Chương 486 Đến
Tần Tử Đường kinh ngạc nhìn Tần Tử Lăng một cái, sau đó yên lặng hồi lâu nói:
- Ngươi nói không sai.
Châu thành Tùy Châu là cảng thành lớn nhất ở Đại Tề Quốc.
Trùng trùng điệp điệp dòng sông không ngừng chảy ngang châu thành, tụ vào biển rộng mênh mông.
Bến cảng rất bận rộn, có rất đội thuyền ra vào.
Ra bến cảng, chính là biển rộng mênh mông bát ngát.
Từng ngọn đảo nhỏ tựa như từng quân cờ đang tọa trấn trên bàn cờ biển rộng, từng chiếc thuyền tựa như từng lá cây trôi trên mặt nước.
Cách xa bến cảng, đội thuyền dần dần trở nên rất thưa thớt.
Bên trên bầu trời của biển khơi đã không còn thấy nhiều người, nếu ngẫu nhiên nhìn thấy thấy nhau, song phương cố ý kéo giãn khoảng cách ra.
Trên lục địa, có vương pháp của triều đình, có các thế lực gia tộc tông môn cản trở kiềm chế lẫn nhau, giống như thái tử của Đại Tề Quốc, mặc dù là đại nhân vật, nhưng muốn Tần Tử Đường thị tẩm, cũng chỉ có thể len lén phái người tới địa quật bắt nàng, không dám trắng trợn manh động.
Nhưng biển rộng mịt mờ, chính là nơi vô pháp, ai cũng không dám khẳng định chuyện gì, cũng không dám khẳng định sẽ không có chuyện giết người cướp của.
Cho nên lúc bình thường khi di chuyển ngoài biển khơi, nếu không phải gặp được người quen, thì mọi người sẽ đều lựa chọn kéo giãn khoảng cách với những người khác.
Mặc dù Tần Tử Đường có thực lực cường đại, cũng không dám tùy tiện mạo hiểm.
Tốc độ của Liệt Diễm Ưng cực nhanh.
Thoáng chốc đã cách hai trăm dặm với bờ biển., xa xa đã nhìn thấy một hòn đảo có hình như quả trứng.
Phía đông của đảo nhỏ là sơn lĩnh, mặt tây là bình nguyên.
Ở phía đông còn có một ngọn núi cự trụ nâng trời, sừng sững đứng đó, chúng sơn quanh đây dường như đều rất nhỏ bé khi so sánh với nó.
Trên ngọn núi tọa lạc rất nhiều cung điện xa hoa, có thể quan sát toàn bộ đảo và hải vực ở chung quanh.
Tại mặt tây lại là một tòa thành trì, bên trong có đường phố rộng mở sáng sủa, kiến trúc phòng ốc không giống san sát nối tiếp nhau bên trong quận thành, nhưng mỗi một tòa đều chiếm diện tích rất lớn, rất đặc sắc.
Bốn phía của hải vực dường như còn bận rộn hơn rất nhiều so với châu thành của Tùy Châu.
Thỉnh thoảng có người từ bên trong đảo bay ra, cũng thỉnh thoảng có người từ đằng xa bay tới, bay xuống bên trên đảo nhỏ.
- Đó chính là Thương Lãng Đảo!
Tần Tử Đường chỉ về phía hòn đảo trước mặt, nói:
- Mười lăm dặm ở bốn phía của Thương Lãng Đảo không cho phép việc giết người cướp của, nhưng rời khỏi mười lăm dặm kia, bọn họ sẽ mặc kệ.
- Trách không được sau khi những người kia đến đây lại hành sự rất quang minh, không kiêng kỵ cái gì
Tần Tử Lăng nói.
Tần Tử Đường gật đầu, tiếp tục giới thiệu nói:
- Ngọn núi ở phía đông Thương Lãng Đảo gọi là Thiên Trụ Sơn, đảo chủ cùng môn nhân của hắn đều ở trên núi kia. Tòa thành ở mặt tây tên là Thương Lãng Thành, đích đến của chúng ta là ở đó.
Khi nói chuyện, Liệt Diễm Ưng đã bay đến cổng thành Thương Lãng Thành.
Sau khi đến cổng thành thì không cho phép bay nữa.
Tần Tử Đường vỗ vỗ cái cổ Liệt Diễm Ưng, ra hiệu nó hạ xuống.
Vừa rồi lúc ở bên ngoài Thương Lãng Đảo, Tần Tử Lăng không thể cảm ứng ra, nhưng lúc này người đã trên đảo, ngũ quan nhạy bén của Tần Tử Lăng liền cảm giác được dao động từ những cỗ khí huyết cùng chân nguyên cương đại.
- Ngoan ngoãn một chút, trên đảo này có hơn hai trăm vị tông sư.
Mặc dù bản thân Tần Tử Lăng có thực lực cường đại, nhưng úc này cũng cảm thấy tê dại cả da đầu, về phần Liệt Diễm Ưng, lúc này đã thu lại cánh chim, cuối cùng co lại như một con gà, một chút hung ác cũng không có.
Hiển nhiên cảm ứng của nó cũng rất nhạy cảm.
Hai người mỗi người nộp trăm lượng hoàng kim làm lệ phí vào thành.
- Lệ phí vào thành của một người là trăm lượng hoàng kim, tiền này thực sự rất dễ kiếm a!
Tần Tử Lăng nhớ tới bảy năm trước, chính mình kiếm mấy lượng bạc cũng phải trải qua sinh tử, bây giờ vào cổng thành, tiện tay ném ra trăm lượng hoàng kim, không khỏi cảm khái sâu sắc, cảm giác cuộc sống này của mình biến hóa quá nhanh, tất cả như là mộng ảo.
- Lệ phí vào thành còn có thể dùng hoàng kim tới nộp, chờ đến khi vào bên trong thành, rất nhiều vật phẩm đều không thể đung hoàng kim để đổi, mà là cần lấy vật đổi vật hoặc là dùng Pháp Tinh Thạch, vì đây chính là đồng tiền chính của uyện khí giới.
- Ngươi không phải muốn tìm một cuốn Xích Mãng Bính Hỏa Công sao? Trước tiên chúng ta đến Thiên Trụ Các a, đây là thương hào do chính đảo chủ Thương Lãng Đảo mở ra, bên trong bán đủ loại vật phẩm, hơn nữa đều là đồ thượng hạng. Bất quá bọn hắn chỉ nhận trao đổi bằng Pháp Tinh Thạch, không tiếp nhận các tài vật như kim ngân của thế tục.
Tần Tử Đường giải thích nói.
- Được, tỷ quen thuộc nơi đây, ta nghe an bài của tỷ.
Tần Tử Lăng nói.
- Ngươi đây là coi trọng ta quá rồi. Đồ vật nơi này, có thứ gì không trân phẩm? Thậm chí có vài thứ, mua được một kiện là có thể khiến cho ta táng gia bại sản, làm sao có cơ hội đến đây nhiều được chứ? Tính tới ta chỉ mới đến đây được ba lần.
Tần Tử Đường nói.
- Dẫu sao cũng hiểu biết hơn ta, ta nghe lời tỷ cũng không thiệt.
Tần Tử Lăng cười nói.
Tần Tử Đường gật đầu, sau đó mang theo Tần Tử Lăng đến thẳng Thiên Trụ Các.
Thiên Trụ Các ở vị trí trung tâm của Thương Lãng Thành, là một tòa lầu các năm tầng có mái cong chiếm diện tích rất lớn.
- Hai vị tông sư, mời vào bên trong.
Tần Tử Lăng cùng Tần Tử Đường vừa tới cửa Thiên Trụ Các, liền có một vị nữ tử trẻ tuổi có dáng dấp rất ưu tú bước tới chào đón, nụ cười khả cúc cúi đầu nói.
Tu vi của nữ tử trẻ tuổi này không cao, mới chỉ là võ sư vận kình.
Đương nhiên nếu như đặt ở Phương Sóc Quận vào năm đó, thì nữ tử này cũng xem như là nhân vật một phương.
Tần Tử Đường cùng Tần Tử Lăng gật đầu, đi theo nữ tử trẻ tuổi đi vào trong.
- Thiên Trụ Các chúng ta có năm tầng lầu, trừ lầu một, mỗi một tầng lầu đều bán mỗi loại vật phẩm khác nhau. Lầu một chủ yếu thu mua các loại vật phẩm, hai vị tông sư đại nhân nếu có đồ vật muốn bán cho Thiên Trụ Các, có thể đến lầu một để làm việc, chúng ta sẽ có chuyên môn giám định sư hỗ trợ giám định cũng ước định giá cả.
Lầu hai thì chủ yếu là bán ra các loại linh đan linh dược đề thăng tu vi; lầu ba là bán ra các loại binh khí cùng pháp khí pháp bảo; tầng bốn bán ra các loại bí phương, công pháp tu hành; tầng năm thì bán ra Trấn Các Vật của Thiên Trụ Các.
Nữ tử trẻ tuổi vừa dẫn hai người tiến vào Thiên Trụ Các, vừa giới thiệu nói.
- Tầng bốn của Thiên Trụ Các có bán công pháp pháp nguyên Xích Mãng Bính Hỏa Công hay không?
Tần Tử Lăng trực tiếp hỏi.
Mục đích lớn nhất hắn tới Thương Lãng Đảo chính là "Xích Mãng Bính Hỏa Công", chỉ cần mua được công pháp này, vậy công pháp luyện khí của hắn đã xem như đủ hết, một khi có thể đột phá sẽ không lo về vấn đề công pháp.
- Cụ thể là tầng bốn có bán công pháp gì, đều không công bố ra bên ngoài, tiểu nhân cũng không biết, ngài muốn thì có thể đến tầng bốn để hỏi qua.
Nữ tử trẻ tuổi trả lời.
Tần Tử Lăng gật đầu, đi theo nữ tử trẻ tuổi, thẳng đến tầng bốn của Thiên Trụ Các.
Trên đường đi qua những tầng lầu khác, Tần Tử Lăng phát hiện hầu như mỗi một tầng lầu đều trống rỗng, không có bao nhiêu người người. Nhưng mỗi vị ở đây đều là nhân vật cấp tông sư, dạng đại võ sư luyện khí cốt như Tần Tử Lăng lại không thấy ai.
- Trách không được nữ tử này vừa mở miệng cứ gọi ta là tông sư, nguyên lai người bước vào Thiên Trụ Các cơ bản đều là nhân vật cấp tông sư, xem ra giá cả thương phẩm nơi đây cũng không rẻ.
Tần Tử Lăng một bên bước lên mười bậc thang, một bên thầm suy nghĩ.
Rất nhanh ba người tới tầng bốn.
Tầng bốn lại càng vắng vẻ, trừ Tần Tử Lăng cùng Tần Tử Đường, chỉ có một người người quanh quẩn chỗ quầy bán..
- Hai vị tông sư xin mời đi theo ta.
Nữ tử trẻ tuổi dẫn Tần Tử Lăng đi tới một cánh cửa sổ.
Trên cánh cửa sổ viết hai chữ “công pháp".
Nữ tử trẻ tuổi dẫn Tần Tử Lăng tới nơi này, sau đó lui qua một bên.