Chương 418 Một kích tất sát
Chúc Tuệ Cần nghe vậy trầm mặc hồi lâu, mới nói:
- Cũng tốt, bọn họ không biết ngươi cũng có thực lực chuẩn tông sư. Chờ tiến vào Trường Lao Sơn, mượn lấy địa hình phức tạp ở bên trong, ngươi ta liên thủ, chợt phát động công kích, giết bọn hắn không kịp trở tay.
- Sau khi đánh trọng thương mấy người bọn họ, ngươi lập tức rời đi, không cần theo chân bọn họ tử chiến đến cùng. Chuyện sau đó, một mình ta sẽ lo liệu. Đủ để chèo chống đến Thái Quảng Châu.
- Trường Lao Sơn này núi cao rừng sâu, là chỗ tốt a!
Tần Tử Lăng nhìn xa xăm, càng ngày càng gần Trường Lao Sơn, hơi hí mắt ra, nói.
- Nếu không phải là có Bộ Phong Ưng ở trên trời theo dõi ta, bằng không đợi ta vào Trường Lao Sơn, bọn họ làm sao tìm được ta?
Chúc Tuệ Cần quay đầu nhìn thoáng qua, phía sau xa xa đang có mấy bóng nhân mã, chính là đám người Độc Cô Chí vẫn chưa phát động tấn công, trong mắt nàng lộ ra một tia hận ý cùng không cam lòng.
Tần Tử Lăng từ chối cho ý kiến mà cười cười, sau đó run run thúc dây cương, Vân Báo Mã lấy tốc độ nhanh hơn để hướng về phía Trường Lao Sơn.
Rất nhanh, hai người đã đến Trường Lao Sơn.
Ngay vào lúc này, trong núi rừng, một đạo thân ảnh màu đỏ phóng lên cao, sau đó thong thả, đứng trên một tán cây đại thụ, quan sát Tần Tử Lăng cùng Chúc Tuệ Cần ở phía dưới.
- Sao bây giờ các ngươi mới đến, thiếp thân đã chờ các ngươi rất lâu rồi!
Một đạo thanh âm mềm nhũn mang theo một loại mùi vị mê hoặc nói không nên lời từ không trung bay tới.
- Xa Diễm Hồng!
Sắc mặt Chúc Tuệ Cần chợt biến.
- Chúc Tuệ Cần, biệt lai vô dạng a! Tên nam tử bên cạnh ngươi là tướng hảo hay sao? Sách sách, nhìn tới khí chất cũng không tệ, có thể cho ta mượn chơi mấy ngày không?
Xa Diễm Hồng, cũng chính là nữ tử mặc hồng y đứng trên tán cây.
Nói xong, Xa Diễm Hồng lại hướng mắt về phía Tần Tử Lăng, nũng nịu nói:
- Loại nữ nhân như Chúc Tuệ Cần, cả ngày mặt một băng lãnh, một bộ thanh tâm quả dục, dáng vẻ thánh nữ, có gì tốt. Vẫn là tới bên phía muội muội a, muội muội đảm bảo làm cho người sướng đến thần hồn điên đảo.
Tần Tử Lăng nghe vậy ngẩng đầu nhìn lại Xa Diễm Hồng, chỉ thấy nàng mặc lấy quần lụa đỏ mỏng cùng chiếc yếm trong suốt, vóc người đẫy đà, da thịt trắng như bông tuyết, khuôn mặt lại rất xinh đẹp, một đôi mắt thủy uông uông, tùy tiện một ánh mắt cũng có thể câu đi thần hồn của nam nhân.,
- Sách sách, vóc người này, gương mặt này, tuyệt đối là đứng đầu!
Trong lòng Tần Tử Lăng than thở, bên trên miệng lại nói:
- Cô nương, trời tháng ba có chút rét, ngươi ăn mặc ít như vậy, còn đứng cao như vậy, coi chừng bị lạnh!
Chúc Tuệ Cần nghe vậy muốn cười nhưng lại cười không nổi, một lòng đang không ngừng chìm xuống.
Xa Diễm Hồng, đích nữ Xa gia, thuở nhỏ bái nhập Thiên Hương Tông tu hành, là luyện khí chuẩn tông sư thành danh đã lâu.
So với Độc Cô Chí đang dẫn đội ở phía sau, vẫn cao hơn một bậc.
Mà Độc Cô Chí là võ đạo chuẩn tông sư.
Lúc đầu, nếu chỉ là một vị chuẩn tông sư như Độc Cô Chí, lại thêm với 8 vị đại võ sư của Độc Cô gia cùng Thường gia, Chúc Tuệ Cần vẫn có lòng tin, nàng và Tần Tử Lăng, hai vị chuẩn tông sư một khi chợt phát động, có thể gây thương tổn cho mấy người bọn họ.
Nhưng có Xa Diễm Hồng áp trận, tình thế liền hoàn toàn khác.
- Ai da, không nghĩ tới tiểu ca ca vẫn còn biết quan tâm đến người ta như thế! Khoan hãy nói, gió này thổi qua, thiếp thân đúng thật là cảm thấy có chút lạnh. Chỉ là nơi đây quá cao, thiếp thân rất sợ đó, ngươi có thể đi lên ôm thiếp thân xuống dưới hay không?
Xa Diễm Hồng lại không tức giận chút nào với sự ức chế giễu củan Tần Tử Lăng, trái lại còn phơi bày cánh tay ngọc ngà, một bộ điềm đạm đáng yêu nói.
- Nam nữ thụ thụ bất thân, cô nương xin tự trọng!
Tần Tử Lăng là một bộ chính nghĩa quân lâm mà nói
- Khanh khách!
Xa Diễm Hồng nghe vậy đột nhiên nở nụ cười lên tiếng, cười đến run rẩy hết cả người, sóng lớn mãnh liệt, lại nhìn xuống đám người bên dưới, hai mắt không ngừng phát sáng, muốn nhìn lại không dám nhìn.
Mà Chúc Tuệ Cần thấy thế, một lòng lại càng chim xuống dưới, vừa mới muốn nhắc nhở Tần Tử Lăng, Xa Diễm Hồng này còn lợi hại hơn đại luyện khí sư như nàng một bậc, thì đã thấy Tần Tử Lăng đột nhiên nhếch miệng lên cười.
- Chúc tỷ, dâm phụ kia giao cho ngươi, những người khác giao cho ta!
Nói xong, Tần Tử Lăng cũng không đợi Chúc Tuệ Cần trả lời, bỗng nhiên ruổi ngựa giết về hướng Độc Cô Chí.,
Chúc Tuệ Cần thấy Tần Tử Lăng vậy mà dám xông lên giết Độc Cô Chí, không khỏi vừa cảm động lại là sốt ruột, vừa muốn xuất thủ giúp hắn một tay, giúp hắn phá vây mà ra, thì đột nhiên Xa Diễm Hồng đứng trên tán cây đã cười khanh khách một tiếng, trong tay không biết lúc nào đã xuất hiện một mảnh Lăng La đỏ thẫm.
Lăng La màu đỏ này không ngừng khẽ múa trên không trung, như là một con rắn màu đỏ, đang muốn quấn quanh Chúc Tuệ Cần.
Chúc Tuệ Cần thấy thế, bất đắc dĩ chân nguyên như nước phải thay đổi, một đạo phi kiếm hình rắn phóng lên cao.
Phần miệng của phi kiếm, toàn thân óng ánh trong suốt, một khi tế xuất, liền tản ra từng đạo hàn băng.
Hàn khí theo phi kiếm cuốn sạch dải Lăng La màu đỏ đang uốn lượn trên không trung, phảng phất muốn đóng băng toàn bộ không gian.
Tốc độ lăng không của Lăng La rõ ràng chậm lại, thậm chí còn ma sát với không trung, phát sinh thanh âm phá băng "Ken két".
Rất nhanh, băng xà kiếm cùng hỏa xà gấm triền đấu trên không trung.
lúc Chúc Tuệ Cần cùng Xa Diễm Hồng còn đang tung ra pháp báo chém giết, Tần Tử Lăng đã cưỡi Vân Báo Mã nhanh như thiểm điện xung phong liều chết đến chỗ Độc Cô Chí.
Trên lưng ngựa, tóc của Tần Tử Lăng bay vút ra sau, cuồng phong không ngừng chạm vào mặt, khiến cho không thể mở mắt ra được, nhưng hai mắt Tần Tử Lăng lại lợi hại như điện.
Đối diện là Độc Cô Chí, toàn thân khí huyết như là hỏa sơn đang bạo phát, bắp thịt nhúc nhích, lực lượng hội tụ, hai chân bỗng nhiên đạp một cái trên mặt đất.
Đại địa rạn nứt, cả người như là như đạn pháo phóng lên cao.
Người giữa không trung, một đạo ánh đao chói mắt từ phía sau Độc Cô Chí lóe lên.
Độc Cô Chí hai tay cầm đao, đại đao giơ lên thật cao.
Hắn mang trên mặt nụ cười đắc ý cuối cùng dữ tợn, tựa hồ đã thấy Tần Tử Lăng bị đại đao của hắn bổ thành hai nữa, máu tươi phóng lên cao.
Ngay vào lúc này, Độc Cô Chí cảm giác được trời đột nhiên tối xuống.
Tinh hà sáng chói lóe qua bầu trời
- Chuyện gì xảy ra?
Trong lòng Độc Cô Chí sửng sốt.
- Không tốt!
Chỉ là vừa lúc Độc Cô Chí cảm thấy có chỗ không đúng, thì bỗng nhiên tỉnh lại sau dị tượng.,
Vừa mới giật mình tỉnh lại, Độc Cô Chí thấy được trên bầu trời đang có một người đang cầm đại đao, khí thế trên thân như rồng, khí huyết dâng lên, uy mãnh giống như thiên thần, từ trên trời giáng xuống, chém xuống người hắn.
Người ở giữa không trung, trong lòng Độc Cô Chí kinh hãi, vội vã giơ lên hoành đao, muốn ngăn cản đại đao đang bổ xuống đầu hắn.
Nhưng chỉ khi đao phong vừa chạm vào hoành đao, trên không trung lại xẹt qua một đạo đường vòng cung huyền diệu không gì sánh được.
Đường vòng cung này giống như là một vòng tròn vô tận khiến cho người khác không nhìn thấy điểm dừng, tựa hồ có thể đường người khác vào vòng tròn vô hạn tuần, căn bản không thấy đường ra.
Tần Tử Lăng thử dung nhập Thái Cực Lưỡng Nghi vào bên trong đạo pháp, vậy mà không ngờ lại sinh ra biến hóa huyền diệu như vậy.
Độc Cô Chí tê cả da đầu, hoành đao cầm trong tay cứ thế mà cứng đờ lại.
Cứ như vậy, một đạo hàn quang đen nhánh rơi vào vai trái của hắn.
Một đạo máu tươi chảy ra, Độc Cô Chí nhìn lên thân thế hùng vĩ thế mạnh đang không ngừng bị chém thành hai mảnh.
Thình thịch! Thình thịch!
Hai tiếng ầm ầm rơi trên đất.
Gió núi vù vù thổi qua đại địa, toàn bộ không gian đều tràn đầy mùi máu tươi gay mũi.