← Quay lại trang sách

Chương 407 Ly khai

Ngươi biết là được, ngươi làm việc, vi sư rất yên tâm.

Kiếm Bạch Lâu gật đầu.

Sau đó, Kiếm Bạch Lâu lại nói tổng quát về các thế lực ở thượng châu, sau đó lại nói những chuyện lĩnh ngộ đạo pháp sau khi đột phá pháp nguyên, lúc sau mới điều khiển Kim Quan Hạc bay lên mà đi.

Kiếm Bạch Lâu đi rồi, Tần Tử Lăng xuất ra ba quyển công pháp, rồi lật quyển xem.

Cuối năm ngoái, hắn đã tu luyện ngũ hành công pháp tới một trăm tám mươi đạo hư ảnh, tiến độ cuối cùng cũng trở nên rất thong thả.

Trực giác nói cho Tần Tử Lăng, võ đạo căn cơ ổn định nhất của hắn.

Tu hành võ đạo, hầu như mỗi một bước hắn đều tu luyện cực hạn, hơn nữa tương đối mà nói, cảnh giới cũng vượt qua một mảng lớn so với luyện khí nhất đạo, tu thần nhất đạo cũng tương tự.

Cho nên Tần Tử Lăng không định sẽ đặt ra yêu cầu hà khắc đối với luyện khí nhất đạo, tránh cho việc vì tập trung luyện khí mà làm chậm trễ tiến độ cũng những đại đạo khác.

Kế hoạch tu luyện của hắn chỉ có hai năm, góp đủ năm hệ công pháp chân nguyên cảnh, sau đó sẽ tìm cơ hội đột phá.

Kết quả, vào hai tháng trước, lúc đoàn người Tần Tử Lăng săn giết Phỉ Kim Thú.

Sau này, Tần Tử Lăng mỗi ngày đều dùng một ít huyết nhục của Phỉ Kim Thú.

Phỉ Kim Thú là dị thú ngũ phẩm trung giai, lại thêm lưỡng hệ thuộc tính, hiệu quả tiến bổ rất tốt.

Rốt cục, mấy ngày trước, ngũ hệ chân lực đều đạt tới hai trăm đạo hư ảnh.

- Gần đây mọi việc thực sự rất thuận lợi a! Lão sư đột phá, tìm được địa mạch tân kim sát khí, hiện tại lại góp đủ ngũ hành công pháp chân nguyên cảnh, rốt cục có thể bắt tay vào làm ngưng luyện chân nguyên.

Tần Tử Lăng cuối cùng cũng khép lại một quyển công pháp, sau đó lòng tràn đầy vui vẻ chậm rãi nhắm hai mắt.

Trong lòng lặng yên suy nghĩ về Kim Xà Canh Kim Quyết, Bích Xà Ất Mộc Quyết, Hắc Xà Huyền Thủy Quyết, Xích Mãng Bính Hỏa Công, Hoàng Mãng Mậu Thổ Quyết, từng đạo hư ảnh của mãng xã quấn quanh bên trong đan điền.

Sau ba ngày, hư ảnh các hệ hư ảnh hoàn toàn quấn quanh thành một đoàn, sau đó không ngừng co rút lại.

Sau mười ngày, bên trong đan điền, tất cả khối không khí chân lực, hư ảnh, toàn bộ đều không thấy, chỉ còn lại một con giao long đầu dài có hai sừng, trên thân có lân phiến rất sống động.

Năm con giao long phân thành năm loại màu sắc là kim, lục, hắc, xích, hoàng, không còn là hư ảnh, mà biến thành chân nguyên đang lưu động không ngừng.

Năm con giao long này, mỗi một con đều tản ra hơi thở viễn cổ, tang thương, uy nghiêm, bá đạo.

Năm con giao long tương sinh tương khắc, đạt tới một loại cân bằng huyền diệu, đồng thời có từng luồng âm dương sinh tử đang dựng dục sản sinh.

Từng luồng âm dương sinh tử này quay quanh ngũ long, hình thành một đoàn sương mù trắng, không ngừng xoay tròn, tản ra từng tia khí tức ảo diệu.

- Cái này...

Bên trong đại điện, Tần Tử Lăng đột nhiên mở hai mắt ra.

Them Kim Xà Canh Kim Quyết, một khi ngưng luyện chân nguyên, sẽ có hình dạng là rắn hoặc là mãng xà, nhưng kết quả, sau khi hắn ngưng luyện chân nguyên, toàn bộ rắn cùng mãng xà đều hóa thành long.

Điều này hiển nhiên là chuyện tốt!

Cũng khẳng định mối quan hệ tương sinh tương khắc, diễn hóa ra âm dương lưỡng nghi.

- Thật không nghĩ khi ta tu hành đủ ngũ hành, không chỉ có thể tiết kiệm được Hóa Nguyên Đan, hơn nữa còn có biến hóa bực này. Hiện tại, thực lực luyện khí nhất đọa của ta chí ít cũng là chuẩn tông sư. Chờ chân nguyên của ta một phân thành hai, đạt được chân nguyên trung kỳ, khẳng định có thể địch nổi luyện khí tông sư.

Trong lòng Tần Tử Lăng tràn đầy kinh hỉ.

Giữa lúc Tần Tử Lăng còn đang vui mừng, hắn cảm thấy có một cỗ sức mạnh huyền diệu không ngừng xông vào đại não Nê Hoàn cung, giống như lúc đó hắn luyện sương sọ, sẽ có từng tia huyết khí dũng mãnh tiến vào Nê Hoàn cung, làm cho thần hồn trong Nê Hoàn Cung được thêm bổ dưỡng.

Chỉ là lúc luyện xương sọ, chỉ là chậm rãi phát triển, cảm giác không rõ ràng lắm, nhưng lần này lại rất rõ ràng.

Cỗ sức mạnh huyền diệu kia liên tục thẩm thấu vào Nê Hoàn Cung, ẩn chứa từng tia âm dương ngũ hành chi lực tinh thuần.

Thần hồn đang không ngừng lớn mạnh.

Thần hồn vào ba năm trước đây, Tần Tử Lăng chỉ vừa bước chân vào âm dương ngũ hành, thái cực lưỡng nghi, kỳ thực cũng đã chạm tới cánh cửa phân thân hậu kỳ, chỉ là còn đang không ngừng hoàn thiện, áp súc tích lũy hồn lực.

Hôm nay, luyện khí nhất đạo đột phá, sinh ra lực lượng huyền diệu không ngừng rót vào, tựa hồ đã bồi bổ vào chỗ khiếm khuyết cuối cùng của thần hồn.

Cũng không biết qua bao lâu, Tần Tử Lăng cảm giác được một tiếng oanh động trong não.

Thần hồn chia ra làm ba trăm sáu mươi lăm đạo, trôi nổi trong Nê Hoàn Cung, sau đó lại hội tụ vào một chỗ.

Lúc thần hồn hội tụ thành một, giờ khắc này, thần hồn tỏa ra cường đại đến mức không gì sánh được, thậm chí làm cho Tần Tử Lăng một loại cảm giác, giờ này một khi thi triển đạo thuật thần hồn, chỉ trong thời gian ngắn là đã có thể ảnh hưởng đến thần chí của tông sư.

Phân thần hậu kỳ!

...

Đảo mắt, lại là một năm cỏ mọc oanh bay, xuân về hoa nở.

Một năm này, Tần Tử Lăng đã hai mươi lăm tuổi.

Sáng sớm, Tần Tử Lăng mặc một thân kình trang màu xanh da trời, cưỡi một con Vân Báo Mã rời khỏi Tần phủ.

Cùng ngày, Thanh Hà Quận, Bích Vân Tông cùng Thái Hoàng Sơn.

Dưới chân núi, một chiếc xe có hai con Vân Báo Mã đang kéo cũng rơi khỏi Bích Vân Tông.

Bên trong xe ngựa, Thanh Tùng đã thành ông già cụt một tay nhắm mắt ngồi xếp bằng, vốn là già nhưng tráng kiện, hiện tại mặt mũi đã nhăn nheo, một bộ dạng tuổi già sức yếu, chỉ có hai mắt đang mở hí, ngẫu nhiên có một màn tinh quang như thiểm điện lóe ra, làm cho tâm thần người khác nhìn vào phải run rẩy.

Ngồi đối diện với hắn là hai vị lão giả tuổi đã thất tuần, đều là đại luyện khí sư chân nguyên hậu kỳ.

Một vị trong đó là trưởng lão Bích Vân Tông trợ quyền cho Hầu gia cùng Văn gia ở Thanh Hà Quận.

Một vị khác lại là một trong bốn vị trưởng lão Bích Vân Tông tham gia tiêu diệt U Minh Giáo.

Người kéo xe ngựa chính là một vị đại võ sư luyện cốt sơ kỳ.

Bích Vân Tông là một trong hai luyện khí tông môn lớn nhất của Tây Vân Châu, thế lực khổng lồ.

Không chỉ có rất nhiều môn đồ luyện khí, còn nuôi một vài võ sư, làm vai trò hộ vệ trong tông.

Hai vị trưởng lão nhìn Thanh Tùng ở đối diện đang nhắm mắt ngồi xếp bằng, ánh mắt đều có chút phức tạp.

Thanh Tùng đã từng hăng hái bực nào, xuất hành cơ bản cũng phải cưỡi Phi Vân Hạc hoặc khống chế phi kiếm, coi như đi ra khỏi Tây Vân Châu, cũng không ngoại lệ.

Nhưng lần này, Thanh Tùng lại lựa chọn xe ngựa.

Hắn cũng không dám cao điệu nữa.

Bởi vì có một luật bất thành văn như thế này, ngự không mà đi, cơ bản đều là cường giả.

Tây Vân Châu thì còn được, luyện khí tông sư chỉ có hai vị, cường giả cơ bản có thể ngự không là chuẩn tông sư, đại võ sư luyện cốt hậu kỳ hoặc là đại luyện khí sư.

Nhưng ra khỏi Tây Vân Châu, ai cũng không dám khẳng định sẽ gặp phải cường giả gì khi ngự không.

- Anh hùng tuổi xế chiều a! Lần này nếu tông chủ có thể cầu được một viên Tứ Tượng Bổ Nguyên Đan, vậy còn tốt, bằng không, Bích Vân Tông sẽ trở nên suy bại đến mức không thể suy bại được nữa.

Trong lòng hai vị trưởng lão thở dài một hơi, sau đó cũng chậm rãi nhắm hai mắt lại.

Tần Tử Lăng cưỡi Vân Báo Mã, một đường dọc theo Ô Dương sơn mạch đi một mạch về phía châu thành.

Lúc đi qua Thanh Hà Quận, Tần Tử Lăng cố ý tới bái phỏng Thôi phủ.

Thôi Sơn Hà hiện tại là chuẩn tông sư hàng thật giá thật, đã bắt tay vào làm luyện tạng.

Mà thể trạng của lão thái gia Thôi Bách Minh vào mấy năm này không chỉ không bị suy bại, trái lại càng thêm khỏe mạnh.

Hai trụ cột lớn này của Thôi gia đều ở trạng thái tốt nhất, nhất là Thôi Sơn Hà, chưa đến bốn mươi tuổi đã trở thành chuẩn tông sư, được khen là một trong những nhân vật có hy vọng trở thành võ đạo tông sư lớn nhất của Tây Vân Châu.

Thôi gia cũng vì vậy từ gia tộc lót đáy của tứ đại gia tộc ở Thanh Hà Quận, lại nhảy lên trở thành thế lực áp đảo Văn gia cùng Hầu gia, chỉ hơi kém với Đổng gia vọng tộc.

Mà hết thảy những thứ này, phía sau đều có sự nhúng tay của Tần Tử Lăng.

Đầu tiên là huyết nhục của Hóa Ly, về sau là huyết nguyên của Độc Giác Thanh Khuê Mãng, về sau nữa là Tần Tử Lăng bắt giết Phỉ Kim Thú, cũng cố ý chia một chút huyết nhục cho Thôi gia.

Ba loại đồ vật này, bất kỳ một cái nào cũng khiến cho đám tông sư phải nóng mắt. Nhất là hai thứ ở phía sau, coi như tông sư cũng phải dùng mạng để tranh đoạt.

Thôi Sơn Hà vốn là thiên phú hơn người, căn cơ vững chắc, liên tiếp có ba loại huyết nhục dị thú cùng huyết nguyên bổ dưỡng, chẳng lẽ còn không thể đột phá?

- Thiên phú của Tiêu Thiến còn tốt hơn so với Sơn Hà, tuổi tác cũng nhỏ hơn mười mấy tuổi, tương lai tất nhiên sẽ trở thành tông sư, chỉ là bởi vì khởi đầu chậm hơn Sơn Hà, bây giờ chỉ mới luyện cốt, vẫn chưa thể luyện tạng, nhưng chỉ cần một hai năm nữa. Vấn đề công pháp luyện tạng vẫn phải tính tới.

- Vũ Châu là một trong tứ đại thượng châu của Đại Tề Quốc bốn đại thượng châu một trong, thánh địa võ đạo, hội tụ nhiều tông môn và thế gia võ đạo nhiều nhất ở Đại Tề Quốc, cường giả võ đạo nhiều như mây, rất nhiều công pháp được lưu truyền ở Đại Tề Quốc là được xuất phát từ Vũ Châu. Thậm chí tục truyền, Cự Sơn Kình của Thôi gia cũng là xuất xứ từ Vũ Châu.

- Ngươi đừng nghĩ đại ngoại công là đại võ sư luyện cốt hậu kỳ, tại Thanh Hà Quận có thể hô phong hoán vũ, nhưng đến Vũ Châu cũng chỉ là võ giả hạng hai. Cho nên, nếu ngươi muốn có được công pháp luyện tạng của Thanh Long Huyền Mộc Công, tốt nhất là đi một chuyến đến Vũ Châu. Chỉ là đường đến Vũ Châu quá xa xôi, từ Tây Vân Châu xuất phát, băng qua bảy châu, rất mệt nhọc a.

Thôi Bách Minh nói.

- Đọc vạn quyển sách không bằng đi một ngày đường, ta lần này cũng chuẩn bị rất nhiều kiến thức để xông pha thế giới bên ngoài, chỉ cần có thể tìm được công pháp luyện tạng của Thanh Long Huyền Mộc Công, đường xá xa xôi ngược lại ta không sợ.

Tần Tử Lăng nói.

- Sơn Hà bây giờ đảm nhiệm chức vụ quận thừa của Thanh Hà Quận, công chức trên người không thể tùy tiện rời đi, bằng không dựa vào ân huệ ngươi ban cho hắn, chắc chắn phải theo ngươi một chuyến, như vậy cũng xem như ngươi có một người để sai việc...Thôi Bách Minh nói.

- Đại ngoại công, mấy lời này của người, ta sợ là không kham nổi a.

Tần Tử Lăng nghe vậy lại càng hoảng sợ, vội vã nói.

- Có gì mà không đảm đương nổi. Ngoại nhân không biết, đại ngoại công cùng Sơn Hà lẽ nào còn không rõ sao? Nếu không có ngươi, đừng nói Sơn Hà không có thành tựu như ngày hôm nay, ngay cả cái Thôi gia này cũng không biết suy bại thành hình dáng ra sao.

- Lại nói, nếu như đại ngoại công đoán không lầm, ngươi bây giờ ít nhất cũng có thực lực của tiểu tông sư. Sơn Hà làm chân chạy việc cho ngươi, đó là đã cất nhắc hắn rồi!

Thôi Bách Minh phản bác nói.

- Đại ngoại công, lần này ta tới đây đầu tiên là muốn từ biệt với người. Mặt khác, báo cho người một tin, lão sư ta Kiếm Bạch Lâu đã là tông sư, Thôi gia nếu có việc, lúc ta không ở đây, các ngươi có thể cầu cứu Kim Kiếm Tông.

Tần Tử Lăng thấy thế vội vã nói sang chuyện khác.

- Cái gì!

Thôi Bách Minh cùng Thôi Sơn Hà nghe vậy, tất cả đều toàn thân đại chấn, vẻ mặt kinh hãi, tiếp theo, hai người tựa hồ nghĩ tới cái gì, nhìn Tần Tử Lăng với ánh mắt tràn đầy kính nể.

Bọn họ đều là người thông minh, làm sao không đoán ra được việc Kiếm Bạch Lâu đột phá có quan hệ với Tần Tử Lăng!

- Ngươi yên tâm, nếu như Phương Sóc Quận cùng Kim Kiếm Tông có chuyện, Thôi gia cũng sẽ toàn lực ứng phó.

Rất nhanh, vẻ mặt của Thôi Bách Minh cùng Thôi Sơn Hà nghiêm nghị nói.

- Vậy đại ngoại công, biểu huynh, ta không tiện ở lại lâu, ngày khác trở về lại tới thăm.

Tần Tử Lăng gật đầu, sau đó đứng dậy khom người, nói.

...

Rời khỏi Thanh Hà Quận, Tần Tử Lăng dọc theo quan đạo xuyên qua một ít quận huyện, châu thành, rất nhanh đã tiến vào Hoàng Lăng Châu kế bên Tây Vân Châu.

Hoành Lăng Châu cùng Tây Vân Châu cũng không khác nhau lắm, đều là trung châu.

Nhưng tình huống phía bên Hoành Lăng Châu còn bết bát hơn so với Tây Vân Châu, một đường đi qua, khắp nơi tàn tạ, ruộng tốt hoang phế, nhất phái rối loạn, phỉ tặc nổi lên bốn phía.

Tần Tử Lăng cưỡi Vân Báo Mã, từ bên ngoài nhìn vào thì không dễ trêu chọc, một đường đi qua đi lại, không có giặc cướp dám có ý đồ với hắn.

Bất quá, lần này Tần Tử Lăng xuất hành, vốn là muốn ma luyện một phen, cũng muốn kinh lịch giang hồ, cho nên lúc đi trên đường nếu như gặp phải chuyện bất bình, hoặc là nhìn thấy có phỉ tặc tác loạn, Tần Tử Lăng trái lại muốn chủ động tìm giặc cướp.

Sau đó dựa vào mức độ phạm tội của bọn họ, nhẹ thì giáo huấn một trận, nặng thì phế bỏ tu vi hoặc là trực tiếp giết chết.

Bởi vì một đường hành hiệp trượng nghĩa, xen vào việc của người khác, ngược lại làm cho Tần Tử Lăng phát hiện ra mấy cái cứ điểm của ma giáo.

Tần Tử Lăng hiện tại có thủ đoạn cao minh, lại thêm Ám Thiên, còn có tài nguyên bồi dưỡng cương thi, tất nhiên sẽ nghĩ cách lấy đồ từ ma giáo, một khi phát hiện phân đàn của ma giáo, đương nhiên sẽ không buông tha.

Mỗi lần nghe được thông tin về ma giáo, Tần Tử Lăng sẽ không tự mình ra mặt, chỉ nấp ở phía xa, dùng một đạo thần hồn thao túng U Sát Hồ Lô bố trí xuống U Vụ Chướng, sau đó để cho Ám Thiên cùng Tứ Thủ xuất thủ.

Qua mấy lần, Tần Tử Lăng không chỉ tìm được nguồn dinh dưỡng cho Tứ Thủ, hơn nữa Ám Thiên còn cắn nuốt không ít âm hồn, lại được Bất Diệt Tinh Thần Đại Pháp luyện hóa, thực lực cách tông sư càng ngày càng gần.

Một ngày này, một vị nam tử mặt sẹo cưỡi Vân Báo Mã, đứng trên một con đường nhỏ hoang dã, ngóng về hắc vụ sơn lĩnh ở xa xăm.

Hắc vụ lăn lộn, sơn lĩnh trong hắc vụ như ẩn như hiện, phảng phất ẩn nấp ở trong miệng của hung thú dữ tợn, khiến cho người nhìn vào phải sinh ra sợ hãi, không dám tới gần.

- Phân điện U Minh Giáo ở Hoành Lăng Châu a, khẳng định có nhân vật cấp tông sư tọa trấn, cũng khẳng định có trận pháp thủ sơn, đi vào e là cũng thập tử nhất sinh. Nhưng bây giờ có Tứ Thủ ở đây, còn có Viên Đại cùng Viên Nhị cũng đã là Kim Thi, lượng âm sát chi khí được tiêu thụ mỗi ngày cũng không nhỏ, nên sớm chuẩn bị a!

- Hơn nữa nếu muốn bọn nó cấp tốc độ phá, trở thành Kim Thi trung giai, huyết nhục của tông sư tu luyện U Minh Huyền Công tuyệt đối là vật đại bổ. Còn có Ám Thiên muốn đột phá, cũng cần luyện hóa âm hồn phẩm chất cao.

- Xem ra lần đi này rất đáng giá a, không chỉ có lợi cho mình, cũng là vì dân trừ hại a! Ừm, chính là thay trời hành đạo, vì dân trừ hại!

Tay của tên nam tử mặt sẹo thỉnh thoảng sờ lên cằm, trong mắt lóe ra sát ý, sau đó khóe miệng đột nhiên câu dẫn ra vẻ đắc ý.

Tiếp theo, một đoàn sương mù từ bên hông của tên nam tử mặt sẹo tràn ra, bao phủ cả hắn lẫn Vân Báo Mã, tất cả bay lên bầu trời.

Nam tử mặt sẹo này dĩ nhiên chính là Tần Tử Lăng.