← Quay lại trang sách

Chương 428 Thăng Long Quả

Ngay lúc con dị thú kia nhìn về phía Tứ Thủ, dù là khoảng cách rất xa, Tần Tử Lăng có thể cảm giác được một loại khí tức uy hiếp kinh khủng.

Cũng may là con dị thú kia vẫn còn trong phạm vi là ngũ phẩm, bằng không nếu như dị thú lục phẩm, mặc dù lá gan của Tần Tử Lăng có lớn, công hiệu của Thăng Long Quả có tốt, lúc này cũng không thể làm gì khác ngoài việc thối lui.

- Những thứ dị thú này đều vây quanh cây Thăng Long Quả, nhưng lại không hạ thủ, xem ra Thăng Long Quả này vẫn còn đang trong giai đoạn trưởng thành.

Tần Tử Lăng thông qua Tứ Thủ, quan sát phía dưới, trong lòng suy tư:

- Ta khẳng định không thể chờ nó chín hoàn toàn mới ra ay, một khi chín hoàn toàn, sợ rằng sẽ không giành được mấy quả. Buộc lòng ta phải hi sinh không ít ma đầu âm hồn.

Trong lòng quyết định một phen, Tần Tử Lăng đang chuẩn quan sát tình hình để thực thi kế hoạch, thì đột nhiênn tám con mắt đen ngòm của Tứ Thủ rơi vào vị trí ở ngọn núi phía dưới.

Ở nơi nào đó trên núi lộ ra đủ mọi màu sắc, rõ ràng là mỗi một khối đều có có dáng dấp của Pháp Tinh Thạch.

Mắt chim của Tứ Thủ vội vã chuyển hướng qua nơi khác, phát hiện tại một khe núi khác, khắp nơi đều có Pháp Tinh Thạch.

Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, Pháp Tinh Thạch các hệ đều có, hầu như mỗi một màu đều to bằng quả đấm, hơn nữa màu sắc nhìn tới còn tinh khiết hơn so với Pháp Tinh Thạch ở trong tay Thanh Tùng.

- Nhiều Pháp Tinh Thạch như vậy, giá trị sẽ không thua Thăng Long Quả a! Ta là lấy hay không lấy đây? Thất sách, thất sách, lúc trước cần phải để Viên Đại cho Chúc tỷ, mang Ứng Báo tới. Tiềm chất của Ứng Báo không bằng Viên Đại, mất thì cũng đành thôi.

Trong lòng Tần Tử Lăng lại quấn quýt hối hận.

Nhưng rất nhanh, Tần Tử Lăng vẫn quyết tâm gọi Viên Đại ra.

Thân cao ba thuớc, Viên Đại khôi ngô giống như viên hầu, thân nhẹ nhanh nhẹn lật đổ một ngọn núi nhỏ, sau đó vừa nhìn phản ứng của những dị thú kia, một bên đưa ra cái tay to lớn nắm lấy Pháp Tinh Thạch ở dưới đất.

Những dị thú kia nhao nhao quay đầu nhìn Viên Đại bằng một mắt, ngửi được trên thân nó đang cố ý thả ra thi khí, mỗi một con dị thú đều cảm thấy chán ghét đến cùng cực.

Sau đó lại nghiêng đầu sang chỗ khác.

Tần Tử Lăng thấy thế không khỏi hoan hỉ.

Rất nhanh, Viên Đại không ngừng vận chuyển Pháp Tinh Thạch cho hắn, bởi vì Viên Đại không thể sử dụng nhẫn trữ vật.

Những dị thú kia thường thường quay đầu nhìn thoáng qua đỉnh núi mà Viên Đại chạy đi chạy lại, có vài con dị thú đã bắt đầu trở nên không kiên nhẫn nổi, nó nhe răng gầm lên.

Chỉ là không có con dị thú này chịu rời khỏi cây đại thụ, đương nhiên là tuy chúng nó chán ghét thi khí, nhưng lại không cảm giác được Viên Đại sinh ra ác ý với bọn chúng, vậy nên cũng chỉ gầm thét để hù dọa một phen.

Rất nhanh Pháp Tinh Thạch trong thung lũng bị Viên Đại quét sạch, tất cả đều là lớn bằng quả đấm, ròng rã có ba trăm khối, bị Tần Tử Lăng nhét hết vào trong nhẫn trữ vật.

Hiện tại Tần Tử Lăng rất hoài nghi liệu bên dưới khe núi kia có phải còn giấu rất nhiều Pháp Tinh Thạch hoặc là bảo bối gì khác, nhưng hắn không dám để cho Viên Đại đào thêm ba thước.

Trong khe núi này tụ tập hơn mười con dị thú ngũ phẩm, trong đó có một con là ngũ phẩm cao giai, nếu chọc giận chúng nó, Viên Đại tuyệt đối sẽ lập tức bị xé rách thành mảnh vụn.

- Làm người không thể quá tham lam a, cái gì tốt thì mình làm.

Tần Tử Lăng không cam lòng nhắc nhở chính mình mấy lần, mới tiếp tục tĩnh tâm quan sát.

Hào quang của Thăng Long Quả càng ngày càng sáng, bên trong hào quang, hư ảnh giao long càng ngày càng rõ ràng, phảng phất muốn hóa long cưỡi mây đạp gió mà đi, từng tia sinh cơ nồng nặc từ không ngừng từ trong Thăng Long Quả phát ra, tràn ngập ở mảnh này thiên địa, hiển nhiên là quả trên cây sắp chín rồi.

Nhưng giờ khắc này, Tần Tử Lăng lại bình tĩnh hơn bao giờ hết.

Mặc dù cả người nấp dưới cánh của Tứ Thủ, nhưng tất cả cảnh tượng của ngoại giới đều hiện rõ mồm một trước mắt hắn, ở bên dưới đại thụ Thăng Long Quả, một cuốn sách như kim loại lại như phi kim loại đang được đặt bên dưới gốc đại thụ, phía trên sách lộ ra tám chữ mạnh mẽ "Long Hổ Lôi Âm Luyện Tủy Bí Pháp".

Toàn bộ tinh khí thần đã tiến nhập vào trạng thái bình tĩnh khi Tần Tử Lăng vừa nhìn thấy tám chữ kia, nhất thời trong lòng bỗng nhiên đại chấn, thiếu chút nữa thì không thể khống chế được khí tức trên người.

Sau luyện tạng chính là luyện tủy, lấy tên tẩy tủy, ngụ ý trui luyện cốt tủy.

Võ đạo tông sư một khi trui luyện cốt tủy, sẽ từ võ giả hậu thiên nhảy lên trở thành võ giả tiên thiên, lúc đó mới tính là siêu phàm thoát tục chân chính, thọ mệnh kéo dài đến vô tận, thậm chí có thể ngự không mà đi, được xưng là tiên thiên tông sư, lại xưng là võ thánh.

Tiên thiên, thánh giả, đều ngụ ý siêu thoát phàm tục.

Cảnh giới luyện tủy, theo Chúc Tuệ Cần nói, so với thôi lôi cảnh của luyện khí đạo còn khó tu luyện hơn rất nhiều, một phần là bởi vì võ giả tu hành chịu ảnh hưởng của tuổi tác.

Còn một nguyên nhân khác quan trọng hơn là, phương pháp luyện tủy chưa hề xuất hiện qua ở Đại Tề Quốc, nhưng võ thánh của Ty Thiên Giám lại cất giấu bí pháp thối lôi, thậm chí có một số ít truyền thừa của Đại Tề Quốc của đại tông môn luyện khí lâu năm có lưu truyền lại bí pháp thối lôi, nhưng không nghe nói qua võ đạo tông môn hay gia tộc luyện võ có để lại bí pháp luyện tủy, kết quả, Tần Tử Lăng vậy mà tìm được bí pháp luyện tủy ở đây, việc này làm sao mà không khiến hắn giật mình cơ chứ?

Rất nhanh, Tần Tử Lăng liền khôi phục bình tĩnh lần nữa, rốt cuộc quyết định xuất thủ.

Mười ba cây Minh Huyết Luyện Hồn Phiên đồng thời tế xuất, trên không trung phiên kỳ mãnh liệt triển khai, từng tên ma đầu từ bên trong phiên kỳ bước ra.

Cuốn lên âm phong cuồn cuộn, sát khí đằng đằng lướt về phía đàn thú.

Dị thú không có trí khôn gì, làm sao hiểu được thủ đoạn dương đông kích tây, chúng nó thấy có mười ba tên ma đầu cuốn lên hắc vụ cuồn cuộn công kích về phía chúng nó, làm hỏng chuyện tốt của bọn nó, nhất thời mỗi con dị thú đều nộ khí xung thiên, huyết khí trên thân tản ra.

Một cỗ huyết khí cường đại phóng lên cao, rơi vào trong mắt đám ma đầu, phảng phất phía trước đã biến thành biển lửa ngất trời, liệt diễm cuồn cuộn.

Tần Tử Lăng đã để lại pháp ấn bên trên ma đầu âm hồn, tâm thần tương thông, nhìn tới biển lửa trước mắt, da đầu liền cảm thấy tê dại, cảm giác giống như rơi vào địa ngủ.

Nhưng thần hồn của Tần Tử Lăng cường đại, tâm chí kiên định, hầu như không hề bị lay động, mạnh mẽ mệnh lệnh mười ba tên ma đầu xông tới.

Trong đó có ba tên ma đầu cấp tông sư đi thẳng về phía con dị thú mạnh mẽ nhất, cũng là con đứng gần Thăng Long Quả Thụ nhất, những con dị thú khác đều đứng cách xa nó một đoạn, nấp ở khu vực bên ngoài.

Tần Tử Lăng kiêng kỵ nhất cũng chính là con dị thú kia.

Con dị thú kia thấy có ba tên ma đầu dám công kích về phía nó, tựa hồ cảm thấy bị khiêu khích, đột nhiên xoay mình.

Mở cái miệng máu lớn gầm về phía ba tên ma đầu.

- Gào!

Tiếng rống giận dữ vang vọng chiến khư, sóng âm cuồn cuộn kẹp theo khí huyết nồng nặc hướng về phía ba tên ma đầu.

Ba tên ma đầu đã ngưng tụ được chân thân, tam xiên kích cầm trong tay không thể chống lại được tiếng gầm, lập tức đã bị tách ra, hóa thành hắc vụ cuồn cuộn rồi tán đi.

Tần Tử Lăng nhìn một màn này, lông tơ toàn thân suýt chút nữa cũng phải dựng lên.