← Quay lại trang sách

Chương 681 Vơ vét tài sản

Đến rồi!

Mọi người khẽ biến sắc.

- Ha ha!

- Tiểu tử, Khúc Trung, viện quân của ta đã đến!

- Ta sẽ khiến các ngươi muốn sống không được mà muốn chết cũng không xong!

Đồ Liêu thấy huyết quang đang từ xa đến, tinh thần đại chấn, ngửa đầu cười lớn, dường như đã thấy cảnh tượng đánh vào Thanh Thương Phong, đại sát tứ phương, đầu người rơi xuống đất.

Nhưng rất nhanh, sắc mặt mọi người và Đồ Liêu lại biến đổi.

Huyết quang đến gần, rơi xuống, hiện ra một nam tử với thần sắc hốt hoảng.

- Chuyện gì?

Đồ Liêu hỏi.

- Tam trưởng lão, đại sự không tốt, Hồn Bài của sáu vị hộ pháp Liêu Khanh đã tan vỡ!

Nam tử trả lời.

- Cái gì!

Đồ Liêu nghe vậy, mặt dữ tợn, tóc dựng đứng, hai mắt trừng trừng, hung quang đại phóng, như muốn giết người báo tin này ngay lập tức.

Dưới trướng của hắn có mười sáu vị Địa Tiên Tiên Anh, giờ mất sáu vị, trong đó có một Địa Tiên Tiên Anh trung kỳ, cùng với hai vị bị giết trước đó, tổng cộng trong vòng hai, ba tháng, hắn đã mất một nửa Địa Tiên dưới trướng!

Con số này rất cao!

- Ai làm?

Đồ Liêu hồi lâu mới ép xuống cảm xúc gần như bùng nổ trong lòng, lớn tiếng hỏi.

- Không biết!

Trừ Hồn Bài của sáu vị hộ pháp vỡ tan ra, người còn lại không có bất kỳ tin tức!

Nam tử trả lời.

Tu sĩ Kim Đan chưa tu thành Tiên Anh, vô pháp mượn thần hồn dung nhập vào Tiên Anh, phân ra một luồng thần hồn lưu xuống Hồn Bài, sinh tử của bọn họ không thể nào biết được.

- Đáng chết!

- Tại sao có thể như vậy?

Đồ Liêu vặn vẹo, trở nên cực kỳ đáng sợ.

- Viện quân của ngươi lại bị người khác chặn đánh nửa đường!

- Ha ha!

- Thiện ác cuối cùng cũng có báo, Thiên Đạo Luân Hồi a!

Đồ Liêu ngươi làm đủ trò xấu, ngay cả lão thiên cũng nhìn không được, hôm nay rốt cuộc cũng gặp báo ứng, ha ha!

Tần Tử Lăng thấy thế cất tiếng cười to lên.

- Mọi người giết a, viện quân của Đồ Liêu không tới được!

Người của Thanh Vân Tiên Đảoi nghe vậy, mỗi người đều kinh hỉ như điên, Khúc Trung cũng không ngoại lệ.

Chuyện bố trí chặn giết nửa đường, Tần Tử Lăng không có tiết lộ nửa phần.

Một là, việc này dây dưa quá lớn, bớt một người biết thì bớt một phần tỷ lệ lộ ra ngoài; thứ hai, Tần Tử Lăng cũng cần cảm xúc chân thật của đám người Khúc Trung, như vậy mới khiến Huyết Vân Đảo không nghi ngờ.

Mặc dù Huyết Vân Đảo sẽ nghi ngờ với hắn, nhưng khả năng đó là cực nhỏ, nhưng chỉ cần nổi lên nghi ngờ, hầu hết thời gian sẽ từ từ phóng đại, cho nên dù là chỉ có một chút nghi ngờ, Tần Tử Lăng cũng phải nghĩ biện pháp xóa nó đi.

Quả nhiên, trong lòng vẫn luôn trĩu nặng, lo lắng viện quân của địch quân đang chạy tới, mọi người khi nghe nói tin tức này, mỗi người đều kinh hỉ như điên, thậm chí có vài người mừng đến chảy nước mắt, biểu tình kia tuyệt đối là chân tình, muốn diễn cũng diễn không được.

- Chúng ta đi!

Đồ Liêu đảo ánh mắt hung ác qua đám người Tần Tử Lăng, cuối cùng vẫn hận hận khẽ cắn môi, vung tay lên nói:

- Chúng ta đi!

- Đồ Liêu, Thanh Vân Tiên Đảo chúng ta nói như thế nào cũng là tiên đảo được đại vương thân phong, làm sao ngươi nói đến là đến, nói đi là đi?

Ngay vào lúc này, Tần Tử Lăng lớn tiếng quát nói.

- Ha ha!

Đồ Liêu nghe vậy giận dữ cười to, hai mắt hướng Tần Tử Lăng xuyên suốt ra hai vệt huyết quang, nói:

- Bản tiên muốn đi, ngươi làm thế nào có thể giữ ta lại?

- Ngươi muốn đi, chúng ta tự nhiên lưu không được, nhưng người của ngươi thì sao?

Tần Tử Lăng cười nhạt nói.

Đồ Liêu nghe vậy, trên mặt dữ tợn run rẩy không ngừng, hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, chính mình hùng hổ mà đến, cho rằng huyết tẩy Thanh Vân Tiên Đảo dễ dàng, kết quả không chỉ có hao tổn không ít người, bây giờ muốn rời đi, lại không thể!

Đây quả thực là vô cùng nhục nhã!

Đồ Liêu dùng ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Tần Tử Lăng, hận không thể thi triển Huyết Hà Đao, một đao bổ Tần Tử Lăng thành hai nửa, nhưng Thất Sát Kiếm Trận cực kỳ lợi hại, hắn muốn đi, Thất Sát Kiếm Trận không giữ được hắn, nhưng hắn muốn rút đao giết đến Tần Tử Lăng, Thất Sát Kiếm Trận tuyệt đối có thể ngăn hắn lại.

- Ngươi tính như thế nào?

Hồi lâu, Đồ Liêu cắn răng hỏi.

Không có biện pháp, hộ pháp Địa Tiên của hắn đã hao tổn một nửa, lần này mang tới sáu vị Địa Tiên nếu như lại hao tổn một ít ở chỗ này, không chỉ có Huyết Vân Đảo của hắn bị suy giảm thực lực, hơn nữa còn sẽ ảnh hưởng đến địa vị của hắn tại Huyết Vân Tiên Đảo.

Bản thân Huyết Vân lão tổ đã là người trong ma đạo, môn hạ đều không phải là hạng người thiện lương gì, một khi thực lực Đồ Liêu đại giảm, nói không chừng sẽ có người nhân cơ hội hạ thấp địa vị của hắn, đoạt Huyết Minh Đảo của hắn.

Huyết Vân Tiên Đảo quản lý hơn trăm hòn đảo, Minh Huyết Đảo là đảo nhỏ chứa nhiều khoáng mạch tài nguyên, hơn nữa còn có rất nhiều tiên khí, rất nhiều người đã sớm đỏ mắt vì Đồ Liêu có được một hòn đảo như thế.

- Tha các ngươi đi cũng có thể, trừ phi các ngươi để lại một kiện tiên khí, một trăm khối Tiên Thạch thượng phẩm, một trăm viên Dưỡng Anh Tiên Đan, còn nữa, các ngươi phải phát thề trong vòng mười năm không đến đánh Thanh Vân Tiên Đảo.

Tần Tử Lăng mở rộng miệng sư tử ra nói.

- Cái gì?

- Một kiện tiên khí, một trăm khối Tiên Thạch thượng phẩm, một trăm viện Dưỡng Anh Tiên Đan?

- Ngươi cứ chém chết bọn chúng là được rồi!

Đồ Liêu nghe vậy nổi trận lôi đình.

- Đồ Liêu ngươi nếu không đồng ý điều kiện này, cứ việc đi thôi.

Tần Tử Lăng vẫn mang tư thế không thích nói nhiều.

Đồ Liêu nghe vậy, nét dữ tợn trên mặt không ngừng vặn vẹo, hàm răng mài đến kẽo kẹt kẽo kẹt.

Thanh Vân Tiên Đảo lợi hại nhất ở chỗ là bọn họ có hộ đảo trận pháp, một khi hắn rời khỏi, không ai kiềm chế trận pháp hộ đảo, những người khác ít nhất phải hao tổn một nửa cái mạng ở chỗ này, mới có thể thoát thân.

Xa xa, người xem cuộc chiến, thấy tên sát tinh Đồ Liêu này muốn rời đi, mà Tần Tử Lăng lại trả giá vào lúc này, hung hăng vơ vét tài sản của Đồ Liêu, không khỏi trợn mắt hốc mồm, quả là không thể tin được chính mình con mắt mình.

Đầu năm nay, còn có người trang bức như vậy, cũng dám vơ vét tài sản Đồ Liêu!

Hơn nữa người vơ vét tài sản còn là một vị tu sĩ Kim Đan!

Hơn nữa vậy mà tên sát tinh bá đạo như Đồ Liêu lại bị do dự.

Nhất thời đmá người Khúc Trung đều rối tinh rối mù.

Vơ vét tài sản của Đồ Liêu, bọn họ nghĩ cũng không dám nghĩ đến a!

- Như vậy đi, một kiện huyền bảo cực phẩm, mười khối Tiên Thạch thượng phẩm, mười viên Dưỡng Anh Tiên Đan.

Hồi lâu, Đồ Liêu cuối cùng âm trầm nói.

- Cái này...

Tất cả người xem cuộc chiến, lần thứ hai trợn mắt hốc mồm, cái cằm đều suýt chút nữa rơi xuống đất.

- Đồ Liêu, ngươi dầu gì cũng là tam trưởng lão của Huyết Vân Đảo, đường đường là Địa Tiên Tiên Anh hậu kỳ, chút tài phú ấy, vậy mà ngươi cũng đám đem ra?

- Ngươi đi ăn xin sao?

Tần Tử Lăng nghe vậy lại bĩu môi, mặt coi thường nói.

- Ngươi...

Đồ Liêu tức giận đến xém chút nữa đã nôn ra phế.

- Được rồi, được rồi, xét thấy đại quân của ngươi cũng hao tổn không nhẹ.

- Phần tài nguyên kia thì tạm được.

- Nhưng tiên khí thì không thể thiếu.

Tần Tử Lăng mang vẻ mặt bất đắc dĩ nói.