← Quay lại trang sách

Chương 478 Vậy làm sao không biết xấu hổ đâu

Tần Tử Lăng thần sắc của Tần Tử Đường khẽ biến, không cần nàng mở miệng, liền đã biết đáp án, nói:

- Mong là viện thủ giữ bí mật chuyện này, dù là trưởng lão trong tộc cũng không được lộ ra.

- Ta hiểu, nhưng vừa rồi ta đã phát ra tín hiệu cảnh báo, sau đó lại bình yên vô sự trở về, mà người của thái tử bị phái tới lại bặt vô âm tín, chuyện này phải giải quyết như thế nào.?

Tần Tử Đường hơi cau mày nói.

- Đây đúng là một vấn đề, nhất định phải phóng tìm một lý do hợp lý, tách quan hệ khỏi việc người phát tín hiệu cảnh báo cùng người của phủ thái tử tới đây. Như vậy tình báo bên thái tử nhận được bốn người kia gặp chuyện ngoài ý muốn cũng không thể đổ lên đầu chúng ta.

Dù sao lấy thực lực của chúng ta muốn đánh chết bốn người kia, căn bản là không thể nào. Thứ mà thái tử nghĩ sẽ là bọn họ gặp phải thứ gì đó trong địa quật còn nguy hiểm hơn ngài.

Tần Tử Lăng sờ lên cằm nói.

- Đó là đương nhiên, ngay cả ta nằm mơ cũng không thể nghĩ đến ngươi lại có thực lực cường đại như vậy, đồng thời còn tính toán kín đáo được như thế, dương đông kích tây, trước tập sát Ngụy tiên sinh, những người khác cũng không phải là vấn đề quá lớn. Nhưng ta vẫn phải tìm lý do cho vụ phát tín hiệu cảnh báo, bằng không một khi lộ ra sơ hở, nói không chừng sẽ có người chú ý đến.

Tần Tử Đường gật đầu nói.

- Ở địa quật này, lý do hợp lý nhất chính là gặp phải đại quân địa ma.

Tần Tử Lăng nói.

- Không sai, nhưng nhất định phải có ma tướng mới được, chỉ có ma tướng xuất hiện, đồng thời còn dẫn dắt một nhánh đại quân, lúc này mới có thể giải thích thông. Bởi vì một khi có ma tướng mang theo đại quân địa ma, liền có tổ chức kỷ luật, những người khác nếu như mạo muội xông tới, vậy thì rất có thể bị vây khốn, vô pháp thoát thân, ngược lại nếu là ta thì có thể một mình phá vây. Nhưng số lượng ma tướng ở địa quật là rất ít, bây giờ chúng ta không có nhiều thời gian, đi đâu tìm ra đây?

Tần Tử Đường hơi cau mày nói.

- Ma tướng?

Trong lòng Tần Tử Lăng hơi động một chút, nói:

- Chỗ ta có một tên ma tướng, chỉ là đã chết. Trước tiên chúng ta cứ thử tìm kiếm xung quanh, nếu thực sự không được, vậy lấy tên ma tướng kia ra để cho người gây ra thương tích, sau đó mang trở về Tần phủ, ngược lại sẽ không khiến cho phủ thái tử nghi ngờ chúng ta, chỉ cần thái độ chúng ta gay gắt một chút, lấy thân phận của ngài, cũng không ai dám kiểm chứng.

- Lúc trước ngươi đã giết qua ma tướng sao?

Tần Tử Đường hơi sững sờ, buột miệng nói.

Tần Tử Lăng từ chối cho ý kiến cười cười.

- Cũng phải, lấy bản lĩnh của ngươi, chỉ giết vài tên ma vệ đúng là không bình thường.

Tần Tử Đường thấy Tần Tử Lăng cười không nói, rất nhanh liền phục hồi tinh thần lại, tự giễu cười cười.

Nàng cũng xem như là nữ nhân thông minh, thực lực lại thẳng bức đến trung tông sư, kết quả lại hậu tri hậu giác như vậy, nghĩ tới, tâm tình của Tần Tử Đường vẫn rất phức tạp.

- Tiểu thúc, những thứ này chính là chiến lợi phẩm.

Rất nhanh, Tần Hưng Bảo đã gom một đống đồ tới trước mặt Tần Tử Lăng.

- Không biết lớn nỏ, không thấy viện thủ đang ở chỗ này sao?

Tần Tử Lăng trừng Tần Hưng Bảo một cái.

- Được rồi, nơi đây không có người ngoài, cái gì mà viện thủ? Nếu không phải là các ngươi tới cứu, cái mạng này của ta cũng bị mất. Những thứ này ngươi xử lý sao cũng được.

Tần Tử Đường nói.

- Vậy khác nào ta không biết xấu hổ!

Tần Tử Lăng vừa nói, một bên đã duỗi tay thu hồi toàn bộ đồ vật mà Tần Hưng Bảo đã mang tới.

Khóe miệng của Tần Hưng Bảo hơi kéo kéo lên.

Quả nhiên là hài tử của nhà nghèo, sớm biết lo liệu việc nhà!

Ngược lại là Tần Tử Đường vẫn mang vẻ mặt bình tĩnh, ánh mắt quét qua bốn cỗ thi thể, nói:

- Hưng Bảo, những thi thể này cần phải bị thiêu hủy, bằng không địa ma hấp thu bốn cỗ thi thể này sẽ rất dễ đột phá ma tướng!

- Dạ, viện thủ!

Tần Hưng Bảo liền vội vàng xoay tập trung bốn cỗ thi thể lại, tìm cành khô ở chung quanh, sau đó nhen nhóm.

Chỉ là loại rơm củi này thiêu đốt thi thể rất chậm, Tần Tử Lăng thấy thế do dự một chút, dưới ánh mắt nghi ngờ của Tần Tử Đường cùng Tần Hưng Bảo, đi tới đám cháy, chân nguyên hỏa hệ trong cơ thể vận chuyển, vận pháp quyết một cái, hội tụ lên hỏa linh khí ở bốn phía, đảo mắt đã thấy hỏa thế đang lên.

Tần Tử Đường cùng Tần Hưng Bảo nhìn một màn trước mắt, miệng hơi hơi mở, nửa ngày vẫn còn thẫn thờ.

Bọn họ làm sao cũng không nghĩ tới, gia hỏa này lại còn là võ đạo song tu!

- Đùng đùng!

Hỏa thiêu rất nhanh, thỉnh thoảng có tiếng vọng vang lên.

Không ngừng có mùi thịt người nướng tỏa ra trong địa quật.

Ba người Tần Tử Lăng chỉ cảm thấy ác tâm đang trào lên, nhưng xa xa ở chỗ hắc ám sâu thẳm, có nửa điểm dị động.

- Ồ!

Ánh mắt Tần Tử Lăng lộ ra một vẻ vui mừng.

- Làm sao vậy?

Tần Tử Đường thấy biểu tình của Tần Tử Lăng có biến hóa, hỏi.

- Đám người kia rốt cuộc vẫn có tác dụng trước khi chết, có địa ma bị hấp dẫn tới, hơn nữa còn có tiểu ma tướng.

Tần Tử Lăng trả lời.

- Có địa ma cùng ma tướng bị hấp dẫn tới?

Tần Tử Đường nao nao, sau đó rất nhanh đưa mắt nhìn xung quanh, nhưng cũng không thấy cái gì, sau đó lại để tâm lắng nghe thanh âm, cảm thụ khí tức ba động ở bốn phía, nhưng vẫn không nghe ra được cáci gì.

Giữa lúc Tần Tử Đường chuẩn bị mở miệng hỏi Tần Tử Lăng, thì hơi biến sắc mặt.

Nàng rốt cục cảm thấy dị thường.

Sau khi cảm giác được dị thường, phản ứng đầu tiên của Tần Tử Đường không phải kinh hỉ, mà là dùng ánh mắt kinh ngạc cùng bất khả tư nghị nhìn Tần Tử Lăng.

Nàng chỉ thiếu chút nữa đã là võ đạo trung tông sư a!

Lúc đầu nàng cho rằng Tần Tử Lăng chỉ dựa vào tâm tư kín đáo mới có thể nhất kích tất sát Ngụy tiên sinh, trên thực tế, thực lực chân chính của hắn đã không cùng đẳng cấp với nàng nữa rồi.

Bây giờ nàng đã nhìn không thấu, đoán không ra.

- Viện thủ, để tăng tính chân thực, đợi lát nữa chỉ một mình ngươi xuất thủ, ta và Hưng Bảo giúp ngươi lược trận.

Tần Tử Lăng nói.

Tần Hưng Bảo nghe vậy lập tức đứng thẳng lưng.

Không đơn giản a, Tần Hưng Bảo ta có một ngày được lược trận cho viện thủ!

- Được.

Vẻ mặt Tần Tử Đường bình tĩnh gật đầu, nhìn về phía Tần Tử Lăng với ánh mắt lộ ra một vệt thưởng thức cùng bội phhục.

- Làm việc cẩn thận, đây mới thực sự là người làm đại sự. Tần Hưng Tuấn cùng Tần Tử Giao, mặc dù cũng rất lợi hại, nhưng quá mức kiêu ngạo, bộc lộ tài năng, thiếu phần ổn trọng bình tĩnh này. Tương lai nếu có cơ hội tiến vào long đàm, thành công kích phát huyết mạch viễn cổ, một lần đột phá thành đại tông sư, cũng không biết có thể dẫn dắt Tần gia đi đến hưng thịnh hay không.

Chỉ là đáng tiếc, hiện tại Tử Lăng mới chỉ là luyện cốt hậu kỳ, mà long đam lại cần trung tông sư mới có thể đi vào, hơn nữa bên nhánh của Tử Lăng đã rời khỏi Tần gia rất lâu, lại là năm đời đơn truyền, ở trong gia tộc không có chút căn cơ nào, không được những người khác xem trọng, chắc chắn sẽ không có cơ hội tiến vào long đàm.

Trong thời gian ngắn, trong đầu Tần Tử Đường xuất hiện rất nhiều ý niệm.

- Ùng ùng!

Đại địa bắt đầu rung động, phảng phất có thiên quân vạn mã đang xung phong liều chết đến đây.

- Lại có hai tên tiểu ma tướng, trên trăm tên ma vệ, hơn một nghìn ma binh!

Ngóng về nơi xa xăm, xuất hiện một mảnh đại quân địa ma đen kịt, thần sắc của Tần Tử Đường trở nên ngưng trọng lên.

Tần Tử Lăng thì gia tăng tốc độ thiêu đốt cơ thể, đốt đến không còn thứ gì.