← Quay lại trang sách

Chương 546 Cái này xuất thủ cùng Kiếm lão sư chính là không giống nhau a

Thấy Lại Ất Noãn liên tục kéo lấy râu mép trên cằm, trong lòng Tần Tử Lăng không khỏi hơi động một chút, mặt lộ một tia làm khó nói:

- Nói đến Thiên Diễn Lệnh, lão sư xem xem có thể phát trực tiếp Thiên Diễn Lệnh cho ta không? Chỉ một mình đồ nhi đi vào tiểu kết giới.

- Sư phụ có việc, đệ tử làm thay là đương nhiên, huống hồ ta cũng có thực lực luyện khí tông sư, hơn nữa còn đạo võ song tu, chiến lực chân chính chưa chắc đã thua với lão sư của ta. Ngài chuyển Thiên Diễn Lệnh đến cho đồ nhi, người khác hẳn cũng không có dị nghị gì? Coi như có, cũng không bằng việc thu lại Thiên Diễn Lệnh.

Lại Ất Noãn nghe vậy, trong lòng giật mình, ánh mắt nhìn Tần Tử Lăng cũng lập tức thay đổi hoàn toàn.

Đệ tử như vậy thực sự là đốt đèn lồng cũng không tìm ra a!

Chỉ hận gặp nhau quá muộn a!

- Có thể thì có thể, nhưng ngươi...

Gương mặt Lại Ất Noãn lộ mâu thuẫn cùng thống khổ, bàn tay càng kéo lấy râu cằm mạnh hơn.

Tần Tử Lăng thấy thế, trong lòng không khỏi có chút xấu hổ, xin lỗi a lão sư, đồ nhi đây cũng không có cách khác, tiểu kết giới Phong Lôi đối với ta mà nói là đại cơ duyên! Lão sư ta không đi thì được, nhưng ta nhất định phải đi a!

- Ngươi cũng không cần đi!

Rốt cục Lại Ất Noãn lại hạ quyết tâm.

- Không, đồ nhi tuyệt đối không thể khiến lão sư rơi vào đạo bất nghĩa! Ngài chỉ cần đẩy Thiên Diễn Lệnh lên đầu đồ nhi là được, như vậy là đồ nhi cảm ơn không hết.

- Tiểu kết giới Phong Lôi, đồ nhi nhất định phải đi!

Vẻ mặt Tần Tử Lăng dứt khoát nói.

- Si nhi a, ngươi tội gì phải khổ như thế chứ!

Lại Ất Noãn đưa tay sờ một cái lên đầu của Tần Tử Lăng, viền mắt có chút ướt át nói.

Đã bao nhiêu năm, hắn đã sớm quên cảm động là gì, hôm nay lại bị tên đệ tử ký danh mới gặp này làm cho cảm động a.

Tần Tử Lăng bị Lại Ất Noãn sờ vào đầu, trong lòng đã có cảm giác xấu hổ cùng nổi da gà, nhưng ngoài miệng vẫn chỉ có thể nói:

- Lão sư yên tâm, tiểu kết giới Phong Lôi lại hung hiểm, nhưng cũng không phải là thập tử vô sinh!

Lại Ất Noãn cuối cùng vẫn là nhân vật, rất nhanh đã đè xuống cảm xúc trong lòng, nghe vậy cũng gật đầu, rất bình tĩnh nói ra:

- Đã ngươi quyết như thế, vi sư cũng không khuyên ngươi nữa. Hiện tại việc cấp bách là tăng thực lực của ngươi lên, thực lực càng cường địa thì sẽ càng có thêm một phần cơ hội sống sót.

- Lão sư nói rất có lý, chuyến này đồ nhi chạy đến thủ đô là muốn tìm mua linh đan diệu dược để tăng tu vi.

Tần Tử Lăng nói.

- Ngươi là đạo võ song tu, hơn nữa tuổi còn trẻ, luyện khí đã là tông sư, võ đạo cũng đã đến chuẩn tông sư, phần thiên phú này nói tới cũng rất lợi hại.

Lại Ất Noãn gật đầu, trong mắt toát ra vẻ nuối tiếc.

Lại Ất Noãn là huyền sư thối lôi cảnh, ở trước mặt hắn, Tần Tử Lăng không có thể thu liễm toàn bộ khí huyết kình lực, bằng không nếu làm giả quá mức, trái lại sẽ lộ ra sơ hở.

Cho nên khí tức võ đạo chuẩn tông sư cũng không cần che dấu, chỉ là thu liễm mức ngưng luyện của khí huyết.

- Lão sư mắt sáng như đuốc!

Tần Tử Lăng nghe vậy, thuận miệng nịnh bợ một cái.

- Sáng cái gì mà sáng a, nếu như vi sư còn không nhìn ra mấy thứ này, chẳng phải uổng cho một đời huyền sư!

Lại Ất Noãn tức giận nói một câu, sau đó nói:

- Ngươi có biết vì sao chỉ có phần ít người luyện khí mới có thể đồng thời luyện võ không?

- Lẽ nào bọn họ không muốn sao?

- Không phải, là bởi vì tinh lực của mỗi người đều có hạn, tài nguyên thu được cũng có hạn.

- Hơn nữa võ đạo cũng rất kén tuổi, người bước chậm thì không thể đạt tới đỉnh phong.

- Phân tâm tu hành song đạo, đã định trước sẽ bị chậm tiến độ tu hành, cho nên tám chín phần là người luyện võ sẽ sớm dừng lại ở nửa đời, nửa đời còn lại sẽ không ngừng thụt lùi, cho nên không bằng việc chúng ta tu luyện nhất đạo.

- Mà giống như ngươi, tuổi còn trẻ như vậy, nhị đạo song tu, lại còn có thể tu luyện võ đạo đến cảnh giới chuẩn tông sưi, như vậy cũng tính là cực kỳ hiếm thấy.

- Hơn nữa võ đạo khi đột phá đến tông sư... Quên đi, bây giờ nói cho ngươi những thứ này là quá sớm, cũng không dùng được, việc cấp bách vẫn là trước tranh thủ đột phá đến tông sư cảnh. Nếu ngươi có cơ hội, đến lúc đó lại chuyên tâm một đạo là được.

- Nói xong, Lại Ất Noãn lấy ra một cái bình thuốc, nói:

- Trong cái bình này có ba viên Cửu Chuyển Dưỡng Thận Đan, là ngũ phẩm linh đan luyện thận, lấy căn cơ thiên phú của ngươi, dùng xong là có thể luyện thành thận, đột phá trở thành tông sư cũng không phải không được.

Khí tức mà Tần Tử Lăng để lộ ra là khí tức luyện thận.

Thấy Lại Ất Noãn nói Cửu Chuyển Dưỡng Thận Đan này lại có khả năng trợ giúp luyện thận trong một lần, Tần Tử Lăng đã liền biết linh đan này cực trân quý, bởi vì có hiệu quả phá cảnh vô cùng cao, bình thường sẽ rất khó kiếm ra.

Chí ít Cửu Chuyển Dưỡng Thận Đan này sẽ không xuất hiện ở Thiên Trụ Các.

- Sách sách, huyền sư chính là huyền sư a! Đây không giống với Kiếm lão sư a!

Hai mắt Tần Tử Lăng hơi hơi sáng ngời, đầu tiên là duỗi tay tiếp nhận bình thuốc, vẻ mặt cảm kích nói tiếng cám ơn, sau đó gương mặt lộ ra một tia ngại ngùng cùng lúng túng nói:

- Lão sư, trong tay ngài có còn Cửu Chuyển Dưỡng Can Đan, Cửu Chuyển Dưỡng Phế Đan hay các loại phế đan tương tự không?

- Có là có, nhưng bây giờ ngươi luyện thận còn chưa thành, lấy những thứ linh đan luyện tạng khác làm gì? Coi như ngươi mượn Cửu Chuyển Dưỡng Thận Đan luyện thành thận, ngươi cũng phải cần ổn định căn cơ, sau đó mới nghĩ đến việc luyện khí tạng khác.

Lại Ất Noãn nói.

- Khụ khụ, thê tử đồ nhi tu luyện công pháp mộc hệ, còn có mấy tên huynh đệ của đồ nhi...

Vẻ mặt Tần Tử Lăng làm khó dễ nói.

- Được rồi được rồi!

Lại Ất Noãn lúc lắc tay, sau đó lại lấy ra mấy bình thuốc tiện tay ném cho Tần Tử Lăng, ngược lại cũng không nghi ngờ gì, nguyên do bởi vì chuyện này rất phù hợp với dạng người trọng tình nghĩa như Tần Tử Lăng.

Bản thân hắn sắp tiến vào tiểu kết giới Phong Lôi, khẳng định là muốn an bài hậu sự!

- Rất đa tạ lão sư!

Tần Tử Lăng tiếp nhận bình thuốc, vội vã mang vẻ mặt cảm kích nói.

- Quên đi, ngươi đi lần này đã sớm không có kết quả. Vi sư lười biếng cũng quen rồi, về sau cũng không thấy có thể chiếu cố được huynh đệ gì gì đó của ngươi, một bình hồ lô Ngũ Vân Dưỡng Huyết Đan này, mặc dù không so được với Cửu Chuyển Dưỡng Thận Đan, nhưng tính kháng thuốc cực mạnh, rất thích hợp cho tông sư luyện tạng trong lâu dài.

Nhìn Tần Tử Lăng mang vẻ mặt cảm kích, Lại Ất Noãn suy nghĩ một chút, lại từ nhẫn trữ vật lấy ra một cái thúy hồ lô màu xanh lục, trực tiếp ném cho Tần Tử Lăng.

- Tạ ơn lão sư, phần ân tình này, thực sự đồ nhi không biết phải…

Tần Tử Lăng tiếp được hồ lô, vẻ mặt cảm động.

Sự thực hắn cũng rất cảm động.

Lại Ất Noãn lúc lắc tay với Tần Tử Lăng, sau đó lại lấy ra một viên linh đan cùng năm khối Pháp Tinh Thạch thượng phẩm kim hệ cỡ nhỏ, nói:

- Luyện khí nhất đạo tu luyện theo thời gian, điểm ấy không giống với tinh tiến dũng mãnh như võ đạo, cho nên linh đan tăng được tu vi lại rất hiếm, tài nguyên tu hành ổn định nhất chính là Pháp Tinh Thạch.

- Hiệu quả đề thăng tu vi của Kim Hoàn Đan này lại rất tốt, ngươi cầm đi,còn đây là năm khối Pháp Tinh Thạch thượng phẩm kim hệ, ngươi cũng cầm, nhiêu đây có thể giúp ngươi tăng tiến một phần nhỏ luyện khí đạo của ngươi.

- Tạ lão sư!

Tần Tử Lăng tiếp nhận linh đan cùng Pháp Tinh Thạch thượng phẩm kim hệ, nói lời cảm tạ, đương nhiên hắn sẽ không dại mà nói rằng hắn còn có nhiều khối Pháp Tinh Thạch thượng phẩm to bằng quả đấm.