Chương 505 Hữu hiệu
Trong khi lầm bầm lầu bầu, Tần Tử Lăng bắt đầu nhìn quét qua nhẫn trữ vật của Tạ Vận Kim.
- Di, không tệ, không tệ, lại cất giấu bốn mươi khối Pháp Tinh Thạch, còn có một phần huyết nguyên của dị thú ngũ phẩm hạ giai, di, đây là linh đan gì?
Rất nhanh, ánh mắt của Tần Tử Lăng bị hấp dẫn bởi một bình thuốc được đặt ở riêng một góc, có vẻ rất đặc biệt.
- Ngũ Phủ Thăng Nguyên Đan!
Tần Tử Lăng phát hiện chữ nhỏ trên bình thuốc, trong lòng không khỏi hơi hơi rung động.
Mặc dù giá trị của Ngũ Phủ Thăng Nguyên Đan này còn kém so với Thất Diệp Địa Linh Chu Thảo, nhưng nói cho cùng vẫn không chênh lệch nhiều.
Tần Tử Lăng mở bình thuốc ra, chỉ nhìn thấy một hạt nhãn đang xoay tít ở bên trong, mơ hồ có năm đạo hư ảnh đang không ngừng chuyển động.
Năm đạo hư ảnh rất giống với tâm, phế, gan, tỳ, thận của con người hiển hiện chuyển động tản ra năm loại khí tức khác nhau.
- Đồ tốt a, đáng tiếc chỉ có một viên!
Tần Tử Lăng tán thán một tiếng, sau đó thu hồi Ngũ Phủ Thăng Nguyên Đan.
Mục tiêu hiện tại của hắn chủ yếu là luyện cốt, Ngũ Phủ Thăng Nguyên Đan này vẫn chưa thể dùng, ngược lại là thích hợp cho Tiêu Thiến.
Rất nhanh, ánh mắt Tần Tử Lăng lại chuyển tới bên trên nhẫn trữ vật của Tạ Thượng Khôn.
- Sách sách, không hổ là thiên kiêu Tạ gia, một trong những gia chủ tương lai, thân là một vị võ đạo tông sư, vậy mà mang theo trong người ba trăm khối Pháp Tinh Thạch!
Ánh mắt Tần Tử Lăng lập tức bị núi Pháp Tinh Thạch hấp dẫn, khắp khuôn mặt đều là vẻ vui mừng.
Có thể nói, Pháp Tinh Thạch được xem là giá trị trao đổi cao nhất của giới tu hành.
Trừ ba trăm khối Pháp Tinh Thạch, trong nhẫn chứa đồ của Tạ Thượng Khôn còn cất giấu hai phần huyết nguyên của dị thú ngũ phẩm hạ giai, nửa phần huyết nguyên của dị thú ngũ phẩm trung giai, cùng với một ít linh đan, linh dược khác.
Đương nhiên còn có kim phiếu ngân phiếu.
- Trách không được lần trước bọn họ muốn chặn đường đánh cướp Tần Hưng Tuấn, xem ra thiên kiêu chính là thiên kiêu a, đống tài vật này còn hơn cả Ngụy tiên sinh của phủ thái tử.
Tần Tử Lăng kiểm lại hiện vật của Tạ Thượng Khôn, lại vui vẻ cảm khái.
Sau đó, Tần Tử Lăng không thèm hỏa thiêu thi thể tông sư, mà là tiếp tục càn quét bốn phía giống như lúc trước.
Đảo mắt lại qua một ngày, lần này đã xuống địa quật được bảy ngày.
Mọi người lại hội tụ theo ước hẹn.
- Phong sư huynh, ngươi thế nào?
Sau khi mọi người tụ lại, Tần Tử Lăng cố ý hỏi Phong Tử Lạc.
- Rất tốt!
Phong Tử Lạc trả lời, mặc dù cả người nhìn tới có chút mệt mỏi rã rời, nhưng khí thế trên người còn sắc bén hơn so với lúc mới vào.
- Tất nhiên là vậy, ngươi và Tiêu Thiến ở lại chỗ này với ta hai ngày.
Tần Tử Lăng nói.
Trong đám người, trừ Tiêu Thiến, thực lực của Phong Tử Lạc là cường đại nhất, hơn nữa hắn còn chiến đấu với U Minh Tử Khí trong hơn hai mươi năm, ý chí tinh thần cũng là kiên định nhất trong đám người.
Cho nên những nhân vật khác sinh hoạt ở địa quật bảy ngày đã bị ma khí nhiễm vào, nếu còn tiếp tục ở lại sẽ dẫn đến hậu hoạn, nhưng Phong Tử Lạc thì ở trường hợp khác, hắn sẽ không bị di chứng nhiều, chỉ cần nghỉ ngơi là được.
- Được!
Phong Tử Lạc nghe vậy, hai mắt hơi hơi sáng ngời.
Bảy ngày thời gian, hắn quả thực vẫn cảm thấy chưa đủ nghiền.
- Trịnh sư huynh, các ngươi đều về nghỉ ngơi trước đi.
Tần Tử Lăng nói với đám người Trịnh Tinh Hán.
- Vâng!
Mọi người hơi hơi khom người, sau đó lĩnh mệnh rời đi.
Nhìn theo mọi người rời đi, Tần Tử Lăng nhìn về phía Tiêu Thiến cùng Phong Tử Lạc, mỉm cười nói:
- Hai lần vào địa quật, cho tới bây giờ, các ngươi vẫn không cảm thấy áp lực cùng ma luyện a!
- Tiêu Thiến khẳng định không cảm giác được, nhưng ta cũng có mấy lần phải xung phong liều chết, vẫn tương đối hung hiểm, hiệu quả ma luyện vẫn rất tốt.
Phong Tử Lạc nói.
Tiêu Thiến cười cười, không có phản bác Phong Tử Lạc, mà là đưa mắt nhìn phía Tần Tử Lăng.
Nàng không phải võ đạo trung tông sư thông thường, thực lực của nàng, chỉ cần không xuất hiện ma tướng, quả thực rất khó cảm thụ được áp lực cùng hung hiểm.
- Ta có một cách, có lẽ có thể dẫn dụ ma tướng đang ẩn nấp. Nếu có ma tướng xuất hiện, các ngươi phụ trách xuất thủ giao chiến, ta chỉ xuất thủ lúc bọn chúng muốn tự bạo.
Tần Tử Lăng nói.
- Được!
Tiêu Thiến cùng Phong Tử Lạc nghe vậy đều đột nhiên mừng rỡ, trên thân tóe ra ý chí chiến đấu và khí thế cường đại.
Tần Tử Lăng thấy thế mỉm cười, sau đó mang theo hai người đi đến một nơi đầy hắc khí.
Rất nhanh, Tần Tử Lăng đã dừng bước.
Ngay lúc hai người đi sau lưng Tần Tử Lăng còn đang kinh ngạc, thì hắn đã lấy ra một thi thể của tiểu tông sư, sau đó thi triển pháp thuật hỏa hệ, hội tụ hỏa lực, thiêu đốt thi thể.
Đang lúc thiêu đốt thi thể, Tần Tử Lăng còn cố ý cổ động sức gió, khiến cho khí vị còn lan xa.
Ngay từ đầu, bốn phía cũng không có động tĩnh gì.
Qua một trận sau đó, ba người đều cảm giác được bốn phương tám hướng xuất hiện một tia khí tức cường đại.
- Quả nhiên là có tác dụng! Sớm biết hữu hiệu như thế, lần trước ta không nên lãng phí thi thể của đám người Ngụy tiên sinh a!
Tần Tử Lăng cảm thụ được khí tức ba động ở bốn phía, đã có ba con tiểu ma tướng xuất hiện, đồng thời những con tiểu ma tướng này còn đang tụ tập nhân mã, hắn lại càng thêm tiếc hận.
Lần trước hắn đã giết đám người Ngụy tiên sinh, chỉ là muốn mau chóng hủy đi vết tích, căn bản liền không nghĩ tới việc coi bọn họ là mồi nhử, cho nên thao tác đốt xác rất nhanh, khí tức còn chưa kịp tản ra, thi thể đã cháy thành tro.
Nếu không phải vừa vặn khu vực lúc đó cũng có nhiều hắc khí, dẫn động ra hai con tiểu ma tướng, bằng không bây giờ hắn cũng không có ý tưởng đột phá này.
Kết quả, lần này Tần Tử Lăng cố ý thiêu đốt thi thể một cách chậm rãi, đồng thời cổ động sức gió, tận lực tản ra khí vị, vậy mà lập tức lẫn tới ba con tiểu ma tướng, hơn nữa nhìn tình huống chỉ cần kéo dài thêm một đoạn thời gian nữa, có khả năng sẽ dẫn ra được ma tướng.
Quả nhiên, liên tục là những khí tức cường đại truyền đến, trong đó có một cỗ khí tức vô cùng cường đại, vừa xuất hiện đã trực tiếp vượt qua những cỗ khí tức còn lại, đồng thời Tần Tử Lăng có thể rõ ràng cảm giác được, đám ma tướng, ma vệ, ma binh đang không ngừng tụ họp lại chỗ cỗ khí tức cường đại kia.
- Trung ma tướng, hơn nữa còn là trung ma tướng rất cường đại!
Hai mắt của Tần Tử Lăng lập tức híp lại.
- Có trung ma tướng sao?
Tiêu Thiến nghe vậy hai mắt sáng lên lên, lộ ra vẻ chờ mong.
- Ừm, tuyệt đối là trung ma tướng, hơn nữa còn thuộc về dạng đỉnh phong của trung ma tướng.
Tần Tử Lăng gật đầu, thần sắc dần dần trở nên nghiêm túc, nói:
- Ma tướng có đẳng cấp càng cao, càng lợi hại, chắc chắn đã sinh ra linh trí cao hơn tiểu ma tướng, trung ma tướng này đang triệu tập nhân mã. Thừa dịp chúng nó còn chưa từng giết tới, bây giờ ta sẽ tìm một chỗ để ẩn nấp..
- Các ngươi nhớ kỹ, trận chiến này, là hai người các ngươi đại chiến với đại quân địa ma, triệt để quên đi sự tồn tại của ta! Ta chỉ xuất hiện khi các ngươi đã tuyệt vọng, hoặc là khi ma tướng muốn chạy trốn hoặc tự bạo.
- Được!
Thần sắc của Tiêu Thiến cùng Phong Tử Lạc nghiêm nghị nói.
Tần Tử Lăng nghe vậy gật đầu với hai người, từng luồng U Vụ Chướng Khí bay lên từ bên hông của hắn, che lấp cả người hắn.
Rất nhanh, cả người Tần Tử Lăng giống như u linh dần dần chui vào thế giới u tối này, triệt để mất đi tung ảnh cùng khí tức, ngay cả Tiêu Thiến cũng không cảm ứng được sự tồn tại của hắn.