Chương 412 Thanh Quân Châu
Nghe lão sư nói, năng lượng bên trong Pháp Tinh Thạch, phải là luyện khí tông sư mới có thể dẫn động hấp thu, luyện khí sư cùng đại luyện khí sư đều không có cách nào dẫn động hấp thu.
- Bất quá,ngũ hành chân nguyên của ta là tương sinh tương khắc, đạt tới cân bằng huyền diệu, coi như ta không chủ động vận chuyển công pháp, chỉ cần ngũ long kia còn không ngừng chuyển động, vậy thì thời khắc nào ta cũng có thể luyện hóa thiên địa linh khí, thậm chí diễn hóa tạo ra một tia âm dương sinh tử chi lực.
- Tình huống hiện tại của ta không giống với những đại luyện khí sư kia, cũng không biết nếu như như chủ động vận chuyển công pháp, có thể dẫn động năng lượng bên trong Pháp Tinh Thạch hay không.
Tần Tử Lăng cầm Pháp Tinh Thạch quan sát hồi lâu, đột nhiên trong lòng nổi lên một ý niệm trong đầu.
Lại sau đó, tâm tùy ý đi, năm con giao long bên trong đan điền giống như sống lại, giãn ra long thân, tăng nhanh tốc độ xoay tròn.
Lúc này, ở giữa ngũ long lại xuất hiện một vòng tròn năng lượng.
Từng luồng kinh mạch lưu chuyển chân nguyên lực đều bị kéo vào vòng xoáy năng lượng này.
Theo đó, chân nguyên bên trong kinh mạch dần dần giảm đi, từng tia sức mạnh huyền diệu câu động Pháp Tinh Thạch trong tay Tần Tử Lăng.
Pháp Tinh Thạch phóng xuất ra ánh sáng nhu hòa, từng luồng pháp lực mộc hệ tinh khiết giống như giọt nước chảy từ bên trong Pháp Tinh Thạch, sau đó bị hút vào kinh mạch, lại chảy vào đan điền.
Pháp lực mộc hệ tinh khiết chảy vào đan điền, Thanh Long như thể đang biến lớn, không chỉ có như vậy, màu sắc của nó càng phát ra xanh tươi, xem ra đã tinh thuần đến cực độ.
Thanh long biến hóa, ngũ hành lại tương sinh tương khắc, làm cho tứ long khác cũng bắt đầu biến hóa.
Mỗi một con giao long đều biến hóa đến cực điểm, trở thành dạng tinh thuần nhất.
Biến hóa này không giống với việc Tần Tử Lăng trực tiếp thu nạp thiên địa linh khí.
Linh khí được thu nạp bên trong thiên địa rất pha tạp, cần phải qua rất nhiều lần vận chuyển, đi vu tồn tinh, mới có thể đạt được chân lực, sau đó lại luyện hóa trở thành chân nguyên.
Nhưng mặc dù như vậy, linh khí thu được lại vô cùng pha tạp, lúc luyện hóa cần tốn rất nhiều thời gian, hơn nữa chân nguyên tu luyện ra lại không tinh khiết lắm, còn cần phải không ngừng vận chuyển công pháp để ngưng luyện.
Đại luyện khí sư chân nguyên hậu kỳ muốn đột phá trở thành luyện khí tông sư, nhất định phải có chân nguyên tinh thuần cùng rất nhiều chân nguyên.
Tần Tử Lăng tu luyện công pháp ngũ hành, đã hình thành hệ thống ngũ hành tương sinh tương khắc, tự động vận chuyển, kỳ thực có công hiệu chiết xuất liên tục, tuy vậy nhưng chân lượng cũng không được tốt lắm.
Cho nên hiện tại, Tần Tử Lăng cơ bản sẽ ăn lượng lớn linh mễ linh cốc vào mỗi ngày, còn có linh dược linh đan.
Linh khí bên trong những dược vật này còn tinh khiết hơn rất nhiều so với linh khí ở ngoài thiên địa.
Luyện khí tông môn muốn trồng lượng lớn linh mễ, linh cốc, linh dược, còn luyện đan, cũng là bởi vì duyên cớ này.
Bởi vì ngoài việc sơn môn xây ở nơi có linh khí nồng nặc, bằng không mỗi ngày chỉ có thể thu lấy thiên địa linh khí bị pha tạp, không chỉ tiến độ tu luyện bị trì trệ, tu luyện chân lực cùng chân nguyên cũng không đủ tinh thuần, sau này sẽ rất khó có cơ hội đột phá.
Rất nhiều tiểu gia tộc luyện khí, tán tu, không tu hành được thành cường giả, kỳ thực phần lớn nguyên nhân là ở những điểm này.
Tần Tử Lăng là người có tiền, mỗi ngày đều ăn linh mễ, linh dược linh đan, hấp thu được rất nhiều thiên địa linh khí.
Nhưng những linh khí này còn kém hơn rất nhiều so với năng lượng bên trong Pháp Tinh Thạch.
Năng lượng bên trong Pháp Tinh Thạch không cần vận chuyển công pháp đi vu tồn tinh cùng chiết xuất rèn luyện, thì mức độ tinh thuần của chân nguyên cũng vượt xa so với trong đan điền của hắn.
Nếu như lại vận chuyển công pháp, vậy thì chân nguyên chiết xuất ra lại càng tinh thuần, sau này lại dung nhập vào ngũ long, ngũ long sẽ trở nên thuần túy đến cực đại, lân phiến trên thân trông rất sống động, hầu như không thấy tạp chất gì, phát ra khí tức càng cổ xưa, càng uy nghiêm, lại càng bá đạo.
- Trách không được, lão sư nói năng lượng bên trong Pháp Tinh Thạch có thể trực tiếp chuyển hóa thành pháp lực, thứ năng lượng này thực sự quá tinh khiết. Ta chỉ hấp thu trong nửa nén hương, mặc dù cảnh giới không có biến động gì, nhưng phẩm chất chân nguyên đã có biến hóa rõ ràng.
- Pháp Tinh Thạch này thực sự là đồ tốt, đồ tốt a, đáng tiếc chỉ có hai mươi khối, thực sự có hơi ít a! Nếu như nhiều thêm vài khối nữa, mỗi ngày ta hấp thu năng lượng bên trong Pháp Tinh Thạch, vậy thì phẩm chất chân nguyên tất nhiên sẽ đề thăng thêm một hai cấp.
Tần Tử Lăng cảm thụ được biến hóa chân nguyên trong cơ thể, lại nhìn thấy màu sắc của Pháp Tinh Thạch đang dần mờ nhạt xuống, không khỏi rất là cảm khái.
Nhưng nói cho cùng, năng lượng bên trong Pháp Tinh Thạch vẫn là thứ gì đó rất xa hoa.
Tần Tử Lăng lại hấp thu thêm nửa nén hương, liền cảm thấy kinh mạch cùng đan điền đã dồi dào chân nguyên, cần luyện hóa thêm một đoạn thời gian, mới có thể chuyển thành năng lượng của mình.
Mà lúc này, Pháp Tinh Thạch trong tay Tần Tử Lăng đã teo nhỏ còn một nửa.
- Đồ tốt này, mức tiêu hao thật sự là quá xa xỉ, bằng vào thân gia hiện tại của ta, căn bản không có tư cách mỗi ngày đều ôm Pháp Tinh Thạch mà luyện khí a!
Tần Tử Lăng nhìn Pháp Tinh Thạch đang mờ nhạt đi rất nhiều, liên tục đau lòng.
Rất nhanh, Tần Tử Lăng cất đi Pháp Tinh Thạch, bắt đầu luyện cốt.
Hiện tại hắn có thể dễ dàng giết chết tiểu tông sư, đó là bởi vì hắn đang ở nơi hoang dã, có thể thi triển rất nhiều thủ đoạn.
Nhưng đến nơi có nhiều tai mắt, Kim Thi, Ám Thiên thậm chí còn có thủ đoạn thần hồn, hắn đều phải giấu kỹ, thứ mà hắn có thể bày ra trước mắt thiên hạ chỉ có võ đạo cùng luyện khí đạo.
Cả hai hợp lại, Tần Tử Lăng cũng chỉ có thể bùng nổ ra thực lực của luyện khí tiểu tông sư, vẫn chưa thể so với trung tông sư.
Bốn đại thượng châu còn có thủ đô, khẳng định sẽ có đại tông sư, thậm chí là cường giả huyền sư cảnh.
Cho nên Tần Tử Lăng vẫn phải liên tục đề thăng thực lực của bản thân, không dám thư giãn chút nào.
Mỗi ngày sau khi luyệt cốt xong, lại bắt đầu tu luyện thần hồn.
Vào cuối ngày, Tần Tử Lăng lại chìm vào giấc ngủ, triệt để thả lỏng chính mình.
Ngày thứ hai, lại là vào thời gian buổi sáng.
Tần Tử Lăng cưỡi Vân Báo Mã xuất phát lần nữa.
Bởi vì có cố sự của Thanh Tùng, Tần Tử Lăng tạm thời không có tâm tư “phạm án” ở Thương Khánh Châu.
Một đường tiện thể giải quyết mấy ổ sơn tặc phỉ bang, mấy ngày sau, Tần Tử Lăng tiến nhập địa giới của Thanh Quân Châu.
Thanh Quân Châu cũng xem như là trung đẳng châu, không cao cũng không thấp.
Tình huống tổng thể lại phồn hoa cường thịnh hơn Tây Vân Châu không ít, địa vực cũng rất bao la.
Sau khi tiến nhập Thanh Quân Châu, Tần Tử Lăng không có tâm tư đi tiêu diệt ma quật gì.
Bởi vì cao thủ của Thanh Quân Châu không chỉ nhiều hơn so với Tây Vân Châu, hơn nữa luyện khí đạo cùng võ đạo đều có trung tông sư tọa trấn, mà phán quan của phán quan phủ của Thanh Quân Châu cũng là một vị trung tông sư.
Một đường không làm chuyện mờ ám, chỉ quá vài ngày, Tần Tử Lăng đã tới châu thành của Thanh Quân Châu.
Châu thành của Thanh Quân Châu rõ ràng cao lớn hơn rất nhiều so với châu thành của Tây Vân Châu, thủ quân cũng sâm nghiêm, khí thế cường đại hơn.
Tiến nhập châu thành, Tần Tử Lăng tìm người nghe ngóng vị trí của phán quan phủ, sau đó lại một đường đi đến phán quan phủ.
Phán quan phủ tọa lạc ở phía nam châu thành, toàn bộ kiến trúc đều rất to lớn, lộ ra khí thế uy nghiêm, khiến cho người khác trông thấy đã khiếp sợ, căn bản không dám tới gần.
Đại môn của phán quan phủ, đứng trái đứng phải có hai vị thủ vệ.
Hai vị thủ vệ, thắt lưng đeo bội đao, khí huyết dâng trào, rất là uy vũ, là võ giả cảnh giới sắt đá.
- Hắc hắc, phán quan phủ quả nhiên vẫn là phán quan phủ, người giữ cửa cũng đã có cảnh giới sắt đá. Hạng nhân vật này, đặt ở Phương Sóc Quận cũng coi là như là hảo thủ.
Tần Tử Lăng một bên đi tới phán quan phủ, một bên âm thầm cảm khái.