Chương 621 Các ngươi để cho Tần Tử Lăng thu tay a
Ta nào có giỏi như lão sư nói a.
Hạ Nghiên vội vã khiêm tốn nói.
Nàng là thể tử của Tần Tử Lăng, cũng bắt chước theo Tần Tử Lăng xưng hô Kiếm Bạch Lâu là lão sư.
- Trước đây ta khẳng định hiểu rõ Tử Lăng hơn ngươi, bất quá bây giờ không xong rồi. Hắn hiện tại càng ngày càng lợi hại, ta đã theo không kịp bước tiến của hắn. Ta chỉ biết hắn cáo già, âm hiểm đến mức làm chuyện xấu còn không chớp mắt một cái, ngay cả vi sư cùng Phong sư huynh của ngươi đều... Khụ khụ, ngược lại a, hiện tại ngược lại là ngươi và Tiêu Thiến hiểu rõ hắn hơn!
Kiếm Bạch Lâu nói.
Đứng bên cạnh, Tần Tử Đường còn có Tần Hưng Bảo cùng Tần Hưng Bằng nghe một già một trẻ đối thoại, ánh mắt không tự chủ được hướng xa xa nhìn lại, rơi trên người Tần Tử Lăng, biểu tình rất đặc sắc.
Cáo già? Âm hiểm đến mức làm chuyện xấu còn không chớ mắt lấy một cái? Điều này sao có thể chứ?
Thời gian đảo mắt đã qua nửa canh giờ.
Tần Tử Lăng vẫn tiếp tục không nhanh không chậm biến hóa ra một con hắc long đi dập tắt lửa, đấu cùng năm con rồng lửa của Khương Thánh Vân.
Điều ngạc nhiên là hắn không có dấu hiệu pháp lực bị tiêu hao nhiều, vẫn duy trì sức mạnh.
Thượng Phác cùng những người khác dần dần bắt đầu biểu hiện sự ngạc nhiên và hoang mang trên khuôn mặt.
Khương Thánh Vân bắt đầu mất đi vẻ nhàn nhã ban đầu, sắc mặt trở nên âm trầm.
Dù là Kim Đan lão tổ, hắn cũng không thể chịu nổi cuộc đấu tiêu hao như thế này mãi.
- Ngũ long cắn giết!
Khương Thánh Vân cuối cùng cũng không chịu được, trong mắt lóe lên tia hàn mang.
Năm con rồng lửa biến hình thể lớn gấp đôi, lao tới tấn công hắc long.
- Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!
Hỏa long quấn chặt lấy hắc long, bỗng nhiên xoắn một cái, hắc long liền văng tung tóe, hóa thành sương mù.
Tần Tử Lăng không hoảng hốt, cười lạnh:
- Ngươi có thể trở nên mạnh mẽ, lẽ nào Tần gia nhà ngươi lại không sao?
Đang khi nói chuyện, từ thân hắn lao ra hai con hắc long mới, hình thể lớn gấp bốn, mà còn khác nhau về tính chất.
Một con uy mãnh dương cương, như sóng lớn đại giang, một con yên tĩnh âm nhu, như lẳng lặng chảy xuôi như dòng suối nhỏ.
Một con là Nhâm Thủy Hắc Long, một con là Quỳ Thủy Hắc Long.
Nhâm thủy dương thủy, quỳ thủy âm thủy, tạo thành Âm Dương Lưỡng Nghi Trận.
Hai con hắc long đối đầu với năm con hỏa long, âm dương chi lực tăng mạnh, hoàn toàn chặn đứng Ngũ Long Hỏa Diễm Trận.
- Pháp lực của người này sao lại hùng hồn và linh tính như vậy? Thậm chí không kém chút nào so với tu sĩ Kim Đan!
Thượng Phác trầm giọng.
- Thái thượng trưởng lão, Khương sư huynh hắn...
Công Tôn Vân lo lắng hỏi.
- Không sao, tu sĩ Kim Đan đã được Tử Tiêu Lôi Đình rèn luyện, hiểu rõ lôi đình đại đạo, thi triển lôi đình uy lực. Khương Thánh Vân nên sử dụng lôi đình, chí cương chí dương, tốc độ nhanh, uy lực mạnh, Tần gia tiểu tử khó mà chống đỡ được!
Thượng Phác nói.
Công Tôn Vân nghe vậy, bắp thịt trên mặt run lên vài lần, biểu hiện rất phức tạp.
- Có gì không đúng sao?
Thượng Phác hỏi.
- Tần Tử Lăng biết Tử Tiêu Lôi Đình!
Công Tôn Vân trả lời, trong lòng là đủ loại cảm giác lăn lộn.
- Hắn vậy mà biết Tử Tiêu Lôi Đình, điều này sao có thể?
Vẻ mặt Thượng Phác khiếp sợ.
Vừa dứt lời, Khương Thánh Vân gặp Tần Tử Lăng thi triển ra hai con hắc long có chút huyền diệu, chặn đứng Ngũ Long Hỏa Diễm Trận, sắc mặt bỗng nhiên trầm xuống.
Hắn hướng bầu trời chỉ tay, quát lớn:
- Lôi tới!
Ngay lập tức, tầng mây trầm thấp lăn lộn, điện mang chớp động.
Tiếng sấm cuồn cuộn vang lên, từng đạo lôi đình xé rách tầng mây, nhắm đầu Tần Tử Lăng mà đánh xuống.
Uy lực của lôi đình này mạnh mẽ hơn nhiều so với hai tháng trước mà Khương Thánh Vân từng thi triển, ít nhất là gấp bốn năm lần.
Tần Tử Lăng muốn thử sức mạnh của lôi đình, nhưng không dám quá liều lĩnh.
Thân thể hắn biến hoá, di động xuyên qua lôi đình mà không bị tổn thương.
Nhìn từ xa, Tần Tử Lăng vẫn mang hình người, nhưng mọi người đều có cảm giác như thấy một con rồng đang du động trên bầu trời lôi điện.
Khương Thánh Vân thấy lôi đình không thể đánh trúng Tần Tử Lăng, sắc mặt trở nên âm trầm.
Hắn tiếp tục khởi động pháp lực, thi triển Dẫn Lôi Quyết.
Tiếng sấm càng thêm mạnh mẽ, đầy trời lấp lóe điện mang, lôi điện rậm rạp chằng chịt rơi xuống, nhưng vẫn như trước, không đả thương được Tần Tử Lăng.
Lôi điện có uy lực to lớn, nhưng cũng cực kỳ hao tổn pháp lực.
Khương Thánh Vân thấy không thể đả thương được Tần Tử Lăng, bất đắc dĩ thu hồi Dẫn Lôi Quyết.
Tần Tử Lăng gặp Khương Thánh Vân thu hồi Dẫn Lôi Quyết, không khỏi cười lớn:
- Tới mà không có tác dụng! Hiện tại đến phiên ta.
Nói xong, hắn hướng lên trời một chỉ.
Ngay lập tức, tầng mây trên đầu Khương Thánh Vân lăn lộn, từng đạo lôi đình màu đen đánh vỡ ra tầng mây, chi chít nhắm đánh xuống.
Uy lực mãnh liệt, số lượng nhiều, không kém gì lôi đình mà Khương Thánh Vân vừa thi triển.
Khương Thánh Vân không có du long thân pháp của Tần Tử Lăng, bất đắc dĩ, phóng lên Ngũ Long Hỏa Diễm Kiếm, năm con rồng lửa quay quanh đỉnh đầu.
Từng đạo lôi đình rơi xuống, đánh vào năm con rồng lửa, nổ tung thành sóng lửa, thật đồ sộ.
Mọi người thấy một màn này, không khỏi kinh ngạc.
Hoàng Phủ Ngưng Tuyết, Mai Thiên Hành và các tu sĩ khác nhìn mà trợn tròn mắt.
Ngay cả Kiếm Bạch Lâu, Hạ Nghiên và Lưu Tiểu Cường cũng không thể giấu nổi sự ngạc.
Ma Võ Đức càng kinh ngạc khi nhìn thấy Tần Tử Lăng không sử dụng võ đạo mà vẫn có thể đánh ngang tay với Khương Thánh Vân.
Đối phương lại còn là Kim Đan lão tổ nữa chứ!
Trận chiến này kéo dài đến giờ, Tần Tử Lăng vẫn chưa thi triển võ đạo mà đã có thể đánh ngang ngửa với Khương Thánh Vân, thậm chí còn chiếm chút thượng phong.
- Lại Ất Noãn, Tần Kiến Mai, hãy để Tần Tử Lăng dừng tay đi. Trận chiến này kết thúc tại đây, mọi chuyện coi như đã qua!
Sau một hồi lâu, Thượng Phác đột nhiên lên tiếng nói.
Lại Ất Noãn, Tần Kiến Mai, thấy Thượng Phác yêu cầu đình chiến, sắc mặt thay đổi, chần chừ chưa trả lời.
- Đại trượng phu nhất ngôn ký xuất tứ mã nan truy! Đã là sinh tử chiến, tất nhiên là phải phân ra sinh tử, há lại có giữa đường rút lui?
Một đạo âm thanh leng keng vang lên giữa thiên địa.
Thượng Phác sắc mặt lập tức âm trầm.
- Tiểu tặc, đừng vội càn rỡ!
Khương Thánh Vân lệ quát, râu tóc dựng lên.
Một viên hạt châu màu vàng từ trong miệng hắn nhổ ra, đột nhiên bay lên.
Hạt châu này vừa bay lên, hỏa quang đại phóng, hướng về phía Tần Tử Lăng.
Kim Đan!
Tất cả người quan chiến nhìn thấy cảnh này thì đều sắc mặt đại biến, hai vị thái thượng trưởng lão Thượng Phác và Hoàng Phủ Ngưng Tuyết cũng không ngoại lệ, trong mắt hiện rõ vẻ khẩn trương.
Kim Đan theo lấy ánh lửa đại phóng, không ngừng phồng lớn, một con rồng lửa quay quanh nó, gào thét bay về phía Tần Tử Lăng.
Lôi đình rơi xuống bị đuôi rồng của hỏa long đảo qua một cái đã hóa thành hư không.
Kim Đan còn chưa bay tới, Tần Tử Lăng đã cảm thấy một cỗ sóng lửa mạnh mẽ và áp lực khủng khiếp ập tới.
- Đi chết đi!
Khương Thánh Vân hét lên, mặt như giấy vàng, cơ bắp vặn vẹo.
Một đạo hỏa long từ Kim Đan phun ra, gào thét xông qua hư không.
Hư không vặn vẹo rung động, phảng phất muốn bị thiêu hủy hòa tan.
Âm dương nhị hắc long vừa đụng đến hỏa long này, phảng phất như chất béo bị đốt, hóa thành sương mù bốc hơi.
- Đây chính là đan hỏa của đạo gia Kim Đan, uy lực quả nhiên to lớn a, trách không được Đại Huyền Sư rất khó để làm đối thủ của tu sĩ Kim Đan. Tu sĩ Kim Đan nếu không để ý hậu quả mà tế xuất tính mạng vài Kim Đan, Đại Huyền Sư căn bản không thể ngăn cản. Ta có năm tòa pháp đàn, nếu ngũ hành pháp lực đều phải xuất hiện, bố trí Ngũ Hành Âm Dương Đại Trận, thi triển Âm Dương Ngũ Hành, có thể trấn trụ đan hỏa và Kim Đan này. Nhưng ngũ hành cùng tu là bí mật, ta còn phải giấu, không tốt tiết lộ ra ngoài.
Nhìn thấy Kim Đan có uy lực to lớn, trong đầu Tần Tử Lăng thoáng qua nhiều ý niệm, trong tay đã xuất hiện một chuôi Liệt Thiên Đao.
- Hô!
Liệt Thiên Đao chém thẳng vào hỏa long đang lao tới.
Một đao này chém ra, đao mang hóa thành một con huyết sắc cự long xung phong liều chết.
Huyết sắc cự long như thật như ảo, tản ra khí tức viễn cổ, tang thương, bá đạo, uy mãnh kinh khủng, gào thét xuyên qua hư không, cuồng phong gào thét.