← Quay lại trang sách

Chương 599 Đây thật là cái mãnh nhân a!

Thái tử đương triều thì sao chứ? Vương tử phạm pháp cũng phải chịu tội như thứ dân! Ngươi lòng dạ hẹp hòi, trời sinh tính tàn nhẫn, chỉ vì Tần gia trước đây không ủng hộ ngươi, ngươi liền gán ghép tội danh không có chứng cớ lên đầu Tần gia, muốn diệt toàn bộ Tần gia. Ngươi ép buộc tộc lão Tần gia thị tẩm, nàng không chịu, ngươi liền phái người vào địa quật bắt nàng!

Tần Tử Lăng lạnh lùng quát.

- Thì ra là ngươi giết Ngụy...

Thái tử nghe vậy thốt lên, nhưng nói được nửa chừng đột nhiên giật mình tỉnh lại.

Đây là việc cực kỳ ám muội, không thể nói ra ngoài sáng.

Nhưng đã muộn.

Dưới uy áp của kim giao mà Tần Tử Lăng thả ra, dù bề ngoài thái tử nhìn có vẻ rất thẳng lưng, rất trấn định, nhưng thực tế trong lòng hắn cực kỳ khẩn trương, đã sớm rối tung lên, hối hận vì không lập tức rời đi.

Khi Tần Tử Lăng vừa nói như vậy, hắn vô thức thừa nhận.

Tần Tử Lăng cũng đã dùng thần hồn để mê hoặc một chút, khiến thái tử nhớ đến sự việc của Ngụy tiên sinh ngay.

Dù mọi người biết thái tử là người thế nào, nhưng biết là một chuyện, còn chính hắn nói ra trước mặt mọi người lại là chuyện khác.

Đó là lột trần sự thật!

Trước đây họ có thể giả vờ không biết, ủng hộ Khương Quảng Quyền là thái tử, nhưng bây giờ chính hắn thừa nhận, làm sao họ còn ủng hộ được?

Trước đại nghĩa, mọi người ít nhiều vẫn cần giữ chút danh dự!

Người xem chiến nhao nhao lắc đầu.

- Không sai, nếu không phải lần trước ta vừa mới ở cùng tộc lão Tần gia Tần Tử Đường, ngươi phái Ngụy tiên sinh cùng đám người của hắn đến bắt nàng đi, để nàng chịu đủ mọi loại nhục nhã từ ngươi! Thử hỏi, loại người như ngươi làm sao xứng đáng làm thái tử? Nếu ngươi lên làm hoàng đế, dân chúng Đại Tề Quốc sẽ rơi vào cảnh lầm than!

- Thiên Diễn Tông là đại tông môn, danh môn chính phái, thay trời giám sát thiên hạ, đại diện cho công lý! Nhờ có Thiên Diễn Tông, bách tính Đại Tề Quốc mới có hy vọng trong cảnh cực khổ! Thiên Diễn Tông chỉ là nhất thời không xem xét kỹ, ngươi giảo hoạt mới có thể ngồi lên vị trí thái tử.

- Nhưng ngươi thì sao? Không những không biết ơn mà sửa đổi, trái lại còn ỷ vào quyền thế của thái tử, làm ác thêm trầm trọng. Hôm nay ngươi phái đại binh đến tấn công Tần gia, ta đã nhịn ngươi rất lâu, nhưng ta không xuất thủ. Ta muốn xem ngươi sẽ vô pháp vô thiên đến mức nào, và kết quả đây, ngươi lại không để ý đến quy định của Thiên Diễn Tông, phái Huyền Sư tới đánh Tần gia!

- Ngươi không chỉ trong mắt không có bách tính Đại Tề, mà càng không coi trọng Thiên Diễn Tông!

Tần Tử Lăng hét lớn, từng lời từng chữ như đâm thẳng vào tim gan, hiên ngang lẫm liệt, hạo nhiên chính khí, thanh âm như sấm vang vọng giữa thiên địa.

Mọi người nghe được đều liên tục gật đầu, nhìn Tần Tử Lăng với ánh mắt không tự chủ mang theo vẻ kính sợ sâu đậm.

Hậu duệ nhà họ Tần này không chỉ có thực lực rất cường đại, hơn nữa tâm tư và miệng lưỡi thật lợi hại!

Lời nói không hề có kẽ hở!

Không chỉ vững vàng chiếm giữ đại nghĩa đạo lý, lời nói của Tần Tử Lăng còn nâng Thiên Diễn Tông lên tận trời.

Mấu chốt nhất là câu cuối cùng, Tần Tử Lăng nói thái tử không để ý quy định của Thiên Diễn Tông, điều này không chỉ định tội cho thái tử mà còn làm khó cho Thiên Diễn Tông.

Ý tứ rất rõ ràng, quy củ là do Thiên Diễn Tông định ra, thái tử trái với quy định, ta hiện tại là giúp Thiên Diễn Tông giữ gìn quy củ!

- Sư huynh, đệ tử ký danh này của ngươi không chỉ có bản lĩnh lợi hại, mà lòng dạ tâm cơ cũng sâu rất! Hiện tại, hắn chỉ cần không giết thái tử, coi như đánh thái tử một trận, giám chính chỉ có thể đứng nhìn. Bằng không giám chính sẽ tự đánh vào mặt mình!

Trên mây trắng, đảo chủ Thương Lãng Đảo không khỏi liên tục tán thán, vẻ mặt bội phục.

- Hừ, nhìn thái tử nuôi dưỡng Huyền Sư để diệt Tần gia, hắn không quản. Hiện tại Tử Lăng đánh thái tử, nếu như hắn xuất thủ, chẳng phải là làm mất mặt tất cả mọi người sao? Tuyên cáo rằng vị giám chính này làm việc bất công bất chính?

Lại Ất Noãn cười nhạt nói.

- Ngươi, ngươi nói bậy! Bản vương làm sao lại không coi trọng Thiên Diễn Tông?

Thái tử lớn tiếng phản bác, mắt hiện lên vẻ nóng nảy.

- Ngươi nếu coi trọng Thiên Diễn Tông, tại sao lại hãm hại trung lương? Tại sao cường đoạt dân nữ? Tại sao nuôi dưỡng Huyền Sư? Tại sao lệnh Huyền Sư đánh Tần gia? Nói!

Tần Tử Lăng quát lớn, kim giao trên không trung theo tiếng hét lớn, kim trảo chậm rãi rơi xuống đối với thái tử.

Từng tia vô hình thần hồn chi lực từ tiếng hét lớn của Tần Tử Lăng không ngừng quấy nhiễu nê hoàn cung của thái tử.

- Bản vương, ta, ta...

Thái tử bị ép hỏi đến lắp bắp, mồ hôi lạnh trên trán tỏa ra.

- Ta cái gì ta? Ngươi bạo tàn với xã tắc bách tính, lại có lòng mưu phản với Thiên Diễn Tông, sao xứng làm thái tử!

Tần Tử Lăng quát chói tai lần nữa.

Không trung, kim giao lộ ra long trảo, thừa thế mãnh liệt mà trấn áp xuống thái tử.

- Keng!

Thái tử cuối cùng cũng là một vị võ đạo đại tông sư cực kỳ lợi hại, cảm nhận được áp lực của long trảo, chợt thức tỉnh, bỗng nhiên rút bảo kiếm ra, đối chọi với long trảo bổ tới.

Một kiếm này bổ ra, kiếm quang tăng vọt, nhìn lên Thanh Phong bảo kiếm chỉ có ba thước, trong nháy mắt phảng phất biến thành cự kiếm, không gian bốn phía đều vì một kiếm này mà nổi lên ba động.

- Coong!

Long trảo của giao long rơi vào cự kiếm, nổ lên tinh hỏa.

Bảo kiếm của thái tử bỗng nhiên chìm xuống, kéo theo con ứng mãng kéo xe cũng gào thét một tiếng.

- Thình thịch!

Một tiếng vang thật lớn vang lên.

Xe kéo đập ầm ầm xuống mặt đất, tứ phân ngũ liệt.

Nhưng thái tử vẫn nắm chặt bảo kiếm, chặn được long trảo.

- Khí huyết hùng hồn của thái tử đã vượt qua đại tông sư bình thường! Người kia của Tần gia nếu không thi triển pháp thuật biến hóa, trực tiếp muốn lấy pháp lực trấn áp hắn, sợ rằng có chút khó khăn a!

- Quả thực, Huyền Sư lợi hại nhất chính là pháp thuật biến hóa, giống như lôi pháp, liên tiếp nhắm đánh mà xuống, mấy vị đại tông sư có thể gánh nổi sao? Bây giờ hắn lại lấy pháp lực ngưng tụ kim giao, lấy lực phá lực, đánh giá vẫn có chút khó.

Trong số người xem chiến, không ít người có nhãn lực, đều biết thái tử đã tu luyện đến cực hạn của đại tông sư, là một trong những cường giả đứng đầu võ đạo tông sư của Đại Tề Quốc. Khi thấy long trảo rơi xuống mà bị bảo kiếm của thái tử ngăn cản, họ đều nghị luận ầm ĩ.

Xa xa, Bạch Vân Sơn Lại Ất Noãn cũng nhíu mày.

Mặc dù hiện tại hắn không đồng ý để Tần Tử Lăng giết thái tử, nhưng vẫn rất vui lòng khi thấy Tần Tử Lăng dùng lôi điện phách đánh cho thái tử vài cái, cho hắn một ít dạy dỗ.

Nhưng bây giờ Tần Tử Lăng trực tiếp coi pháp lực là man lực để sử dụng, đọ sức cùng với võ đạo đại tông sư, liền có chút tổn hại uy phong của mình.

Khi mọi người nghị luận ầm ĩ, Lại Ất Noãn nhíu mày, Tần Tử Lăng nhếch miệng cười lạnh, năm tòa pháp nguyên trong đan điền nhao nhao sáng lên.

Pháp lực cuồn cuộn hội tụ trên tế đàn hệ kim.

Lập tức, tế đàn hệ kim tỏa ra kim quang vạn trượng, chiếu sáng toàn bộ đan điền, tràn đầy Canh Kim Sát Ý.

Theo năm hệ pháp lực hội tụ trên tế đàn pháp nguyên hệ kim, long trảo bỗng nhiên bành trướng, lập tức biến thành gần một mẫu lớn.

- Thình thịch!

Một tiếng vang thật lớn, bụi đất tung bay, đại địa rạn nứt.

Thái tử cùng bảo kiếm trực tiếp bị long trảo hung hăng trấn áp trên đất, thân thể chìm sâu vào đại địa.

Thiên địa lập tức yên tĩnh lại.

Tất cả những người đang quan chiến nghị luận đều ngậm miệng lại, vẻ mặt hoảng sợ nhìn xa xa trên không trung lộ ra một cái long trảo khổng lồ, trấn áp thái tử trên đất.

Thái tử, người từng cao cao tại thượng, giờ đây giống như con kiến nhỏ yếu, tựa hồ chỉ cần long trảo bỗng nhiên thu năm ngón lại, có thể trực tiếp bóp nát hắn.

- Sư huynh, hắn... Hắn thật là Tiểu Huyền Sư sao?

Hồi lâu sau, trên mây trắng, đảo chủ Thương Lãng Đảo đột nhiên giật mình tỉnh lại, đầu lưỡi có chút thắt hỏi.