Chương 502 Bọn họ sẽ là của ngươi người?
Vậy tiểu thúc muốn hành động rồi sao! Một hồi nữa, ta có thể theo xuống địa quật được không?
Tần Hưng Bảo nghe vậy, hai mắt lập tức chiếu sáng nói, phảng phất trước mắt đã chất đầy bán cố tinh huyết cùng lân giáp.
Lần trước lúc tiến vào địa quật, nếu không phải Tần Tử Lăng nói hắn nên luyện thêm mấy khối xương sọ, bằng vào dựa vào bí dược luyện cốt Kỳ Nanh Thú cùng huyết nguyên của dị thú ngũ phẩm hạ giai thì hắn đã sớm muốn luyện tạng, trở thành nhân vật chuẩn tông sư..
Cho nên, vào thời điểm hiện tại, mỗi ngày hắn đều ngóng trông Tần Tử Lăng dẫn hắn vào địa quật lần nữa.
- Ừm, bọn họ đều chưa từng tiến vào địa quật, ngươi vừa hay có thể trở thành người dẫn đường. Lần này khi tiến vào địa quật, phần lớn thời gian thì ta sẽ di chuyển một mình.
Tần Tử Lăng gật đầu nói.
- Tiểu thúc, người tính hành động đơn độc sao, như vậy có nguy hiểm hay không? Ý của ta là thủ hạ của người.
Tần Hưng Bảo nghe vậy, hơi thay đổi sắc mặt, nói.
- Lần này dẫn bọn hắn tới đây, vốn là muốn sinh tử ma luyện, nếu ngươi sợ thì không cần theo xuống.
Tần Tử Lăng nói.
- Tiểu thúc, ngươi coi thường ta sao! Lần trước ta gặp phải trung tông sư còn không sợ, chỉ là mấy tên địa ma, còn gây khó dễ được cho ta sao?
Tần Hưng Bảo lập tức nói.
- Ngươi còn không sợ, ngươi cảm thấy người của ta sẽ sợ sao?
Tần Tử Lăng hỏi lại.
- Vậy cũng đúng.
Tần Hưng Bảo nghe vậy, vô ý gật đầu, nhưng lại cảm giác không đúng, vẻ mặt không phục kêu la nói:
- Uy, tiểu thúc, đây là ý gì? Ta kém cỏi vậy sao?
- Ta không có nói ngươi kém cỏi a!
Tần Tử Lăng trả lời một câu, sau đó cười lớn nghênh ngang đi về phía phủ thành chủ.
Tần Hưng Bảo thấy thế thì thầm mắng trong miệng, nhanh chân đuổi theo.
...
Một nén hương sau đó.
Một thương đội hai mươi hai người xuất hiện ngoài cửa thành của Phù Lao Quan.
Đứng tại cổng thành, lúc đi càng ngày càng gần tới cổng thành, Tần Tử Đường lại càng cảm thấy một tia kinh tâm khiếp đảm.
Nàng là võ đạo trung tông sư, cảm quan nhạy cảm.
Mặc dù bọn người Tiêu Thiến thu liễm khí tức, nhưng muốn thoát khỏi cảm giác của nàng thì vẫn còn khó.
Trừ phi bọn họ cũng có thần hồn cường đại như Tần Tử Lăng, thi triển ngũ hành công pháp khiến cho khí tức tương sinh lẫn nhau, thu liễm khí tức tới trình độ đó mới thoát khỏi cảm giác của Tần Tử Đường.
- Bọn họ là thủ hạ của ngươi?
Tần Tử Đường hạ giọng hỏi.
- Đúng vậy a, có vấn đề gì không?
Tần Tử Lăng mỉm cười trả lời.
- Nữ tử trẻ tuổi kia là ai? Thực lực của nàng tuyệt đối không thua ta.
Tần Tử Đường không trả lời, mà lần nữa hạ giọng hỏi, ánh mắt lại như lợi kiếm rơi trên người Tiêu Thiến.
- Không thể nào, còn trẻ như vậy, vậy mà còn lợi hại hơn cô cô, người của tiểu thúc đều biến thái như vậy sao?
Tần Hưng Bảo ở phía trên nghe được lời này, trái tim nhỏ nhịn không được mà run lên.
- Nàng là thê tử của ta, Tiêu Thiến.
Tần Tử Lăng trả lời.
Nói xong, Tần Tử Lăng cười cười nghênh đón.
- Nguyên lai là tiểu thẩm a, thảo nào lại lợi hại như vậy!
Tần Hưng Bảo âm thầm lẩm bẩm một câu, nhanh lên thí điên thí điên đuổi theo.
- Tên Tử Lăng này, ta và tằng thúc tổ vẫn là đánh giá thấp hắn.
Trong lòng Tần Tử Đường âm thầm thán phục, người cũng đã đi theo nghênh đón.
Thấy Tần Tử Lăng nghênh đón, đám người Trịnh Tinh Hán nhao nhao xuống ngựa, vừa muốn hành lễ, Tần Tử Lăng đã vung tay lên nói:
- Đến phủ thượng rồi nói sau.
Nói xong, Tần Tử Lăng tiến lên nắm lấy tay của Tiêu Thiến dắt tới trước mặt Tần Tử Đường, nói:
- Tiêu Thiến, vị này chính là Tử Đường tỷ mà ta đã nhắc tới.
- Gặp qua tỷ tỷ, vài ngày trước đó, Tử Lăng thường nhắc tới ngươi..
Tiêu Thiến khẽ khom người nói.
- Trước đây ta vẫn luôn nghĩ, dạng nữ tử gì mới có thể đi bên cạnh Tử Lăng, hôm nay xem như đã hiểu.
Tần Tử Đường nói.
- Tỷ tỷ quá khen!
Tiêu Thiến khiêm tốn nói.
- Tiêu Thiến, vị này chính là Tần Hưng Bảo.
Tần Tử Lăng vừa chỉ chỉ Tần Hưng Bảo, vừa nói.
- Hưng Bảo gặp qua tiểu thẩm!
Không đợi Tiêu Thiến mở miệng, đại hán râu quai nón Tần Hưng Bảo đã sớm muốn chủ động cúi đầu chào hỏi với nàng.
Tiêu Thiến thấy vị đại hán cao hai mét lại tự xưng là cháu của nàng, lại gọi nàng là tiểu thẩm, không hiểu sao nàng lại có hơi nổi da gà, không biết nên chào hỏi hắn như thế nào.
- Gia hỏa này hành xử như thế nào thì cứ đối đãi như vậy, sau này ngươi sẽ quen thôi.
Tần Tử Lăng thấy Tiêu Thiến có hơi không quen, cười giải thích một câu, sau đó nói với Tần Tử Đường:
- Tỷ, chúng ta về phủ thượng rồi nói sau.
- Được!
Tần Tử Đường gật đầu một cái, sau đó nữ tử lạnh lẽo trong trẻo như nàng lại chủ động khoác tay cùng cùng Tiêu Thiến, dẫn nàng vào thành.
Trở lại phủ đệ của Tần Tử Lăng.
Lúc này ngoài Tần Tử Đường cùng Tần Hưng Bảo, đã không còn ai là ngoại nhân nữa.
Đám người Trịnh Tinh Hán chính thức bái kiến qua vị chưởng giáo sư huynh, sư thúc Tần Tử Lăng, cũng không cố ý thu liễm khí tức trên người nữa.
Mặc dù khí tức của hai mươi mốt người Trịnh Tinh Hán không thể so sánh cùng Tiêu Thiến, nhưng ít ra cũng đều là luyện cốt trung kỳ hoặc là chân nguyên trung kỳ, hơn nữa bởi vì có Tần Tử Lăng là hậu thuận, căn cơ của tất cả đều rất vững chắc.
Nhất là Phong Tử Lạc, luyện khí sư chuẩn tông sư, một thân thực lực không kém với tiểu tông sư phổ thông.
Khí tức của mọi người đều mơ hồ thả ra ngoài, Tần Tử Đường vẫn còn tốt, trong lòng cũng đã có ít nhiều suy đoán, nhưng Tần Hưng Bảo lại bị dọa đến thót tim.
- Vô lý, tiểu thúc sao lại biến thái như vậy a! Ở nơi hoang vắng như Tây Vân Châu, vậy mà bồi dưỡng ra được cỗ thế lực kinh khủng như thế này. Chỉ với nhiêu lực lượng đây, trừ nhất mạch Tần gia Võ Châu ra, sợ rằng không một nhánh mạch nào có thể so với tiểu thúc!
...
Ngay hôm đó, đoàn người Tiêu Thiến nghỉ ngơi ở phủ đệ của Tần Tử Lăng.
Ngày thứ hai. Một nhóm hai mươi bốn người, bao quát Tần Tử Lăng ở bên trong, bước vào địa quật, chính thức bắt đầu ma luyện.
Lần trước, Tần Tử Đường mang mọi người xuống địa quật, lấy nàng làm trung tâm, mọi người phân ba tổ di chuyển trong phạm vi bốn mươi dặm.
Lần này, Tần Tử Lăng vạch ra phạm vi hoạt động còn lớn hơn, lấy tám mươi dặm làm ranh giới, tổ đội thì chia làm bảy nhóm.
Chính hắn, Tiêu Thiến còn có Phong Tử Lạc, ba người di chuyển độc lập thành một tổ.
Còn lại hai mươi mốt người, năm người hoặc sáu người làm một tổ.
Mỗi bốn canh giờ hội hợp một lần, gặp phải ma tướng phát tín hiệu.
Bởi vì ma tướng sẽ tự bạo, nhất định phải có Tần Tử Lăng xuất thủ mới có thể thu được ma huyết tinh.
Thời gian dự tính là bảy ngày.
- Đều tự tản ra a!
Sau khi bàn giao mọi thứ, Tần Tử Lăng trầm giọng nói.
- Vâng!
Thần sắc mọi người nghiêm túc khom người lĩnh mệnh.
Giờ khắc này, ngay cả Tiêu Thiến, Phong Tử Lạc đều không ngoại lệ.
Rất nhanh, mọi người phân tổ tách ra.
Tần Tử Lăng cũng một thân một mình thả người tiến nhập vào địa quật ở Thương Mãng Sơn.
Sau khi Tần Tử Lăng tiến nhập vào núi lớn, hắn phóng xuất ba tên ma đầu âm hồn còn có Tứ Thủ cùng Ứng Báo.
Ba tên ma đầu âm hồn này cùng Kim Thi đều có thể bay trên không trung, đồng thời có ma khí cùng địa hình u ám yểm hộ, chỉ cần không tới quá gần đám người Trịnh Tinh Hán, bình thường sẽ không bị phát hiện.
Dù sao sinh tử ma luyện thì sinh tử ma luyện, nhưng chung quy vẫn phải tránh chết người.
Tại địa quật, có ma khí quấy rầy, phân hoá thần hồn ra ngoài vượt qua mười dặm sẽ xảy ra vấn đề, nhưng thần hồn trên thân đám Tứ Thủ là thần hồn lạc ấn, không giống với thần hồn phiêu lãng trong địa quật.
Khi thả chúng ra ngoài, mặc dù vẫn sẽ chịu ảnh hưởng của địa quật, nhưng chỉ cần không vượt khỏi phạm tám mươi dặm, Tần Tử Lăng vẫn có thể cảm ứng được chúng nó.
Đương nhiên, thả ba tên ma đầu cùng hai con Kim Thi ra ngoài, ngoài việc phòng ngừa chuyện xui rủi, cũng có công dụng dò đường.
Đến tận đây, hành trì càn quét địa ma ở Phù Lao Quan đa chính thức mở màn.
...