← Quay lại trang sách

Chương 487 Xích Mãng Bính Hỏa Công

Muốn mua công pháp gì?

Trong cửa sổ là một vị lão giả đầu râu bạc, liếc Tần Tử Lăng một cái, lười biếng hỏi.

- Công pháp tu hành cảnh giới pháp nguyên của Xích Mãng Bính Hỏa Công.

Tần Tử Lăng trả lời.

Lão đầu râu bạc nghe vậy hơi kinh ngạc nhìn Tần Tử Lăng một cái, sau đó rất dứt khoát trả lời:

- Ba trăm khối Pháp Tinh Thạch hoặc là một con dị thú ngũ phẩm trung giai.

- Đắt như thế?

Tần Tử Lăng nghe vậy không khỏi hút mạnh một ngụm lãnh khí.

Luyện khí trung tông sư như Thanh Hư, Cận Nguyên, Ngụy tiên sinh cũng chỉ mang theo bên người sáu mươi bảy mươi khối Pháp Tinh Thạch, mà như Thanh Tùng là chưởng giáo của luyện khí tông môn lớn nhất ở Tây Vân Châu, tùy thân cũng chỉ mang theo hai mươi khối Pháp Tinh Thạch.

- Giá cả không bàn cãi!

Lão đầu râu bạc thấy Tần Tử Lăng nói đắt, ngẩng đầu nhìn hắn một cái, sau đó nhàn nhạt nói.

- Công pháp có hoàn chỉnh không?

Tần Tử Lăng thấy lão đầu râu bạc không có chút thiện cảm nào, chỉ hỏi.

Lão đầu râu bạc nghe vậy râu mép trắng bóng hơi hơi run lên một lần, rốt cục giương mắt nhìn thẳng vào Tần Tử Lăng, trên mặt cũng mỉm cười, nói:

- Người tuổi trẻ, biết vì sao Xích Mãng Bính Hỏa Công đắt không? Nguyên nhân lớn nhất là do nó được bán ở Thiên Trụ Các, chỉ cần là công pháp mà Thiên Trụ Các bán ra, không những hoàn chỉnh trọn vẹn, hơn nữa bên trong còn có chú thích của cao nhân Thiên Diễn Tông, giúp ngươi lúc tu hành có thể đi đường vòng.

- Còn có công pháp của Thiên Trụ Các không thể tùy tiện bán ra, mỗi một loại công pháp luyện tạng hay luyện pháp nguyên một khi bán ra, trong vòng trăm năm sẽ bán ra lần nữa. Hơn nữa những công pháp này đối với các tông môn gia tộc đều là đại truyền thừa, mật pháp không truyền ra ngoài.

- Nhất là hỏa hệ công pháp rất ít, Xích Mãng Bính Hỏa Công này lại càng thưa thớt, ngươi là vận khí tốt, trong vòng trăm năm nay, Thiên Trụ Các chúng ta vẫn chưa bán đi công pháp này, một khi bán qua công pháp này, ngươi muốn mua cũng không có chỗ nào bán.

- Trong tay ta không đủ ba trăm khối Pháp Tinh Thạch, có thể dùng một ít tinh huyết của ma vệ để bù không?

Tần Tử Lăng hỏi.

- Tinh huyết của ma vệ thì kém hơn một chút, nhưng ngươi đã có thành ý mua, lão phu sẽ làm chủ đáp ứng. Một khối tinh huyết của đại ma vệ ngang với một khối Pháp Tinh Thạch, trung tiểu Ma Vệ coi như bỏ qua.

Vẻ mặt lão đầu râu bạc ghét bỏ, bất đắc dĩ trả lời.

Tần Tử Lăng nghe xong ngầm trợn trắng mắt.

Thật là quá tàn nhẫn!

Một tên đại ma vệ có thực lực tương đương với đại võ sư luyện cốt hậu kỳ.

Trước đó vài ngày, lúc tiến vào địa quật, bọn người Tần Hưng Dũng phải dùng mạng sống để đặt cược, mỗi người đều thụ thương mới có thể bắt được vài tên ma vệ.

Kết quả, ở chỗ này, tinh huyết của đại ma vệ chỉ có thể đổi một khối Pháp Tinh Thạch.

Trách không được nói việc trấn thủ lối vào địa quật là khổ sai, tinh huyết của ma vệ đúng là không đáng tiền a.

- Cái này có thể đổi bao nhiêu Pháp Tinh Thạch?

Tần Tử Lăng suy nghĩ đến những khối Pháp Tinh Thạch to bằng quả đấm kia, nhưng rốt cuộc lại mang ra một gốc Thất Diệp Địa Linh Chu Thảo.

Tiền tài động nhân tâm!

Lão đầu râu bạc vừa nói xong giá cả, Tần Tử Lăng cũng không dám lấy khối Pháp Tinh Thạch thượng phẩm kia ra.

Đồ chơi kia, một khối là có thể khiến cho luyện khí trung tông sư phải liều sống liều chết, nếu phải lấy ra, có trời mới biết đảo chủ của Thương Lãng Đảo có làm ra hành động giết người cướp của hay không.

- Đây là một gốc Thất Diệp Địa Linh Chu Thảo nhưng lá cây của nó đâu?

Hai mắt lão đầu râu bạc lập tức sáng lên.

- Ăn rồi!

Tần Tử Lăng rất dứt khoát trả lời.

- Ăn? Ngươi lại trực tiếp ăn nó! Lãng phí, thực sự là lãng phí a.

Lão đầu râu bạc nghe vậy hỉ mũi trợn mắt một hồi lâu mới bất đắc dĩ nói:

- Bất quá cũng được, các ngươi không biết luyện đan, không ăn thì còn để làm gì!

Nói xong, lão đầu râu bạc duỗi tay cầm lên Thất Diệp Địa Linh Chu Thảo, nhìn kỹ một hồi lâu, mới nói:

- Tinh hoa chân chính của Thất Diệp Linh Chu Thảo chính là ở bảy lá cây đó, chỉ còn lại cái rễ này thì đã mất đi nhiều giá trị. Như vậy đi, coi như tính cho ngươi năm mươi khối Pháp Tinh Thạch.

Tần Tử Lăng cũng không nghĩ tới vậy mà gốc rễ này lại đổi được năm mươi khối Pháp Tinh Thạch, hơi sững sờ, sau đó quay đầu nói với Tần Tử Đường:

- Tỷ, ngươi cũng lấy ra gốc cây kia, về nhà ta đưa cho ngươi thứ khác bù lại.

Tần Tử Đường nghe vậy rất dứt khoát lấy ra một gốc cây Thất Diệp Địa Linh Chu Thảo.

- Các ngươi...

Lão đầu râu bạc nhìn hai cây Thất Diệp Địa Linh Chu Thảo trụi lủi, ánh mắt nhìn cả hai giống như đang nhìn bại gia tử, muốn mắng một câu.

- Tiền bối, hai gốc Thất Diệp Địa Linh Chu Thảo cộng thêm hai trăm khối Pháp Tinh Thạch.

Tần Tử Lăng lấy ra hai trăm khối Pháp Tinh Thạch mộc hệ cùng thủy hệ, đẩy tới trước mặt lão đầu râu bạc.

- Tốt, tốt.

Lão đầu râu bạc nhìn Pháp Tinh Thạch tỏa sáng, hai mắt cười híp thành một đường thẳng.

Thần sắc xưa nay của Tần Tử Đường vốn là lạnh lùng cũng không khỏi lộ ra một vệt đau lòng.

Đối với Tần Tử Đường mà nói, đây mới một khoản lớn, coi như móc sạch trên người nàng cũng không mang ra được nhiều Pháp Tinh Thạch như thế.

Lão đầu râu bạc rất nhanh đã lấy ra "Xích Mãng Bính Hỏa Công" cho Tần Tử Lăng xem.

Từ thực khí thông mạch đến pháp nguyên đều ghi lại hoàn chỉnh, hơn nữa còn có không ít chú thích.

Tần Tử Lăng cảm thấy mỹ mãn thu hồi "Xích Mãng Bính Hỏa Công", sau đó do dự một chút, hỏi:

- Tiền bối, nơi này có công pháp vượt qua cả công pháp pháp nguyên hay luyện tạng không? Hắc hắc, vãn bối chỉ là hiếu kỳ, khẳng định không mua nổi.

- Tiểu tử ngươi đúng là lớn dạ, dám hỏi thứ này! Công pháp luyện tủy cùng thối lôi ở Thiên Diễn Tông cũng chỉ có mấy bộ, người đọc được cũng không nhiều, có thể lấy ra bán ở đây sao? Lão phu ta không dám quản nơi này đâu!!

Lão đầu râu bạc trợn mắt nói với Tần Tử Lăng.

- Khụ khụ, đúng, đúng.

Tần Tử Lăng liền vội vàng gật đầu nói, trong lòng lại ít nhiều có vài suy nghĩ.

- Người tuổi trẻ, tu hành phải đi từng bước, đứng thật vững, ngàn vạn lần không nên mơ tưởng xa vời a!

Lão đầu râu bạc thấy thế thấm thía dạy một câu, sau đó thay đổi biểu tình, cười híp mắt hỏi:

- Trừ Xích Mãng Bính Hỏa Công, ngươi có còn muốn công pháp nào nữa không?

- Không có.

Tần Tử Lăng lắc đầu, trả lời một câu, nhưng theo sát lại hỏi:

- Không biết Thiên Trụ Các có thu công pháp hay không? Ngược lại ở chỗ ta có vài…

- Hay cho tên tiểu tử ngươi, ngươi cảm thấy Thiên Trụ Các ta sẽ thiếu công pháp sao?

Lão đầu râu bạc tức giận cắt đứt nói, sau đó phất phất tay, lại khôi phục lười biếng như trước, một bộ dạng không quen.

Tần Tử Lăng thấy sinh ý không thịnh, chỉ nhún nhún vai, xoay người đi cùng Tần Tử Đường rời khỏi nơi đây, đi tới một quầy hàng trưng bày đan phương.

Bên quầy hàng này nhìn tới cũng rất bình thường.

Từng đài từng đài đặt từng cuốn đan phương, còn có linh đan, mỗi loại có một công hiệu riêng biệt.

Ở chỗ này, Tần Tử Lăng thấy được "Tứ Tượng Bổ Nguyên Đan".

Đây là thánh dược chữa thương bí truyền của Thiên Mộc Tông, Tần Tử Lăng đã từng lấy được hai viên trên người của Thanh Hư.

- Thiên Trụ Các đúng là lớn mật a, ngay cả đan phương thánh dược chữa thương của Thiên Mộc Tông cũng dám bày ra bán ở đây, cũng không biết tông chủ Thiên Mộc Tông khi biết việc này sẽ có tâm tình gì?

Tần Tử Lăng thấy thế âm thầm lắc đầu.

- Ngũ Tàng Quy Nguyên Đan có thể tăng lên tốc độ luyện tạng của võ đạo tông sư, dược lực ôn hòa, giá cả bốn trăm khối Pháp Tinh Thạch.

Đi tới đi lui, Tần Tử Lăng nhìn thấy một cuốn đan phương, trong lòng không khỏi hơi hơi nhảy một lần.

- Đan phương tốt a, đáng tiếc Pháp Tinh Thạch thượng phẩm của không thể mang ra, bằng không ngược lại có thể lấy được toa thuốc này. Nhưng nhất thời ta cũng không gấp, hiện tại mấu chốt nhất vẫn là phải luyện xong xương sọ. Một khi xương sọ được luyện thành, bắt đầu luyện tạng, thực lực sẽ tăng lên một nấc thang, sẽ không có loại băn khoăn như này.