Chương 403 Phát hiện
Ba ngày sau.
Chỗ sâu ở Ô Dương sơn mạch.
Ba động bên trong hồ nước rung động một cái, quần phong bốn phía vờn quanh, cây rừng xanh biếc.
Sườn núi cùng bên hồ, cỏ xanh um tùm, tiên hoa đua nở.
Mặt bắc của hồ nước, bên dưới một vách núi, một nam tử đang "liều mạng tranh đấu" cùng một con Bát Hoang Bích Mãng.
Rất nhanh, mặt nam hồ nước, bên trong dãy núi có khí tức cường đại hung hãn phóng lên cao.
Tiếp theo, thân hình giống ngưu, toàn thân màu trắng, một sừng độc nhãn, bốn vó, đuôi như đuôi mãng xà, cuối cùng Phỉ Kim Thú chạy như điên về phía hướng mặt bắc hồ nước.
Chỗ mà Phỉ Kim Thú chạy qua, cây cối nhao nhao thành phiến mà ngã xuống đất, đại địa rạn nứt.
Khi nó chạy như điên qua hồ mặt, phía sau ngoi lên một đạo sóng nước màu trắng lao theo, vô số sinh vật trong nước nhao nhao nhảy ra khỏi mặt nước.
-Phỉ Kim Thú!
Bên dưới vách dưới, một chỗ bí ẩn nào đó, đám người Kiếm Bạch Lâu nhìn Phỉ Kim Thú chạy như điên thời, mỗi con đồng tử đều bỗng nhiên co rút lại.
Phỉ Kim Thú đảo mắt đã bước qua hồ nước, tới gần vị trí của Tần Tử Lăng.
Khí tức cường đại của dị thú ngũ phẩm trung giai trong nháy mắt áp bách về phía mọi người.
Mọi người lập tức cảm giác như là một tòa núi cao nguy nga đang thả xuống đầu bọn họ.
Vào giờ khắc này, trừ Kiếm Bạch Lâu cùng Tần Tử Lăng còn có thể bảo trì trấn định, Tiêu Thiến cùng Phong Tử Lạc đều có một loại cảm giác hít thở không thông, không thở nổi, thậm chí trong đầu dâng lên một chút tuyệt vọng, không thể chống lại tâm tình tiêu cực.
Dị thú ngũ phẩm trung giai tương ứng với trung tông sư, cảnh giới giữa hai bên chênh lệch quá lớn!
Đây cũng là lần đầu tiên bọn họ đối mặt với đối thủ mạnh mẽ đến như vậy.
Khí thế cường đại sinh ra áp chế trong lòng, không thể trốn tránh, người khác cũng không giúp được, chỉ có chính bọn hắn phá tan cái loại tâm lý áp chế cùng sợ hãi này.
Một khi vượt qua, tâm lý bọn họ sẽ có thể phá kén mà biến hóa.
Đây cũng là lý do vì sao Tần Tử Lăng lại muốn mang lên Tiêu Thiến cùng Phong Tử Lạc đến đây.
Bằng không, hắn hoàn toàn có thể dùng ba con Ngân Thi cao giai để thay thế bọn họ.
-Giết!
-Giết!
Tiêu Thiến cùng Phong Tử Lạc hầu như đồng thời rống giận lên tiếng, theo tiếng gầm giận dữ này, tuyệt vọng, sợ hãi trong lòng đều bị càn quét không còn, sóng lưng đột nhiên rất thẳng, như là một cây trường thương.
-Giết!
Tần Tử Lăng hét lớn một tiếng, tay cầm Liệt Thiên Đao, nhảy lên thật cao, chém tới Phỉ Kim Thú.
Hầu như đồng thời, một đạo thương mang chợt sáng lên, như là một đạo lưu tinh chói mắt, bắn về phía Phỉ Kim Thú.
Kim Tê Kiếm cùng Kim Lân kiếm đồng thời lái lên trên cao, kiếm quang màu vàng chói mắt mang theo canh kim sát ý nồng nặc, trong mơ hồ, bên trong kiếm quang quang màu vàng, hiện ra nam tử mặc y phục cổn miện, cầm trong tay cự kiếm, hùng vĩ như núi, bễ nghễ thiên hạ uy nghiêm.
-Phá Quân Sát!
Trong hư không, mơ hồ có thanh âm hùng hồn không gì sánh nổi vang lên.
Lúc bốn người gần như là đồng thời phát huy toàn lực, trong sơn cốc đột nhiên nổi lên hắc vụ đầy trời, bao lại bầu trời.
-Gào!
Phỉ Kim Thú rống giận, giáp da màu trắng vậy mà phóng ra ánh sáng kim loại lạnh lẽo, bất giác đột nhiên, toàn thân Phỉ Kim Thú được bao bọc bởi ngân giáp.
Lại có một đạo ngân giáp mang theo phù văn cổ xưa tang thương hiển hiện trước mặt mọi người.
Tiếp theo, cuồng phong gào thét, phong vân biến ảo.
Thủy linh khí, canh kim chi khí từ bốn phương tám hướng tụ đến, hồ nước phía sau Phỉ Kim Thú như là cơn sóng thần mà nhấc lên.
Không trung xuất hiện một thanh băng đao to lớn cùng một thanh kiếm lớn màu vàng óng.
Băng đao, kim kiếm phân ra hai đạo đánh về phía Kim Tê Kiếm cùng Kim Lân kiếm.
Đồng thời, một sừng của Phỉ Kim Thú chém về phía Liệt Thiên Đao đang hung hăng nhảy múa trong tay Tần Tử Lăng, mà đuôi mãng xà như là một đầu roi sắt, mãnh liệt quất về phía Thanh Long Thương đang áp sát đến của Tiêu Thiến.
Vừa lúc đó, bên trong U Vụ Chướng, Ám Thiên cầm trong tay bạch cốt quỷ trảo của Hận Thiên lão ma, hung hăng rơi xuống sau lưng của Phỉ Kim Thú, lại có một vệt kim quang từ bên trong U Vụ Chướng lóe ra, chính là Tứ Thủ, song trảo cũng rơi xuống sau lưng của Phỉ Kim Thú, bốn cái miệng nhọn đồng thời mổ về phía bụng của hung thú.
-Coong! Coong! Coong! Coong!
Từng đạo tiếng vang kinh thiên động địa không phân trước sau đang không ngừng bùng nổ, U Vụ Chướng cuồn cuộn đầy trời, suýt chút nữa cũng bị tách ra.
Kim Tê Kiếm trực tiếp bị băng đao chém đến tiêu tán, không bao lâu thì lui về phía sau.
Một vệt huyết sắc xẹt qua khuôn mặt gầy gò của Phong Tử Lạc, lại bị hắn ép xuống, Kim Tê Kiếm bỗng nhiên dừng lại trên không trung, ánh sáng sáng choang lần nữa, hóa thành một đạo kim mang lướt về phía Phỉ Kim Thú.
Thanh Long Thương của Tiêu Thiến bị đuôi của Phỉ Kim Thú vung bay đi, cả người của nàng bị theo cây thương mà bay đi, hổ khẩu rạn nứt, có máu tươi nhỏ xuống.
Nhưng người giữa không trung, Tiêu Thiến như là Thanh Long định thân giữa trời, quay đầu lại đi vòng vèo, cầm trong tay Thanh Long Thương, thương mang tái khởi, tựa như tia chớp áp sát về phía Phỉ Kim Thú.
Một bên khác, Tần Tử Lăng cùng Kiếm Bạch Lâu cũng miễn cưỡng chặn lại đòn công kích hung mãnh của Phỉ Kim Thú.
Kim Lân kiếm không ngừng trảm phá thủy linh khí cùng kim linh khí do Phỉ Kim Thú điều động ở giữa thiên địa.
Một bên khác, Liệt Thiên Đao liên tiếp bổ xuống, ngăn cản độc giác tiến công của Phỉ Kim Thú.
-Gào!
Phỉ Kim Thú phát sinh một đạo gào thét vô cùng phẫn nộ.
Nguyên lai khi Phỉ Kim Thú chặn lại tiến công của bốn người, lại không nghĩ rằng Tần Tử Lăng còn ra chiêu trên không trung.
Sau lưng cùng bụng của nó chỉ có thể ngạnh sinh chịu đựng công kích của Ám Thiên cùng Tứ Thủ.
Nhất thời, bên trên giáp da ngân sắc của Phỉ Kim Thú lộ ra từng đạo vết thương.
Máu tươi không ngừng tuôn ra.
Bốn người Tần Tử Lăng thấy thế, trong mắt đều lộ ra vẻ vui mừng.
Đây là chiến thuật mà bọn hắn đã diễn tập trong ba ngày qua.
Tần Tử Lăng cùng Tiêu Thiến cận chiến, sư đồ Kiếm Bạch Lâu cùng Phong Tử Lạc cách không mà đánh xa, Ám Thiên cùng Tứ Thủ thì ở trên không trung xung phong liều chết.
Bây giờ xem ra, dị thú chính là dị thú.
Mặc dù có sức mạnh cường đại, nhưng đối mặt với nhân tộc, chung quy vẫn thua về mặt thủ đoạn.
Phẫn nộ bên trong Phỉ Kim Thú càng trở nên khủng bố.
Một đội đi săn của Tần Tử Lăng không những cường đại, mà phong cách kết hợp cũng rất hoàn mỹ.
Mặt đất, bầu trời, đánh xa, đánh gần tất cả đều đủ, Ám Thiên cùng Tứ Thủ còn không sợ chết, Tần Tử Lăng còn sử dụng thần hồn chi thuật, quấy rầy Phỉ Kim Thú.
Phỉ Kim Thú lại không có trí khôn, chỉ biết khinh xuất, khí lực bên trong Phỉ Kim Thú cũng tiêu hao đi tám phần.
Lại sau đó, một trận đao kiếm tiếp tục nổ ra, Phỉ Kim Thú liền nằm úp trên mặt đất, không nhúc nhích.
-Chúng ta đã thành công! Chúng ta vậy mà giết được một con Phỉ Kim Thú!
Gương mặt Phong Tử Lạc mang theo vẻ không thể tin được.
-Đúng vậy a, chúng ta đã giết một con Phỉ Kim Thú!
Viền mắt của Kiếm Bạch Lâu có chút ướt át.
-Trước tiên chúng ta phải rời khỏi nơi này!
Tần Tử Lăng vung tay lên, thu hồi Phỉ Kim Thú.
-Tốt!
Nhiều người biến sắc.
Rất nhanh, bốn người quay trở về sơn động.
Tần Tử Lăng để cho Ám Thiên canh giữ ở sơn động, sau đó bốn người đi dọc theo sơn động, theo đường cũ mà đi vào.
Khi Tần Tử Lăng cảm ứng được giới hạn điều khiển của Ám Thiên, mọi người mới dừng lại, đợi tại chỗ.
-Lão sư, huyết nguyên của dị thú ngũ phẩm này làm sao để tinh chế?
Ngồi trên chiếu, Tần Tử Lăng mở miệng hỏi.
-Lấy tim, tạng, máu cùng cốt tủy dung hợp vào một chỗ, chính là huyết nguyên. Cho nên nói về Phỉ Kim Thú này, vi sư chỉ cần buồng tim cùng cốt tủy của nó, những thứ khác thì ngươi cứ giữ lại.
Kiếm Bạch Lâu trả lời, thần sắc có chút chờ mong cùng kích động.
-Vậy cũng tốt!
Tần Tử Lăng cười nói:
-Ta đang cần huyết ngục của dị thú ngũ phẩm để luyện cốt, bây giờ ngược lại rất phù hợp.
-Thực lực hiện tại của Tiêu Thiến đã vượt qua chuẩn tông sư, nếu như hiện tại nàng ta dùng thêm một ít huyết nhục của Phỉ Kim Thú, vậy có thể luyện cốt đến mức viên mãn, thực lực chắc chắn sẽ thua bởi võ đạo tông sư.
Kiếm Bạch Lâu vuốt râu cười nói.