← Quay lại trang sách

Chương 706 Cái kia tiên thuyền bên trên người là ai?

Khúc Trung lại không biết, lấy thực lực hiện tại của Vô Cực Môn chỉ kiêng kỵ Hỏa Viên Quốc!

Hắn thấy Đoan Mộc Tùng thu võng kiếm, Phong Tử Lạc lại vẫn phóng phi kiếm tấn công, trong lòng giật mình, nhưng thấy Tần Tử Lăng không có bất kỳ phản ứng, vẻ mặt bình tĩnh như trước ngồi bàng quang, cuối cùng cắn răng một cái, theo sát Phong Tử Lạc, phóng xuất phi kiếm về phía Đoan Mộc Tùng.

Đoan Mộc Tùng thấy thế sắc mặt càng phát ra khó coi, giơ tay lên một cái.

Phi kiếm màu tím phá không nghênh đón.

Một tím, một xanh, một kim, tam sắc kiếm quang trên không trung không ngừng giao kích chém giết.

Trong đó, tử quang cùng kim quang chói mắt nhất, ngưng luyện, thanh quang yếu hơn một đoạn.

Tam quang trên không trung lăn qua lăn lại, giết nhau khó hòa giải, nhìn lên rất đẹp mắt.

Song phương giao chiến tại hải vực, gần phúc địa Bình Tự Sơn, vốn là một nơi bận rộn hơn so với các hải vực khác.

Lại thêm gần ngày tiến cống Hỏa Viên Quốc, người lui tới lại càng nhiều.

Rất nhanh, song phương giao chiến đã kinh động một ít người đến trước.

- Di, đây không phải là tứ trưởng lão của Phù Không Tiên Đảo Đoan Mộc Tùng sao?

- Người trên tiên thuyền kia là ai?

Sao lại gan to như vậy, không chỉ dám đại chiến cùng Đoan Mộc Tùng, mà còn có thể chiến ngang với hắn!

- Trời ạ, là người của Thanh Vân Tiên Đảo!

- Thanh Vân Tiên Đảo?

- Làm sao có thể?

- Làm sao không có thể!

- Hơn 2 năm trước, khi Đồ Liêu dẫn người đánh Thanh Vân Tiên Đảo, ta còn từng xem chiến từ xa.

- Người nam tử ngồi trên tiên thuyền xem cuộc chiến chính là nhân sĩ vô danh năm đó đã đánh bại Đồ Liêu!

- Không sai, đúng là người của Thanh Vân Tiên Đảo.

- Người sử dụng thanh quang kiếm không phải là hộ pháp Khúc Trung của Thanh Vân Tiên Đảo sao?

- Nói đến trăm năm trước, ta còn từng cùng hắn trải qua một phen sinh tử một Tiên Khư.

- Hắn người như tên, trung thành không hai lòng, Liên Nghĩa Tường cũng có vận khí tốt, thu hắn làm hộ pháp.

- Dù Liên Nghĩa Tường chết, hắn cũng không bất trung với Liên Nghĩa Tường, nâng đỡ hắn ngồi lên vị trí đảo chủ.

- Đúng vậy, thủ hạ có thể giao phó mọi việc như Khúc Trung đúng là hiếm gặp!

- Nói đến thanh quang kiếm, người nam tử dùng quang kiếm là ai?

- Không chỉ có tiên lực hùng hồn, hơn nữa kiếm thuật cao thâm huyền diệu, lại chặn được phần lớn công kích của Đoan Mộc trưởng lão!

- Nhân vật lợi hại như vậy, tại vùng này hẳn không phải là vô danh!

- Trừ người nam tử khống chế kim quang kiếm, hai vị Nhân Tiên sử dụng đại đao đen kịt cùng đại chùy tám cạnh cũng rất lợi hại, đã đạt đến Pháp Thân Cảnh!

- Phúc địa Bình Tự Sơn cùng hải vực rất ít người tu luyện võ đạo tới Pháp Thân Cảnh!

- Số ít người, tục truyền đều là Yêu Tộc trời sinh thể phách cường đại.

- Hai người này lại nhô ra từ đâu?

- Còn người nam tử sử dụng Hổ Đầu Kim Đao, cũng là Nhân Tiên, đã đạt cảnh giới Thoát Thai hậu kỳ.

- Chuyện này thật là kỳ quặc, sao Thanh Vân Tiên Đảo lại lòi ra nhiều nhân vật lợi hại như vậy?

- Trách không được năm đó dám đối đầu cùng Đồ Liêu, thậm chí khi Đồ Liêu muốn rút lui, còn dám uy hiếp hắn.

- Nguyên lai phía sau còn có nhân vật lợi hại chưa xuất hiện!

- Kỳ quặc hay không, Thanh Vân Tiên Đảo có nhiều nhân vật hay không, đều không còn quan trọng!

- Sau trận chiến này, Thanh Vân Tiên Đảo tất bị diệt!

- Quả thực, Thanh Vân Tiên Đảo ở trong phạm vi thế lực của Phù Không Tiên Đảo, đắc tội Huyết Vân Tiên Đảo.

- Huyết Vân Tiên Đảo muốn đánh Thanh Vân Tiên Đảo, dù sao vẫn phải bận tâm Phù Không lão tổ.

- Nhưng đắc tội Phù Không Tiên Đảo, ai cũng không cứu được họ!

- Đúng vậy, đắc tội một Huyết Vân Tiên Đảo đã coi như là tai họa đến nơi.

- Lúc này không nhanh nịnh bợ Phù Không Tiên Đảo, lại dám đối đầu với họ, dù Thanh Vân Tiên Đảo có nhiều cao thủ cũng chết!

Người quan chiến, nghị luận ầm ĩ.

Tất cả đều khiếp sợ với sự lớn mật cùng biến hóa thực lực của Thanh Vân Tiên Đảo, lại không hiểu tại sao bọn họ không biết sống chết mà đối đầu Phù Không Tiên Đảo, mọi người đều nhao nhao lắc đầu.

- Mộ Dung đảo chủ, Cù đảo chủ, xin mời trợ giúp bản trưởng lão trấn áp cái đám Thanh Vân Tiên Đảo càn rỡ này!

Chính khi mọi người nghị luận ầm ĩ, Đoan Mộc Tùng đột nhiên mở miệng cất giọng nói.

Thanh âm Đoan Mộc Tùng vọng lại giữa thiên địa, bốn phía lập tức trở nên im ắng một mảnh.

Mọi người nhao nhao nhìn lại một con thuyền Thiên Phúc Chu trên cao.

Trên tường vân, một vị nam tử trung niên cao gầy đang đứng, khung xương vô cùng lớn.

Nam tử trung niên này là một vị Địa Tiên Tiên Anh hậu kỳ, đứng phía sau là một vị Tiên Anh trung kỳ, hai vị Địa Tiên Tiên Anh sơ kỳ, cùng năm vị Bán Tiên Kim Đan.

Người này không ai khác chính là Cù đảo chủ mà Đoan Mộc Tùng nhắc đến.

Trên lầu của Thiên Phúc Chu, đón gió mà đứng là một vị nữ tử cung trang, búi tóc như mây, khí chất duyên dáng sang trọng.

Nàng cũng là một vị Địa Tiên Tiên Anh hậu kỳ, mang theo bốn vị Địa Tiên cùng tám vị Bán Tiên Kim Đan làm thủ hạ.

Nữ tử này chính là Mộ Dung Sở mà Đoan Mộc Tùng nhắc đến, chính là đảo chủ Khai Minh Tiên Đảo, chủ của Thông Linh Các.

Sắc mặt Cù đảo chủ cùng Mộ Dung Sở cũng rất khó coi, giống như vừa bị người cho ăn hành.

Họ chỉ là vô ý phát hiện hải vực này có dao động thiên địa khí cơ kịch liệt, tựa hồ có cường giả đang chém giết lẫn nhau, nhất thời nổi lên hiếu kỳ, thuận đường tới xem một chút.

Nhưng kết quả khiến họ không ngờ, song phương giao chiến, bên trong có một phe là tứ trưởng lão Đoan Mộc Tùng của Phù Không Tiên Đảo, lại còn rơi vào thế hạ phong, muốn cường hành kéo họ vào trận.

Điều này liên quan gì đến họ?

Họ không phải là người của Phù Không Tiên Đảo!

Nhưng Phù Không Tiên Đảo lại khác với Huyết Vân Tiên Đảo.

Phù Không Tiên Đảo là bá chủ hải vực phía tây của phúc địa Bình Tự Sơn, họ ít nhiều cũng chịu sự quản thúc của Phù Không Tiên Đảo.

Một khi đắc tội với Phù Không Tiên Đảo, họ sẽ gặp rắc rối lớn trong hải vực này.

Mộ Dung Sở còn phiền toái hơn.

Thông Linh Các có thể mở khắp nơi ở phúc địa Bình Tự Sơn cùng hải vực, không ai dám có ý đồ với Thông Linh Các, vì điều này sẽ đánh vào danh hào của Phù Không lão tổ.

Hiện tại, Đoan Mộc Tùng mời nàng ra mặt trợ quyền, Mộ Dung Sở rất khó để cự tuyệt.

Nhưng từ đạo nghĩa mà nói, Cù đảo chủ cùng Mộ Dung Sở đều là Địa Tiên Tiên Anh hậu kỳ, họ thống trị tiên đảo nằm trong ba mươi sáu tòa tiên đảo, là đại nhân vật một phương.

Đoan Mộc Tùng bất quá cũng chỉ là một Địa Tiên Tiên Anh hậu kỳ, một vị trưởng lão của Phù Không Tiên Đảo mà thôi.

Cường hành muốn họ xuất thủ, như là mệnh lệnh thủ hạ, đây khác nào hạ uy nghiêm cùng mặt mũi của bọn họ.

Huống hồ, từ đạo nghĩa, họ nên đứng về phía Thanh Vân Tiên Đảo.

Vì họ cùng Thanh Vân Tiên Đảo là tiên đảo cùng loại, đồng mệnh tương liên.

Người nghèo khó hà tất làm khó dễ người nghèo khó!

- Mộ Dung Sở, Cù Tranh, còn không nhanh chóng đến đây!

Đoan Mộc Tùng thấy hai người chậm chạp không hành động, không khỏi hét lớn.

Lần này gọi thẳng tên, không có từ "mời”.

Mộ Dung Sở cùng Cù Tranh nghe vậy, trong mắt hiện lên vẻ khuất nhục giận dữ.

Những người còn lại thấy thế, đều rối rít đổi sắc mặt, có vài người lặng lẽ lui về phía sau.

Cuộc náo nhiệt này không dễ nhìn!

Một chút xui xẻo thì ngay cả mình cũng bị cuốn vào.

- Ha ha!

Ngay lúc này, một tiếng cười đầy trào phúng vang lên trong thiên địa.

Mọi người nghe được tiếng cười, nhao nhao nhìn về phía Tần Tử Lăng.

Tiếng cười phát ra từ Tần Tử Lăng.