← Quay lại trang sách

Chương 526 Thi triển thần thông

Rất nhanh, Trịnh Tinh Hán mang theo hai vị đại võ sư luyện cốt sơ kỳ quay trở lại.

Hai vị đại võ sư luyện cốt đều là đệ tử nội môn của Vô Cực Môn, nhìn thấy Tần Tử Lăng, vội vã hạ người xuống, sau đó liền quỳ một chân trên đất bái kiến chưởng môn.

- Không cần đa lễ, các ngươi hộ tống bọn họ về Phương Sóc Quận đi.

Tần Tử Lăng lúc lắc tay, lại phất phất tay về phía nạn dân, sau đó mới cùng Trịnh Tinh Hán cưỡi lên Huyết Thương Ưng lần nữa.

Âm sát địa mạch ở Hợp Nhai Quận nằm trong một dãy núi nguy hiểm.

Bên trong dãy núi này có một hạp cốc, quanh năm âm u lạnh lẽo, chướng khí bao phủ.

Tần Tử Lăng cùng Trịnh Tinh Hán phá vỡ chướng khí, hạ xuống hạp cốc.

Phía đông hạp cốc, có một động núi, không ngừng có sát khí âm lãnh hướng ra ngoài.

Trong hạp cốc thỉnh thoảng có thể thấy được hàn đàm màu đen nguậy.

Những hàn đàm này không ngừng bốc lên âm sát hắc khí.

- Quả nhiên là âm sát địa mạch lớn!

Tần Tử Lăng thấy khí tức của âm sát địa mạch lộ ra bên ngoài, không khỏi đại hỉ nói.

- Như vậy thì tốt!

Trịnh Tinh Hán thấy Tần Tử Lăng hài lòng với âm sát địa mạch này, cũng vui sướng vô cùng, nói.

Tần Tử Lăng nghe vậy vừa muốn gật đầu nói tốt, liền hơi nhíu mày nói:

- Xem ra không chỉ chúng ta phát hiện nơi đây a!

Tần Tử Lăng nói hết lời không bao lâu, Trịnh Tinh Hán liền nghe được tiếng bước chân cùng đối thoại mơ hồ truyền tới.

- Chử trường lão, âm sát địa mạch ở ngay trước mặt.

- Ừm, lão phu đã cảm nhận được, âm sát chi khí nơi đây rất nặng, là âm sát địa mạch lớn, thích hợp là nơi luyện thi a.

Hai người nghe tiếng bước chân càng ngày càng gần, cũng không có trốn tránh.

Rất nhanh có hai người xuất hiện ở miệng hạp cốc.

Sau lưng hai người là hai con cương thi.

Một con là Ngân Thi Nhân tộc, một con là đại hùng Kim Thi cao hơn nửa trượng.

Mỗi một bước đại hùng Kim Thi đạp lên mặt đất, đại địa đều phải chấn động một cái.

Đại hùng Kim Thi toả sáng rực rỡ như vầng kim quang, phát ra ánh sáng mạnh mẽ và khí thế uy nghiêm, rõ ràng là Kim Thi trung giai.

Hai con cương thi bị thao túng bởi một nam một nữ.

Nữ thao túng Ngân Thi, có tu vi bình thường, là luyện khí sư chân nguyên trung kỳ.

Nam thao túng đại hùng Kim Thi, dĩ nhiên là luyện khí trung tông sư.

Đặc biệt là nam tử, tu vi cao thâm và bề thế vượt trội, dù tuổi đã cao nhưng vẫn giữ được sức trẻ, nhìn tới thì có đặc điểm nổi bật là cao thủ đạo pháp, hoàn toàn khác biệt so với nữ tử kia. Khuôn mặt của nàng cứng nhắc, phản chiếu ra khí tức âm lãnh, khiến người khác cảm thấy không được thoải mái.

- Di, vẫn còn có người nhanh chân đến trước!

Chử trường lão xa xa nhìn tới Tần Tử Lăng cùng Trịnh Tinh Hán, gương mặt không khỏi lộ ra một tia ngoài ý muốn, chỉ là đợi đến khi hắn thấy rõ tu vi của Tần Tử Lăng cùng Trịnh Tinh Hán, rất nhanh gương mặt đã lộ ra một tia hoan hỉ cùng tàn nhẫn, nói:

- Sách sách, nguyên lai một vị là tiểu tông sư, một vị là chuẩn tông sư a! Thực lực như vậy đừng nói là ở Hợp Nhai Quận, coi như tại Tây Vân Châu cũng coi như là một đại nhân vật! Trách không được các ngươi nhìn thấy đến lão phu còn dám đứng bất động như vậy a!

- Hắc hắc, Chử trường lão, nếu hai người này là tông sư cùng chuẩn tông sư, khí huyết của bọn họ khẳng định rất tinh thuần cường đại!

Nữ tử kia nghe vậy, không chỉ không bị hù dọa, trái lại hai mắt sáng ngời, một đôi mắt đánh giá Tần Tử Lăng cùng Trịnh Tinh Hán, giống như đang quan sát con mồi.

- Ha ha!

Chử trường lão nghe vậy cười to nói:

- Lần này ngươi lập công lớn, lão phu đang nghĩ nên khen thưởng cho ngươi cái gì, bây giờ ngược lại tốt, khen thưởng tự mình đưa tới cửa. Đợi lát sẽ giao cho ngươi, cương thi của ngươi hút được máu của hắn, nhất định có thể trở thành Ngân Thi cao giai.

- Cám ơn trưởng lão ban cho!

Nữ tử kia nghe vậy không khỏi mừng rỡ, vội vàng nói cám ơn.

- Ma giáo thì vẫn là ma giáo, làm việc tàn nhẫn vô đạo, ma tính mười phần a!

Thần sắc Tần Tử Lăng bình tĩnh nói, đôi mắt chỗ sâu sát khí chớp động.

- Lão phu cũng không có cách nào khác a!

- Âm sát chi khi ở nơi này có rất nhiều, là nơi thích hợp để lão phu luyện thi.

- Các ngươi lại tự mình xông tới, đương nhiên chỉ có thể giết hết các ngươi.

- Bằng không, đám nhân sĩ chính đạo các ngươi động một tí là chạy tới trừ ma vệ đạo, như vậy chẳng phải rất phiền phức cho lão phu sao?

- Tất nhiên nếu đã giết người rồi, vậy khó huyết kình lực mà các ngươi tu hành, chẳng phải sẽ rất lãng phí sao, còn không bằng làm thức ăn cho Kim Thi của lão phu, như vậy cũng không uổng phí thời gian các ngươi vất vả tu luyện, các ngươi nói có đúng hay không?

Chử trường lão vuốt râu, mặt mỉm cười nói.

Lúc mà Chử trường lão đang nói chuyện, đại hùng Kim Thi phía sau hắn đã đi nhanh một vòng, chặn lại đường lui phía sau của Tần Tử Lăng cùng Trịnh Tinh Hán.

Mà trước người của hắn, một cây trường thương trắng ơn ởn xuất hiện.

Trường thương chỉ về phía Tần Tử Lăng cùng Trịnh Tinh Hán ở xa, liên tục phun ra nuốt vào hàn mang lạnh lẽo

- Ngươi nắm chắc như vậy sao?

Tần Tử Lăng nói.

- Ha hả, chẳng lẽ các ngươi cho rằng bản thân còn có thể chạy ra thoát sao?

Chử trường lão mỉm cười nói, khí thế trên người lại càng ngày càng cường thịnh.

- Đại sư huynh!

Trịnh Tinh Hán thấy thế, nóng lòng muốn thử, nói.

- Quên đi, động tĩnh quá lớn sẽ phá hỏng âm sát địa mạch nơi đây.

Tần Tử Lăng hiểu ý của Trịnh Tinh Hán, những vẫn đưa tay ngăn cản, nói.

- Ngươi lại là đại sư huynh!

Chử trường lão hơi biến sắc mặt, trong lòng dâng lên một vệt cảm giác mọi chuyện không ổn.

Bởi vì không chỉ có biểu hiện của Tần Tử Lăng cùng Trịnh Tinh Hán quá bình tĩnh, còn bởi vì Trịnh Tinh Hán thân là võ đạo đại tông sư, vậy mà cung kính cực kỳ với chuẩn tông sư như Tần Tử Lăng, tình cảnh giống như thiên lôi sai đâu đánh đó.

- Không được sao? Chử trường lão!

Tần Tử Lăng mỉm cười hỏi lại.

- Ha ha! Được! Đương nhiên là được! Lão phu thật sự không tin ngươi biết tà môn, bằng vào chuẩn tông sư như ngươi mà còn có thể lật trời hay sao?

Chử trường lão nghe vậy đột nhiên cất tiếng cười to.

Hắn không tin, hắn cộng thêm đại hùng Kim Thi tương đương với hai vị trung tông sư, chẳng lẽ còn không phải là một thủ của một vị tiểu tông sư cùng chuẩn tông sư sao!

- Chử trường lão, có đôi khi người không tin tà cũng phải tin a!

Tần Tử Lăng tiếp tục mang vẻ mặt mỉm cười nói.

- Thật sao? Vậy để lão phu nhìn xem ngươi có bản lĩnh gì mà lại dám càn rỡ như vậy!

Chử trường lão cười lạnh một tiếng, vung tay lên.

Thân thể khổng lồ của đại hùng Kim Thi như là thả người, chỉ trong một cái chớp mắt đã đến trước mặt của Tần Tử Lăng, khổng lồ thân thể còn ở giữa không trung, một vồ của đại hùng như cách quạt chụp thẳng xuống đầu của Tần Tử Lăng.

Hùng chưởng mang theo trận trận âm hàn, rung động vù vù, một cỗ lực lượng cường đại lạnh như băng áp xuống từ trên đỉnh đầu.

- Kim Thi tốt a!

Hai mắt Tần Tử Lăng khẽ híp một cái, lộ ra vẻ vui mừng.

Bên trong Dưỡng Thi Hoàn có chín bộ quan tài, vẫn còn năm bộ đang trống a!

Con đại hùng Kim Thi này, không chỉ đã là Kim Thi trung giai, hơn nữa lại có căn cốt không kém so với Viên Đại cùng Viên Nhị.

Hiện tại thần hồn của Tần Tử Lăng đã đạt đến cảnh giới đoạt xá, lại tâm thần tương liên với đám Tứ Thủ, nhãn lực giám định cương thi đã vô cùng sắc bén, hầu như nhìn một mắt là có thể nhìn ra căn cốt của cương thi.

Trong lúc nói chuyện, thân thể của Tần Tử Lăng đã giống như du long, lắc người một cái. Không chỉ tránh thoát hùng chưởng, hơn nữa lướt nhanh về phía Chử trường lão.

- Hừ!

Chử trường lão thấy thế cười lạnh một tiếng, bấm pháp quyết một cái, cốt thương trước người đã phá không ám sát về phía Tần Tử Lăng.

- Quá kém!

Tần Tử Lăng thấy thế cũng lười dây dưa cùng Chử trường lão, bàn tay đưa về phía trước, tâm niệm vừa động, thôi động đồ văn "biến thân", vậy mà bàn tay của hắn đột nhiên biến lớn, khí huyết kình lực cuồn cuộn bung ra, trên không trung hiện ra một cái long trảo to lớn được bao phủ đầy lân giáp.