Chương 435 Ngươi quá ngây thơ
Cận Nguyên lẳng lặng nghe xong lời chỉ trích của Chúc Tuệ Cần, nhếch miệng lên vẻ châm chọc, nói:
- Tuệ cần, ngươi thật đúng là ngây thơ, ngươi cho rằng như vậy thì có thể châm ngòi được quan hệ giữa ta cùng Thanh Hư huynh sao?
Chúc Tuệ Cần nghe vậy, đôi môi giật giật, mới vừa muốn mở miệng tiếp, Tần Tử Lăng đã ngăn cản nàng, vẻ mặt bình tĩnh nói:
- Chúc tỷ, chúng ta cùng bọn họ là người ngược đường. Bọn họ xưa nay sẽ không tin tưởng bất kỳ kẻ nào, bọn họ chỉ tin tưởng vào thực lực của chính mình.
- Ha ha! Tiểu tử, cuộc đời lão đạo rất ít khi bội phục người khác, hôm nay đúng thật là có chút bội phục người trẻ tuổi như ngươi. Không sai, coi như Cận đại nhân có nói như thế nào, lão đạo cũng không thể tin tưởng hắn, lão đạo chỉ tin tưởng thực lực của chính mình.
- Đương nhiên điểm mấu chốt nhất, vẫn là của thực lực của ngươi và con bài chưa lật đã vượt xa khỏi dự liệu của lão đạo, cho nên mặc dù không tin Cận đại nhân, cũng chỉ có thể liên thủ với hắn một lần.
Thanh Hư đạo trưởng nghe vậy, cất tiếng cười to nói, nhìn Tần Tử Lăng với ánh mắt tán thưởng
- Hắc hắc, Thanh Hư cần gì phải nói thẳng như vậy! Chừa một chút thể diện không tốt sao?
Da thịt trên mặt Cận Nguyên bị kéo ra, nói.
- Ha ha, Cận đại nhân, thứ lỗi thứ lỗi.
Thanh Hư đạo trưởng nói.
Nói xong, khí thế Thanh Hư đột nhiên biến đổi, cả người giống như biến thành một gốc đại thụ che trời.
Theo khí thế của Thanh Hư biến đổi, thiên địa cũng nổi gió gieo mây, một đạo lục quang từ trên thân hắn phóng lên cao, câu động vô số điểm lục quang đang đằng vân theo bốn phương tám hướng.
Bầu trời xuất hiện ba cọc gõ lớn, ùng ùng nghiền ép lên hư không, hung hăng ném về phía đám Ám Thiên.
Cận Nguyên thấy thế lại làm sao để lỡ, đã sớm nhân cơ hội lao ra khỏi vòng vây của ba tên ma đầu, Bích Lạc Huyền Đao phóng lên cao, đao phong như là ván cửa lớn chém rụng về phía Tần Tử Lăng.
Tần Tử Lăng thấy thế cười lạnh một tiếng, vội thả Chúc Tuệ Cần xuống một bên, một tay cầm lấy Thanh Giao Kiếm, Chúc Tuệ Cần cầm lấy Băng Xà Kiếm.
Thủy sinh mộc.
Thanh Giao Kiếm cùng Băng Xà Kiếm phóng xuất cùng một chỗ, Thanh Giao Kiếm mượn thủy lực của Băng Xà Kiếm, vậy mà biến hóa ra con giao long rất sống động, trên không trung dương nanh múa vuốt, đánh giết về phía Cận Nguyên.
Băng Xà Kiếm theo đuôi phía sau, như là độc xà trốn ở chỗ tâm tối, lúc này chỉ muốn nhảy lên, cắn trí mạng một phát.
- Hừ, bằng vào các ngươi cũng muốn đánh chết trung tông sư, si tâm vọng tưởng!
Cận Nguyên thấy thế, ngón tay khuy động Bích Lạc Huyền Đao, Bích Lạc Huyền Đao chia ra làm ba, hai đạo đao mang chém về phía Thanh Giao Kiếm cùng Băng Xà Kiếm, một đạo chính là hướng tới chỗ của Tần Tử Lăng.
Tần Tử Lăng thấy thế cười lạnh một tiếng nữa, một vệt kim quang lóe lên.
Trước người của hắn đã xuất hiện Viên Đại với thân hình cao ba thước, toàn thân kim quang lóng lánh.
Trong tay Viên Đại cầm một thanh U Loan Ma Đao, âm u đen kịt, giống như có thể trảm đứt sinh lộ của bất cứ thứ gì.
U Ma Loan Đao này không phải là U Ma Loan Đao mà Minh Sứ đã sử dụng, đây là Tần Tử Lăng lúc tiến công vào U Minh Giáo ở Hoành Lăng Châu, một đao cướp đi từ trên người của điện chủ phân điện.
U Ma Loan Đao này lớn hơn kích cỡ bình thường rất nhiều, là một chuôi đại đao ngắn, thân đao uốn lượn, dài mười thước, rộng như ván cửa.
Viên Đại vừa xuất hiện, liền nhảy lên một cái, tay cầm U Ma Loan Đao chém về phía Bích Lạc Huyền Đao.
Đao mang đen thẫm phụt lên một cái, vô cùng âm lãnh, khiến cho bốn phía đều nổi lên sương mù, trong sương mù đều ngưng tụ lại một ít băng vụn.
Coong! Coong! Coong!
Ba tiếng nổ.
Thanh Giao Kiếm, Băng Xà Kiếm dưới một kìch này, bay ngược trở lại về phía Tần Tử Lăng cùng Chúc Tuệ Cần, cách hai người khoảng tầm hai mươi mét, Viên Đại cầm U Ma Loan Đao trong tay, “thình thịch" một tiếng, đại địa rạn nứt, tách ra thành một cái hố thật to.
Toàn thân Viên Đại cao ba mét, toàn thân kim quang lóng lánh giống như một môn thần uy mãnh, đứng trước mặt Tần Tử Lăng cùng Chúc Tuệ Cần tầm sáu bảy mét, cầm U Ma Loan Đao đen thẫm chỉ về phía Cận Nguyên đang ở xa xa.
Cận Nguyên dù cho là trung tông sư, một người nghênh chiến với hai vị tiểu tông sư cùng một vị chuẩn tông sư, một vị trong đó lại không sợ chết, Kim Thi cự viên còn có sức mãnh uy dũng, đối cứng một lần, kim quang từ Bích Lạc Huyền Đao cũng lập tức tiêu tán, bay ngược về phía hắn, cách người tầm mười mét, phun ra nuốt vào đao mang bích lục.
Cận Nguyên nhìn chằm chằm Tần Tử Lăng cùng Viên Đại chắn trước người hắn, sắc mặt âm trầm khó coi đến cực điểm, giống như là vừa dẫm phải cứt chó.
Hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, Tần Tử Lăng lại còn cất giấu một con Kim Thi.
Lúc đầu Cận Nguyên còn cho là mình chiếm được tiện nghi, rất nhanh sẽ có thể chém chết Tần Tử Lăng, kết quả thì hay rồi, người ta còn cất giấu một con Kim Thi.
Một mình hắn muốn đối phó hai tên nửa bước tiểu tông sư, trong đó có một tên là thiếu niên giảo hoạt.
Độ khó này, so với Thanh Hư tựa hồ cũng không kém chút nào a!
- Cận Nguyên, ngươi cho rằng ngươi gặp may mắn sao sao? Ngươi quá ngây thơ a!
Tần Tử Lăng nhìn Cận Nguyên, vẻ mặt trào phúng nói.
- Xì!
Chúc Tuệ Cần nhớ tới vừa rồi Cận Nguyên còn nói nàng ngây thơ, không nghĩ tới nhanh như vậy mà Tần Tử Lăng đã vội trả lại y nguyên cho hắn, nàng không nhịn mà cười một tiếng.
Tuy lòng dạ của Cận Nguyên rất sâu, nhưng lúc này cũng là tức giận rối tung tóc tai, thiếu chút nữa thì muốn nổ tung cả người.
- Tốt, ngươi rất tốt, nhưng ngươi cho rằng như vậy thì có thể chống đỡ được ta và Thanh Hư sao?
Cận Nguyên nghiến răng nghiến lợi nói.
- Chống đỡ được hay không, ta không dám nói. Nhưng có một điểm ta có thể khẳng định được, các ngươi muốn giết người cướp của, vậy hôm nay nhất định sẽ phải trả cái giá rất đắt.
Tần Tử Lăng nhàn nhạt nói.
Cận Nguyên cùng Thanh Hư nghe vậy, sắc mặt đều chập chờn biến ảo, không nói gì nữa.
Chuyện cho tới bây giờ, đối phương cũng tương đương với năm vị tiểu tông sư, một vị chuẩn tông sư, so về thực lực, mặc dù Cận Nguyên cùng Thanh Hư vẫn đang chiếm thượng phong, nhưng chênh lệch đã không còn nhiều
Mà mấu chốt nhất là, đối phương còn có Kim Thi cùng ba tên ma đầu, tất cả đều là vật ngoài thân, hoàn toàn không sợ bị hủy đi, hao tổn thì thôi, mà bọn họ là thân thể kim quý, hao tổn không nổi a!
Đương nhiên, hai người có thể cứ thế từ bỏ kế hoạch giết người cướp của.
Lấy thực lực của hai người, bọn họ vẫn có lòng tin rằng Tần Tử Lăng không ngăn được bọn họ, cũng không dám cản trở.
Nhưng đoạn đường này, liên tục trúng phải tâm kế của Tần Tử Lăng, tạo ra một bóng ma tâm lý trong đầu hai người, phải dè chừng thực lực ẩn giấu cùng tâm kế của Tần Tử Lăng, hơn nữa Tần Tử Lăng còn trẻ như vậy, như lại thêm có được thiên tài địa bảo ở chiến khư, sợ rằng không quá mấy năm nữa, thực lực của hắn chỉ sợ đã vượt qua bọn họ
Trên thực tế, coi như hiện tại đơn đả độc đấu, Tần Tử Lăng có ba tên ma đầu cùng một Kim Thi tương trợ, Thanh Hư tự nhân không địch lại..
Dưới loại tình huống này, nếu bọn họ thả Tần Tử Lăng rời đi, sợ rằng những ngày kế tiếp, bọn họ đều ăn ngủ không yên.
Đương nhiên bọn họ càng không thể bỏ qua kế hoạch giết người cướp của, còn có một cái nguyên nhân cực kỳ trọng yếu, đó chính là biểu hiện thực lực của Tần Tử Lăng càng cường đại, nói rõ hắn đã càng chiếm được nhiều cơ duyên ở bên trong chiến khư, thậm chí còn có thể đã lấy được Thăng Long Quả trong truyền thuyết.
Thăng Long Quả, tục truyền đại võ sư luyện cốt cùng đại luyện khí sư chân nguyên cảnh chỉ cần một miếng của Thăng Long Quả, liền có thể trực tiếp vượt qua ngưỡng cửa đột phá, trở thành một đời tông sư.
Đến tông sư cảnh, mặc dù không còn dược lực huyền diệu như trước, đủ để cho người ăn đột phá đến Huyền sư hoặc là Vũ Thánh, nhưng tục truyền có thể làm cho tiểu tông sư bước vào trung tông sư, có thể đề cao tỷ lệ đột phá thành công của trung tông sư trùng kích đến đại tông.
Thanh Hư cùng Cận Nguyên hiện tại cũng là trung tông sư, nhất là Thanh Hư hiện tại đã mò tới ngưỡng cửa đại tông sư, nếu có Thăng Long Quả tương trợ, như vậy tỷ lệ đột phá lên đại tông sư của hắn sẽ tăng lên không ít.
Cơ duyên như vậy đặt đằng trước, Thanh Hư cùng Cận Nguyên làm sao cam tâm buông tha?