Chương 545 Cái này diễn hơi quá a!
Thiên Diễn Tông là thượng tông bao trùm cả triều đình Đại Tề Quốc, truyền thừa lâu đời, nhiều năm mấy đời nối tiếp nhau truyền xuống, một ít thế lực lớn ở Đại Tề Quốc đều có quan hệ sâu xa với Thiên Diễn Tông.
Giống như Tần Kiến Mai của Tần gia, chính là đệ tử chân truyền của Thiên Diễn Tông, Tần gia liền có thể nắm bắt cơ hội móc nối quan hệ.
Cho nên đến sau này, giày vò tới giày vò đi, mệnh lệnh truyền xuống đều đẩy tới trung châu cùng hạ châu, mà luyện khí sư không có bối cảnh sẽ bắt buộc phải nhận lệnh.
Ở loại tình huống này, khi nhìn thấy Tần Tử Lăng lựa chọn đi cùng lão sư của mình tiến vào tiểu kết giới Phong Lôi, lại nghĩ tới Tần Tử Lăng vừa ra tay trượng nghĩa cứu Tần Hưng Bảo, phần lương tâm này, phần trọng tình trọng nghĩa này, mặc dù Lại Ất Noãn đã nhìn thấu rất nhiều tình cảnh ân tình ấm lạnh, nhưng giờ khắc này vẫn dâng lên hảo cảm cùng kính nể đối với Tần Tử Lăng.
Kỳ thực, vừa rồi khi Lại Ất Noãn bằng lòng ra tay trợ giúp, có phần lớn nguyên nhân cũng là bởi vì thấy Tần Tử Lăng chỉ là một luyện khí tông sư nho nhỏ, mà lại đắc tội với một bá tước để cứu Tần Hưng Bảo.
- Ngươi nói không sai, ngươi có bằng lòng làm đệ tử ký danh của ta không?
Lại Ất Noãn trầm mặc hồi lâu, đột nhiên trong đầu nổi lên một cái ý niệm kỳ quái, mở miệng hỏi nói.
Tần Tử Lăng thất Lại Ất Noãn nhìn mình chằm chằm nửa ngày cũng không nói được lời nào, trong lòng còn đang có vài phần nghi hoặc, không biết có phải là bị hắn nhìn ra đầu mối gì hay không mà đột nhiên lại nghe được Lại Ất Noãn hỏi mình có muốn làm đệ tử ký danh của hắn hay không, không khỏi ngây ngẩn cả người.
- Không nguyện ý sao?
Lại Ất Noãn thấy Tần Tử Lăng sửng sốt, mỉm cười hỏi nói.
- Khụ khụ, tiền bối là cao nhân của Thiên Diễn Tông, giống như nhân vật thần tiên, vãn bối làm sao không muốn chứ, chỉ là vãn bối cảm thấy rất đột nhiên mà thôi.
Tần Tử Lăng vội vã trả lời.
Nói thì nói vậy, nhưng trong lòng Tần Tử Lăng lại rất không nguyện ý.
Dầu gì bây giờ hắn cũng là chưởng giáo một giáo, ngay cả đại tông sư nói giết cũng chỉ giết trong chớp mắt, đương nhiên rất là kén chọn việc bái sư, sao có thể nói đối phương muốn thu hắn làm đệ tử ký danh thì có thể thu!
Huống hồ hắn còn không biết nhân phẩm, thực lực của người ta như thế nào, nếu thật sự phải bái lão làm thầy, vạn nhất hắn là một tên chuyên chơi xỏ đồ đệ, vậy hắn chẳng phải là rất oan uổng sao?
- Thì ra là thế, ta cũng chỉ là thấy nhân phẩm của ngươi không tồi, suy nghĩ tìm cho ngươi một đường phát triển, mặc dù hy vọng này nhỏ vô cùng, nhưng tóm lại coi như là có một tia hi vọng.
Lại Ất Noãn nghe vậy, thoải mái nói.
- Chỉ giáo cho?
Tần Tử Lăng hỏi.
- Lôi Tốn Thạch mà các ngươi lấy được ở tiểu kết giới Phong Lôi đều phải nộp lên cho bản tông, một khối cũng không thể thiếu. Mà đệ tử Thiên Diễn Tông, nếu như tiến vào tiểu kết giới Phong Lôi là có thể giữ lại một phần ba số Lôi Tốn Thạch. Ta tốt xấu gì cũng coi như là trưởng lão Thiên Diễn Tông, lần này mở ra tiểu kết giới Phong Lôi, ta cũng xem như là bỏ không ít công sức.
- Ngươi là đệ tử ký danh của ta, mặc dù không phải là đệ tử chân chính của Thiên Diễn Tông, nhưng vạn nhất ngươi có thể tìm đường sống ra khỏi tiểu kết giới, đồng thời còn thu được Lôi Tốn Thạc, để ngươi giữ lại một phần ba cũng không phải không có đạo lý, mà như vậy sẽ có rất nhiều lợi ích cho tương lai của ngươi, cơ hội lĩnh ngộ lôi pháp là rất lớn.
Lại Ất Noãn nói.
- Thì ra là thế!
Vẻ mặt Tần Tử Lăng thoải mái, trong lòng căn bản không hài lòng với chút ít phúc lợi đó, hắn có bản lĩnh man thiên quá hải, muốn giữ lại bao nhiêu thì có thể giữ lại bấy nhiêu, cần gì phải hành hạ nhau như thế, phúc lợi này căn bản không có để được vào trong mắt.
Bất quá, lời nói này của Lại Ất Noãn lại giúp hắn ra quyết định nhanh hơn, đứng dậy quỳ một chân trên đất nói:
- Đa tạ ý tốt của lão sư!
Nhân phẩm có, lại thêm thực lực cường đại, thân phận lại là trưởng lão Thiên Diễn Tông, bây giờ dễ bái sư như vậy còn không bái sư, thì đợi đến khi nào?
Về phần có hố đệ tử hay không, vậy sau này rồi nói.
- Đứng lên đi, đệ tử ký danh này là danh chính ngôn thuận a.
Lại Ất Noãn khá hơi xúc động nói.
- Lão sư, tu hành vốn là hành vi nghịch thiên, chỉ cầu lão sư tìm giúp ta một tia sinh lộ. Khoan nói phúc lợi như thế nào, bây giờ ta chỉ suy nghĩ tìm sinh lộ trong tiểu kết giới, chỉ như vậy thì người sống mới có thể dùng được đồ tốt, ngược lại suy nghĩ đến chuyện sau này cũng quá xa xôi.
Tần Tử Lăng nói.
Lại Ất Noãn nghe vậy, thần sắc dần dần trở nên nghiêm túc, nhìn Tần Tử Lăng trịnh trọng gật đầu nói:
- Ngươi nói đúng, ngược lại là vi sư không nhìn thấu được ngươi, trách không được ngươi tuổi còn trẻ mà đã có tu vi như vậy.
- Đa tạ lão sư quan tâm.
Tần Tử Lăng nói.
Mặc dù Lại Ất Noãn đột nhiên nổi lên tâm tư thu Tần Tử Lăng làm đệ tử ký danh, nguyên nhân chính vẫn là bởi vì Tần Tử Lăng có nhân phẩm tốt, nhưng bây giờ nghe lời này của Tần Tử Lăng thì hắn lại có phần thưởng thức.
- Đã là thầy trò, quan tâm ngươi cũng là chuyện thường tình.
Lại Ất Noãn gật đầu, nói khoác mà không biết ngượng nói, trên mặt nhiều một chút hiền lành.
- Có thể gặp được lão sư là phúc của đệ tử a! Cũng không biết hai tháng sau khi tiến vào tiểu kết giới Phong Lôi còn có cơ hội kính hiếu với lão sư hay không.
Tần Tử Lăng thở dài nói, gương mặt "lẫm liệt".
- Quên đi, hay là vi sư thu hồi Thiên Diễn Lệnh của Kiếm Bạch Lâu a!
Lại Ất Noãn thấy gương mặt quấn quýt của Tần Tử Lăng như trẻ con quấn cha mẹ không nỡ bỏ đi, thật sự là hắn cũng có hơi chút thích thú, suy nghĩ một chút nói.
Không có cách khác a, đệ tử khác thì có thể không thật tâm, Lại Ất Noãn cũng không dám khẳng định có thể đối xử thật tâm lại.
Nhưng Tần Tử Lăng chính là một vị luyện khí tiểu tông sư, vừa rồi lại còn ra mặt cứu giúp Tần Hưng Bảo, bây giờ vì lão sư Kiếm Bạch Lâu, không để ý nguy hiểm cửu tử nhất sinh, cũng muốn đi cùng vào tiểu kết giới Phong Lôi, phần tình nghĩa này, thế gian này có bao nhiêu người có?
Cho nên lời nói của Tần Tử Lăng làm cho Lại Ất Noãn chỉ có thể tin tưởng mà không hề nghi ngờ.
Tần Tử Lăng nghe nói Lại Ất Noãn muốn thu hồi Thiên Diễn Lệnh của Kiếm Bạch Lâu, không khỏi giật mình.
Xong đời, cái này là diễn hơi quá a!
Hiện tại làm sao bây giờ, ta là muốn tiến vào tiểu kết giới Phong Lôi để phát tài a!
- Tuyệt đối không thể! Nếu lão sư chưa phát xuống Thiên Diễn Lệnh, nói không chừng đồ nhi sẽ nợ ngài một phần ân tình. Nhưng Thiên Diễn Lệnh đã phát đi hết xong xuôi, lão sư ngài lại thu hồi về, người khác sẽ xem ngài ra cái gì? Danh tiếng uy danh của ngài còn đâu?
Rất nhanh, vẻ mặt Tần Tử Lăng chính sắc nói.
Nhìn vẻ mặt chính sắc của Tần Tử Lăng, trong đầu của hắn chỉ toàn suy nghĩ cho người khác, trong lòng Lại Ất Noãn lại rất cảm động.
Tần gia sinh ra một nhân tài như vậy, đáng tiếc lão đạo gặp hắn quá muộn!
Bên trong cảm động, Lại Ất Noãn liên tục kéo lấy chòm râu trên cằm.
Thiên Diễn Lệnh ban xuống rồi lại thu hồi về, nếu mà truyền đi, quả thật sẽ ảnh hưởng đến quyền uy của Thiên Diễn Tông.
Nhưng ý muốn thu nhận đệ tử ký danh này ngược lại rất tốt, hiện tại Lại Ất Noãn cũng không nỡ để hắn đi chịu chết.