← Quay lại trang sách

Chương 528 Hạ quyết tâm

Ngươi tìm cái thời gian hội họp với Thôi biểu huynh, Phong sư huynh còn có Bạch Vũ môn chủ, thương lượng chuyện dẫn quân bình định Cửu Cao Quận cùng Hợp Nhai Quận.

Tần Tử Lăng nói.

- Vấn đề bên phía Hợp Nhai Quận cũng không lớn, dù sao cũng không phải là quận lớn, chúng ta phái một ít người là có thể chấn nhiếp được. Nhưng Cửu Cao Quận là quận lớn, người của phủ thứ sử cùng phủ đô đốc có rất nhiều thế lực đấu võ, hơn nữa còn có Nam Định Vương đang nhìn chằm chằm, nếu như chúng ta cường thế chen chân vào, chỉ sợ sẽ kéo tới không ít tai họa, tựa hồ việc này cũng không giống với cách làm việc của ngươi.

Tiêu Thiến nghe vậy thì hơi bất ngờ, nói.

- Cả đời người này, không thể cứ sống mãi vì bản thân, cũng có lúc cần phải làm vài chuyện cho người khác, tích thiện ân.

- Hiện tại thực lực của chúng ta đã coi như là rất cường đại, cũng là thời điểm nên tính chuyện bách tính của Tây Vân Châu.

- Việc này ngươi cùng đám Thôi biểu huynh thương lượng một chút, mọi chuyện ở Cửu Cao Quận vẫn nên để hắn ra mặt thì hơn, chúng ta xuất ra nhân mã là được.

- Chúng ta huấn luyện được không ít binh mã, cũng là thời điểm mang ra ngoài xem thành quả.

- Vừa hay Hợp Nhai Quận đang có nguy cơ bị La Điện Quốc dòm ngó, Cửu Cao Quận lại giáp mặt với Nam Định Châu, phái bọn họ đi chiến trường ma luyện một chút cũng tốt.

- Nếu như phủ thứ sử cùng phủ đô đốc bên kia có để ý tới, cùng lắm là gây nhiễu một chút, dù sao đây cũng là Tây Vân Châu, bằng vào bọn họ vẫn chưa đủ sức gây ra phong ba.

- Ngược lại là Nam Định Châu, ta nghe Chúc tỷ nói, phía sau còn tập kết thế lực khác, bây giờ vẫn chưa tiến công ồ ạt đến Cửu Cao Quận, phỏng chừng đằng sau còn có mờ ám.

- Cho nên, nếu như bên phía Nam Định Châu vẫn không có động tĩnh gì, chúng ta tạm thời cũng không cần suy nghĩ chuyện bình định.

- Nhưng Cửu Cao Quận, Hợp Nhai Quận, đây là địa bàn của chúng ta, nhất định phải giúp cho con dân được an cư lạc nghiệp.

Tần Tử Lăng nói.

- Được!

Tiêu Thiến rất dứt khoát trả lời, nhìn về phía Tần Tử Lăng với ánh mắt tràn đầy ôn nhu và ưa thích.

- Làm gì nhìn như vậy ta? Có phải cảm thấy hôm nay ta rất đẹp trai?

Tần Tử Lăng cười cười luồn vòng tay qua eo của Tiêu Thiến, hỏi.

- Đúng vậy!

Tiêu Thiến trả lời rất dứt khoát.

- Vậy là trước đây ta không đẹp trai?

Tần Tử Lăng cố ý không nể mặt mà nói.

- Trước đây cũng rất đẹp trai!

Tiêu Thiến đưa thân thể của mình tới sát người của Tần Tử Lăng, ôn nhu nói.

- Cho dù ta rất tuấn tú, nhưng vẫn mong ngươi nhịn thêm một chút...

Tần Tử Lăng nói.

Tiêu Thiến nghe vậy, đầu tiên là nao nao, nhưng sau đó lại lập tức hiểu ra lời này của Tần Tử Lăng, dựa vào tính cách của nàng mà thẹn quá thành giận, nhấc chân hung hăng đạp hắn một lần.

- Ai nha nha!

Tần Tử Lăng lập tức ôm chân, vẻ mặt thống khổ nhảy lên.

- Lần này ra ngoài, ngươi có bị thương ở đâu không?

Tiêu Thiến thấy thế, cũng không dám làm bậy, cẩn thận từng li từng tí hỏi.

- Ngươi nói xem? Ngươi là tông sư bắt đầu luyện tim, hơn nữa căn cơ còn vững chắc như vậy! Chẳng lẽ ngươi còn không biết ngươi cước lực của mình khủng bố đến mức nào, một cước đá ra, cho dù là đá hoa cương cũng phải vỡ nát a!

Tần Tử Lăng nói.

- Nghe ngươi nói vậy thì ta yên tâm rồi, còn có chuyện gì khác không? Không còn nữa thì ta về mật thất luyện công, luyện cho cước lực lợi hại hơn một ít.

Tiêu Thiến nghe vậy lập tức an tâm, vẻ mặt bình tĩnh nói.

- Không phải chứ, ta đã đau đến mức này, ngươi còn thờ ơ như vậy?

Tần Tử Lăng mang vẻ mặt khoa trương, nói.

- Ta không thờ ơ, chẳng lẽ còn phải tiếp tục đạp ngươi một cước?

Tiêu Thiến trắng mắt nói.

- Ha ha! Phu nhân quả nhiên là cực kì thông minh a, vậy mà không gạt được nàng!

Tần Tử Lăng nghe vậy cười ha ha lên, nói xong lại đưa tay tới.

Nhưng Tiêu Thiến lại đẩy hắn ra, hơi đỏ mặt nói:

- Ta muốn đi luyện công.

Nói xong, Tiêu Thiến rất dứt khoát xoay người, vòng eo lắc một cái, bước nhanh rời đi, đầu cũng không xoay lại.

Nhìn Tiêu Thiến xoay người bước nhanh rời đi, bóng lưng thướt tha yểu điệu, Tần Tử Lăng tựa hồ nghĩ tới cái gì đó, một cỗ tà hỏa bốc thẳng lên.

- Thực sự là bậy bạ a! Nhất định phải mau chóng luyện thận a!

Tần Tử Lăng vừa ép xuống tà hỏa đang bốc lên, vừa cấp tốc rời khỏi quận thành.

Trở lại Vân La Hồ, đại điện Vô Cực.

Tần Tử Lăng cố ý kiểm kê lại hiện vật của Chử trường lão.

Chử trường lão sưu tầm rất nhiều đồ vật, không chỉ cất giấu nhiều loại linh đan tăng trưởng pháp lực, nửa phần huyết nguyên dị thú ngũ phẩm trung giai, mười viên Âm Sát Châu phẩm chất trung, một ít công pháp tu hành luyện thi, còn lại là 150 khối Pháp Tinh Thạch.

Đối với cái này, Tần Tử Lăng cũng không hề cảm thấy bất ngờ lắm.

Dù sao bản thân Chử trường lão đã có thực lực của luyện khí trung tông sư, lại điều khiển một con Kim Thi trung giai, cả hai liên thủ thì chính là hai vị trung tông sư, thực lực như vậy đứng ở Đại Tề Quốc đã xem như rất lợi hại, hơn nữa trời sinh đã là người của ma đạo, việc giết người cướp của hắn cũng không ít, tài phú tích lũy được cũng không đến nỗi nào.

- Thực lực của Chử trường lão này cũng xem như cường đại, theo lý mà nói, Lệ Mặc lão nhi hẳn là biết hắn. Đáng tiếc ta chỉ dung hợp được tàn hồn của Lệ Mặc lão nhi, nhiều năm như vậy tới, thỉnh thoảng sẽ chỉ hiện ra một ít kinh nghiệm tu hành, còn lại những mảnh ký ức khác đều rất mờ nhạt. Bằng không, ta ngược lại có thể biết thêm một ít việc ở Thi Ma Tông.

Tần Tử Lăng lấy ra mười viên Âm Sát Châu trên trong nhẫn trữ vật của Chử trường lão, tiện tay ném vào Dưỡng Thi Hoàn, sau đó suy nghĩ.

Bên trong Dưỡng Thi Hoàn, bây giờ Tứ Thủ chỉ thiếu một chút nữa là có thể đột phá trở thành Kim Thi cao giai, vậy nên trên thân của nó lóe ra đầy vẻ kim sắc, nhìn tới thì không đáng chú ý, nhưng lại làm cho người khác cảm giác được vẻ cứng rắn không gì sánh được.

Tứ Thủ đang tham lam thôn phệ lấy âm sát chi khí, thấy có Âm Sát Châu rơi xuống, bốn đôi mắt đen ngòm lập tức bốc lên u hỏa, bốn miệng mở ra, lập tức nuốt xuống bốn viên Âm Sát Châu.

Sau khi nuốt xuống bốn viên Âm Sát Châu, rốt cục Tứ Thủ cũng thuận gió mà đột phá, kim quang toàn thân lập tức thu liễm lại, màu vàng trên thân thể dần để trở nên đậm hơn, lực lượng bốc ra lại giống như hỏa diễm.

- Đột phá! Không uổng công ta dồn tâm huyết vào nó, hiện tại ta đã có một thủ hạ đại tông sư, nếu như gặp phải một tên đại tông sư khác, chỉ cần để cho đám Tứ Thủ kiềm chế đối phương, ta lại dùng thần thông biến hóa rồi tung sát chiêu, nhất định có thể giết cho đối phương không kịp phản ứng!

Tần Tử Lăng thấy Tứ Thủ đột phá, trong lòng không khỏi tràn đầy hoan hỉ.

Ưu thế mà Tần Tử Lăng có, ngoài việc có thực lực cường đại, hắn còn ẩn giấu vô số thủ đoạn cùng vẻ ngoài yếu đuối. Chỉ cần hắn chợt bạo một phát, giết cho đối thủ không kịp trở tay.

Bởi vì đối phương sẽ không thể nào nghĩ đến, Tần Tử Lăng chỉ là chuẩn tông sư, vậy mà lại nắm giữ một Kim Thi cấp bậc tông sư, hai Kim Thi đã đạt đến ngưỡng cửa cao giai, hơn nữa còn có hai con Kim Thi hạ giai, ba tên ma đầu âm hồn có thực lực của trung tông sư. Ngoài những thủ hạ này, hắn còn có thực lận quần ẩu với địa tông sư.

Tuy Tần Tử Lăng chỉ là chuẩn tông sư, vậy mà khi kích phát ba môn thần thông, còn có tam đạo đồng tu, thực lực đã mơ hồ vượt qua đại tông sư.

Thực lực chênh lệch, lại thêm yếu tố bất ngờ, hậu quả có thể tưởng tượng được!

- Đáng tiếc ma huyết tinh của đại ma tướng không đủ, bằng không Viên Đại cùng Viên Nhị cũng có thể cấp tốc đột phá!

Lòng tràn đầy hoan hỉ, sau đó Tần Tử Lăng lại đầy tiếc nuối liếc nhìn Viên Đại cùng Viên Nhị.