Chương 468 Vận khí kém cỏi
Nói tới, từ chỗ đám người đang đứng mà nói, Tần Tử Đường cùng Tần Hưng Dũng dắt tay nhau thì thuận tiện hơn, hơn nữa bối cảnh của Tần Hưng Dũng còn mạnh mẽ hơn rất nhiều so với Tần Tử Lăng.
Trong nhà hiện tại còn có hai vị võ đạo tông sư tọa trấn, trong toàn bộ đại gia tộc cũng coi như là một chi lớn, hơn nữa vào trước năm, lúc hắn được hai mươi tám tuổi đax là đại võ sư luyện cốt hậu kỳ, so với Tần Tử Lăng hiện tại hai mươi sáu tuổi, kỳ thực cũng không thua kém bao nhiêu.
Nếu theo tư duy của người bình thường, khẳng định sẽ phải ưu ái chiếu cố Tần Hưng Dũng nhiều hơn một ít, dù sao Tần Tử Lăng kia cũng chỉ thuộc một nhánh từ Tây Vân Châu hoang vắng, lại là năm đời đơn truyền, một mình hắn làm trụ cột, thực lực tổng hợp quá yếu, bối cảnh không thể so sánh với Tần Hưng Dũng.
Bất quá Tần Tử Đường tính cách ở trong gia tộc vốn là có chút lạ, làm việc bình thường chỉ từ lợi ích của gia tộc xuất phát, hầu như không cân nhắc thế nào Cá Nhân Lợi Ích, cũng không đúc kết trong gia tộc các chi quyền lực quyền lợi tranh đấu, cho nên Tần Hưng Chân cũng chỉ là có chút ngoài ý muốn, cũng không có suy nghĩ nhiều.
Một nhóm chín người tay nhau, nhảy vào bên trong mặt đất đen kịt.
Lúc đi xuyên qua lòng đất, Tần Tử Lăng có một loại cảm giác như xuyên qua thời không, loại cảm giác này khác hoàn toàn so với lúc tiến vào chiến khư.
Lúc tiến vào chiến khư, mặc dù cũng có chút sắc thái hư ảo, nhưng cảm giác tiến vào không gian mới có cao độ thấp hơn nhiều so với không gian cũ, nó vẫn rất khác biệt.
Cửa vào địa quật này cũng kỳ lạ, vừa tiến vào, không gian vặn vẹo, thiên toàn địa chuyển, sau đó thoáng chốc đã đâu vào đấy, trước mắt là một mảnh mờ mịt, nhưng lại là thế giới bát ngàn.
Thế giới này khắp nơi tràn đầy ma khí, ma khí vô khổng bất nhập, vừa dính vào da thịt người, loáng thoáng đã xảy ra một tia biến hóa, kinh khủng nhất là ma khí còn có thể ảnh hưởng đến tinh thần cùng thân chí của người ta.
Chân mới vừa rơi xuống, Tần Tử Lăng liền cảm giác được dị tượng nhao nhao, các loại mặt trái của thần hồn ý niệm cũng xảy ra phát sinh, hình thành ảo giác, giống như một loại thiên ma không ngừng diễn sinh bên trong nê hoàn cung.
Nhưng dị tượng mà ma khí ở đây tạo ra cho Tần Tử Lăng lại có một điểm khác.
Những thiên ma kia rất cường đại, có đôi khi thật giả khó phân, để cho Tần Tử Lăng không tự chủ được mà trầm mê đi vào, phải cần ý chí cực đại mới có thể bài trừ được thiên ma.
Mà Tần Tử Lăng thi triển thần hồn chi thuật, kỳ thực cũng tương đương với việc tạo ra một loại thiên ma cho người khác, người dưới tông sư cảnh sẽ rơi vào ảo giác, thậm chí người dưới đại võ sư, đại luyện khí sư còn trực tiếp rơi vào cảnh trầm luân vạn kiếp.
Nhưng dị tượng từ ma khí của địa quật đối với Tần Tử Lăng mà nói là thực sự quá yếu, tựa như bọt xà bông, giả đến mức không thể giả hơn, căn bản không thể nhiễu loạn đến Tần Tử Lăng.
Thứ làm cho Tần Tử Lăng cảm thấy kinh ngạc thật sự là, lúc hắn mới vừa rồi hắn còn thấy người từ tòa thành đã ném đám ma binh trở lại vào địa quật, nhưng bây giờ lúc hắn tiến vào, lại không thấy bất kỳ thi thể nào, cũng không thấy xuất hiện ở lối vào.
Tần Tử Đường thấy Tần Tử Lăng sau khi tiến vào địa quật lại không có vấn đề gì, chỉ là gương mặt lộ ra một tia ngạc nhiên, cũng không giống như những người khác, trong ánh mắt hiện lên một vệt mê loạn, một lát sau mới khôi phục lại sự trong sáng, bây giờ nàng mới lộ ra một vẻ tán thưởng với hắn.
Bởi vì đại võ sư luyện cốt bình thường, tinh thần ý chí mặc dù kiên định cường đại, nhưng đột nhiên di chuyển vào địa quật, nhiều ít vẫn sẽ bị ma khí nơi đây ảnh hưởng, sau đó sẽ giật mình tỉnh lại, thời thời khắc khắc phải thủ vững tinh thần, không chịu quấy rầy từ ma khí.
Tần Tử Lăng mới tới lần đầu tiên, liền không bị ảnh hưởng chút nào, có thể thấy được tinh thần cùng ý chí của hắn mạnh mẽ đến cỡ nào!
- Lúc chúng ta tiến vào địa quật, sẽ ngẫu nhiên di chuyển đến một nơi trong bên trong địa quật, không hề có tính cố định. Còn nơi đi ra...
Tần Tử Đường tựa hồ xem thấu kinh ngạc trong lòng Tần Tử Lăng, rất nhanh mở miệng giải thích nói, lúc nói đến một nửa, nàng đưa mắt nhìn xung quanh, nhíu mày, dừng lại một lần, mới tiếp tục nói:
- Nơi đây tựa hồ cách hơi xa với chỗ chúng ta tiến vào, mắt trông không đến. Nhưng các ngươi có thể nhìn thấy đồ vật hơi hơi tỏa sáng ở bên trái trên không trung. Chỉ cần đi dọc theo theo thứ này, liền có thể nhìn thấy một tòa núi cao, tựa hồ đang chèo chống cho cả thế giới này.
- Lối ra ở ngay chỗ tòa núi cao này. Cụ thể là ở nơi nào, các ngươi chỉ cần đến nơi đó là có thể cảm ứng được không gian dao động kịch liệt, sau đó các ngươi di chuyển theo không gian đang dao động đó, sẽ có thể tìm thấy lối ra. Lối ra của địa quật đều là cố định, đều là tại Khôn Hành Sơn.
Vạn nhất ta xảy ra chuyện ngoài ý muốn, các ngươi tự nghĩ biện pháp tìm lối ra để chạy đi. Còn nữa, địa hình địa quật ở đây còn liên thông với vài địa quật khác, cho nên trừ việc phải cẩn thận với địa ma cùng các hung hiểm hắc ám của địa quật, còn phải phòng bị những người đến từ địa quật khác.
- Hung hiểm hắc ám?
Tần Tử Lăng nao nao, mặc dù cũng đã hiểu sơ sơ ý của Tần Tử Đường lắm.
Bởi vì những nơi mà bọn hắn đi tới, có một vài chỗ chính là một mảnh đen nhánh hoàn toàn, căn bản không nhìn thấy bên trong cất giấu cái gì.
- Chúng ta lần này tới địa quật, có ba mục đích, một là hỗ trợ càn quét địa ma khu vực này; hai là tìm kiếm cơ duyên; ba cũng là ma luyện đạo tâm cùng thần chí của các ngươi. Cho nên ta sẽ không hành động cùng các ngươi, bằng không các ngươi nương tựa ta, không có hiệu quả ma luyện. Đương nhiên là bởi vì địa quật này hung hiểm, và ta mang bọn ngươi tới đây là vì ma luyện các ngươi, chứ không phải để cho các ngươi đi chịu chết.
- Cho nên bây giờ các ngươi sẽ phân là ba tổ, hoạt động phạm vi lấy ta làm trung tâm, khoảng cách bốn mươi dặm, gặp phải đàn ma vệ có thực lực gấp ba lần các ngươi, các ngươi có thể lập tức phát thư cầu cứu, gấp ba trở xuống, chính các ngươi phải nhìn kỹ tình huống, hoặc nghĩ biện pháp đánh chết, hoặc chạy trốn, hoặc dẫn chúng nó đến chỗ của ta, nếu thật sự gặp phải tình huống khẩn cấp phải mau phát thư cầu cứu.
Thần sắc của Tần Tử Đường trong trẻo nhưng lạnh lùng nói tiếp nói.
Nói đến đây, ánh mắt Tần Tử Đường chậm rãi đảo qua mọi người, cuối cùng dừng lại trên người Tần Tử Lăng, nhàn nhạt nói:
- Nhà ngươi là năm đời đơn truyền, nếu như ngươi sợ đoạn hậu, ta có thể xét giảm bớt yêu cầu tiêu chuẩn để phát thư cầu cứu.
- Đa tạ viện thủ, không cần.
Tần Tử Lăng hơi hơi khom người nói.
- Được.
Tần Tử Đường gật đầu, sau đó lại nói:
- Còn có nhất định phải nhớ kỹ, nếu như ta phát sinh tín hiệu khẩn cấp, các ngươi lập tức chạy về phía lối ra, không cần quản ta!
Nói xong, Tần Tử Đường phất phất tay nói:
- Đi thôi, sau ba canh giờ trở lại nơi đây hội hợp.
- Vâng!
Mọi người khom người, sau đó phân thành ba tổ mà đi.
Tần Tử Đường nhìn theo phương hướng mà mọi người rời đi, sau ngồi xếp bằng xuống.
Nàng là viện thủ, nhiệm vụ lần này là mang đám người Tần Tử Lăng tới đây ma luyện, cho nên nàng nhất định phải bảo tồn thực lực của mình, phòng ngừa vạn nhất.
Cách xa Tần Tử Đường một đoạn, Tần Tử Lăng cùng Tần Hưng Bảo hơi kéo giãn khoảng cách một chút, sau đó phóng xuất ra vô số đạo thần hồn.
Tần Tử Lăng hiện tại sắp chạm tới cánh cửa đoạt xá, bản thể cách xa thần hồn đã có thể đạt tới trăm dặm, nhưng bên trong địa quật, khắp nơi tràn đầy ma khí, ma khí đối với thần hồn được Tần Tử Lăng thả ra ngoài lại sinh ra ảnh hưởng rất lớn.
Ở chỗ này, Tần Tử Lăng chỉ có thể bảo đảm phân hoá thần hồn ly thể khoảng mười dặm.
Bất quá, khoảng cách mười dặm đối với Tần Tử Lăng mà nói đã đủ rồi.
- Không phải chứ, vận khí của chúng ta kém như vậy?
Rất nhanh, Tần Hưng Bảo nhìn phía trước, mở to hai mắt nhìn, gương mặt như rất khổ.
Đằng trước, một gò núi nhỏ, vậy mà hội tụ hơn ba mươi tên ma binh.