt đất, phát sinh thanh âm chói tai, văng lên nhiều đốm lửa.
Huyết Trì lão ma thấy thế mặt lộ nhe răng cười, bỗng nhiên thôi động huyết ma công, huyết quang từ Huyết Uyên Đao trở nên ngất trời, chém về phía cái cổ của giao long.
Thanh Tùng thấy thế, gân xanh trên trán nhao nhao bạo khởi, một ngụm tinh huyết phun ra, trên không trung hình thành một cái phù văn phức tạp.
Nhất thời thiên địa biến sắc, gió nổi mây phun.
Từng luồng ánh sáng bích lục xuyên qua đại trận mờ tối, cuồng phong tới, chui vào thanh sắc giao long.
Quang mang của thanh sắc giao long trở nên đại thịnh, bỗng nhiên gầm lên một tiếng, rốt cục thoát khỏi bạch cốt quỷ trảo.
Một đạo huyết quang ngất trời rơi xuống.
Huyết Uyên Đao giết tới.
Coong!
Một tiếng vang thật lớn.
Giao Long vẫy đuôi, hung hăng đánh vào Huyết Uyên ma đao.
Huyết quang ngất trời, một lần nữa hóa thành một thanh huyết đao treo giữa không trung, mà giao long thì trên không trung phát sinh một tiếng gào thét, lại không có lui về, mà là tiếp tục trên không trung uốn cong nhưng có khí thế, bày làm ra một tư thế phòng ngự.
Lúc này sắc mặt của Thanh Tùng rõ ràng tái nhợt già yếu, từng tia nếp nhăn leo lên làn da của hắn.
- Ha ha, Thanh Tùng lão nhi, bản điện chủ ngược lại muốn xem ngươi còn có thể kiên trì được bao lâu!
Hận Thiên lão ma cười gằn mấy cái rồi tiếp tục tiến công, nhưng sắc mặt đột nhiên chợt biến.
Mà hầu như cùng thời, Huyết Trì lão ma cũng thay đổi sắc mặt theo.
- Ha ha! Đám Gia Cát Vận Kim sẽ lập tức phá trận mà ra, kỳ tử của các ngươi đến rồi!
Thanh Tùng là nhân vật bực nào, thấy pháp lực của hai người có chút ba động, nhất thời mặt lộ vẻ vui mừng, cất tiếng cười to lên, vốn đang uể oải mà bây giờ khí thế lại đột nhiên tăng vọt lên.
- Thanh Tùng lão nhi, ngươi yên tâm.
- Ngay trước lúc bọn hắn phá trận, bọn ta khẳng định sẽ giết ngươi trước!
Hận Thiên lão ma nghe vậy thì cười nhạt nói.
Nói xong, ánh mắt Hận Thiên lão ma chuyển hướng Huyết Trì lão ma, nói:
- Huyết Trì, trì hoãn tiếp nữa, sợ rằng sự tình có biến, ngươi thi triển bí pháp đi.
Huyết Trì nghe vậy, lập tức sắc mặt âm tình biến ảo chập chờn.
- Làm sao, ngươi không đồng ý?
Hai mắt Hận Thiên lão ma xuyên suốt ra vẻ âm ngoan lạnh lùng.
- Lão nô không dám!
Huyết Trì cắn răng nói.
- Yên tâm, ngươi là luyện khí tông sư, bản điện chủ khẳng định sẽ không bỏ ngươi.
- Chỉ cần giết Thanh Tùng, có máu tươi của hắn bổ sung, tổn thất của ngươi sẽ sớm được bù lại.
Hận Thiên lão ma nói.
- Tạ ơn chủ nhân!
Huyết Trì nghe vậy hai mắt không khỏi sáng ngời, tiếp theo liền phát sinh tiếng cười kiệt kiệt buồn rười rượi, mái tóc màu đỏ ngòm tung bay không ngừng, mắt thường có thể thấy tinh lực từ trên thân hắn không ngừng toát ra, tựa như máu tươi trong cơ thể hắn đang sôi trào không ngừng.
Vô cùng vô tận các loại khí tức huyết sát không ngừng tuôn ra từ cơ thể hắn, phô thiên giữa mảnh thiên địa này.
Huyết khí tràn ngập thiên địa, bao phủ lấy thanh sắc giao long.
Thanh sắc Giao Long vừa bị huyết sắc kia bao phủ, lập tức như là lâm vào vũng bùn huyết sắc, không chỉ có động tác lập tức trở nên đình trệ chậm chạp, hơn nữa thanh sắc quang mang đang không ngừng bị ăn mòn, có loại sền sệt màu xanh giao thoa cùng một loại màu hồng như máu.
Trong nháy mắt, thanh sắc Giao Long trở nên "thương tích đầy mình", ánh sáng không ngừng ảm đạm, đã mơ hồ lộ ra phi kiếm ở trung tâm giaolong.
Phi kiếm cái bóng tại bên trong không ngừng vặn vẹo biến hóa, phảng phất phi thường đau nhức khổ.
- Hóa Huyết Đại Pháp! Huyết Trì, ngươi điên rồi sao? Ngươi dầu gì cũng là một vị luyện khí tông sư, lại nghe mệnh của Hận Thiên lão ma, tự mình hóa huyết, hao tổn pháp lực thọ nguyên.
Bắp thịt trên mặt Thanh Tùng không ngừng vặn vẹo biến dạng, lập tức trở nên dữ tợn, trong mắt cũng rốt cục hiện lên vẻ kinh hoảng.
- Đây đều là ngươi làm hại đó Thanh Tùng! Cho nên ta muốn dùng máu tươi của ngươi để đền bù!
Huyết Trì cười gằn, Huyết Uyên Đao trên không trung xẹt qua một đạo huyết sắc đao mang, trực tiếp chém về phía Thanh Tùng.
Hầu như đồng thời, bạch cốt quỷ trảo cũng vỡ ra giữa hư không, phát sinh thanh âm the thé, chộp tới Thanh Tùng.
Thanh Tùng thấy thế trên mặt lộ ra một màn điên cuồng.
Bên trong đan điền, không ngừng có huyết khí từ bốn phương tám hướng tràn vào, sau đó đúc thành một đạo phù văn ở trong đan điền.
Đợi đủ huyết khí, phù văn bên trong đàn điền như là sống, mỗi lần đều phập phồng lên lên, không ngừng lóe lên quang mang.
Theo những lần phù văn này phập phềnh chớp động, đan điền của Thanh Tùng ngày càng thu lại.
Mà ngoại giới, lúc này cũng đang phát sinh biến hóa lớn.
Thanh Tùng lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được đang già yếu, sinh cơ đang không ngừng trôi qua.