← Quay lại trang sách

CHƯƠNG 47

“Nhưng việc đó có liên quan gì tới vụ án của chúng ta không?” Jamison hỏi khi hai người ngồi trong tiền sảnh khách sạn tối muộn hôm đó.

“Việc Hugh Dawson bán tháo cho Stuart McClellan không phải là tội ác,” Decker nhận xét. “Nhưng để trả lời câu hỏi của cô, tôi không rõ liệu có mối liên hệ nào không. Chưa rõ.”

“Anh nghĩ McClellan có liên quan tới vụ án này theo cách nào đó không?”

“Nếu Irene Cramer biết gì đó có thể gây tổn hại cho ông ta, thì có thể lắm. Tôi chỉ không biết điều đó là gì. Nhưng tôi nghĩ cơ sở quân sự là một đối tượng nghi vấn hứa hẹn hơn. Tôi nghĩ đó là lý do tại sao cô ấy tới đây.”

“Rõ ràng đang có chuyện diễn ra ở đó,” Jamison nói. “Từ những điều Robie đã tìm ra cũng như cuộc nói chuyện của chúng ta với sếp anh ta.”

“Chúng ta cần nói chuyện lại với Brad Daniels.”

“Và sếp của Robie nghĩ có gì đó không bình thường ở trạm radar. Tại sao lại có hai cơ sở dư thừa như thế ở Bắc Dakota?”

“Tức là cơ sở ở đây có một mục đích ngầm nào đó.”

“Và về gã đào tẩu mà Robert White đã thấy?” Decker nhắc.

“Sao?”

“Tay đó rõ ràng đang cố chạy trốn.”

“Vậy anh nghĩ ở đó đang hoạt động như một nhà tù?”

“Có thể.”

“Còn những chiếc xe cấp cứu?”

“Có vẻ đây là loại nhà tù nơi người ta bị thương đủ thường xuyên để cần đến chăm sóc y tế.”

“Nhưng nếu họ đang vận hành nhà tù tại đó, họ đưa các tù nhân bị thương đi đâu? Nếu họ muốn giữ bí mật, họ không thể cứ thế chở bệnh nhân tới bệnh viện địa phương.”

“Họ có một đường băng. Họ có những chiếc trực thăng đến và đi vào giờ giấc lạ lùng.”

Jamison giật mình nhìn anh. “Anh nghĩ họ dùng trực thăng đưa những người đó đi?”

“Và có thể họ không quay trở lại.”

“Decker, tất cả chuyện đó nghe thực sự bất hợp pháp. Anh không thể làm bị thương tù nhân, dùng trực thăng chở họ đi, rồi để họ biến mất. Tù nhân cũng có quyền mà.”

“Có thể đó không phải là những tù nhân bình thường, Alex à."

Cô thảng thốt nhìn anh. “Nghĩa là sao?”

“Đó là một cơ sở quân sự. Có thể họ là tù quân sự hoặc đại loại thế.”

“Dù là tù quân sự thì họ vẫn có quyền.”

“Có thể các tù nhân đó không phải là quân nhân, thậm chí không phải công dân Mỹ. Có nhớ White đã kể gã đó nói lung tung vô nghĩa không?"

“Anh ấy nói gã đó có thể bị điên hay đang sảng ma túy.”

“Hoặc có thể đang nói tiếng nước ngoài.”

“Có phải anh đang nói điều tôi nghĩ không?”

“Có thể họ đang vận hành một nhà tù Guantánamo nữa ở ngay Bắc Dakota này.”

Jamison ngả người ra sau trên ghế. “Một Gitmo nữa, ngay ở đây?”

“Cô sẽ không muốn chuyển một đám chiến binh kẻ thù hay phần tử khủng bố tới thành phố New York hay một khu vực thực sự đông dân nào đó. Và nếu cơ sở này vốn là thừa, thì nó quả là địa điểm hoàn hảo.”

“Phải. Và rồi Vector được kéo vào để phụ trách an ninh.”

Decker gật đầu. “Họ xuất hiện ở đây và người của Không lực bị đá đi, để lại một mình Sumter mang lá cờ Không lực để cho nó chút xíu tôn trọng. Tôi nghĩ Vector được kéo vào để canh giữ những người họ giam tại đó. Và có thể thẩm vấn những người đó đến độ các tù nhân này bị thương tích.”

“Nhưng điều đó không còn được cho phép nữa.”

“Ai nói thế?” Decker gay gắt trả lời.

Jamison định đáp trả nhưng rồi có vẻ nghĩ lại và thôi.

Anh nhích người ra trước trên ghế. “Điều đó cũng giải thích vì sao Robie có mặt.”

“Nhưng họ đã nói với chúng ta lý do. Đó là vì chuyện đã xảy ra với mẹ của Irene Cramer.”

Decker lắc đầu. “Tôi cảm thấy sếp của Robie là một nhân vật cỡ lớn thực sự. Robie cũng vậy. Có thể họ không vui về chuyện Cramer bị giết sau việc đã xảy ra với mẹ cô ấy dưới sự theo dõi của họ, song cảm thấy có lỗi không phải là lý do để đưa những người như vậy tới đây. Phải có chuyện khác, một lý do khác nữa giải thích tại sao họ ở đây.”

Jamison bật ngón tay. “Sếp của Robie nói có thể vài tay chơi lớn đã có mặt ở đây. Và rõ ràng đó là một vấn đề.”

“Nếu họ đang vận hành một nhà tù bí mật với hoạt động thẩm vấn bất hợp pháp, tôi nghĩ có thể coi đây là một chuyện đủ để người ta giết người nhằm giữ im lặng.” Anh gõ ngón tay lên tay vịn ghế. “Vấn đề duy nhất là giả thuyết này không khớp với lý do đã khiến Cramer tới đây. Daniels nói với cô ấy điều gì đó về trạm. Nhưng đó là việc từ một thời gian dài trước đó, từ lâu trước khi Vector hay bất cứ tù nhân tiềm tàng nào hiện diện ở đây.”

“Vậy ý anh là còn có điều gì khác đang diễn ra? Cụ thể là điều Daniels đã nói với Cramer, thúc đẩy cô ấy chuyển tới đây?”

Decker gật đầu. “Có thể Cramer tới đây để tìm hiểu điều gì đó liên quan tới trạm dựa trên những thông tin Daniels đã nói, rồi bắt gặp việc họ đang làm hiện tại?”

“Đó là một động cơ để giết cô ấy. Nhưng tại sao lại rạch mở dạ dày và ruột cô ấy?”

“Mẹ cô ấy là điệp viên. Có thể bà ta đã dạy con gái nuốt các bí mật, hay cô gái đã thấy mẹ mình làm thế trước đây. Những kẻ giết Cramer có thể bằng cách nào đó biết điều này và rạch mở nội tạng cô ra để lấy lại bí mật. Rồi chúng cố gắng che giấu chuyện này bằng cách thực hiện một cuộc giải phẫu tử thi trên người cô, đồng thời đe dọa Walt Southern."

“Nhưng tại sao lại bỏ cái xác ngoài chỗ hoang vu như thế? Chúng có thể chôn cô ấy đâu đó. Như thế hẳn sẽ không có ai tìm thấy cô ấy và chúng ta sẽ không bao giờ bị gọi tới.”

“À, có thể giải thích là chúng không biết về quá khứ của cô gái. Án mạng địa phương, cảnh sát địa phương sẽ phụ trách điều tra chứ không phải FBI. Nếu phát hiện ra cô ấy là gái mại dâm, cảnh sát địa phương hẳn đã khoanh vùng điều tra vào đó. Và nếu chúng đe dọa Southern để can thiệp vào kết quả khám nghiệm tử thi, cảnh sát nhiều khả năng thậm chí còn chẳng chú ý đến dạ dày và ruột. Tôi đã phải đọc bản báo cáo khám nghiệm đến ba lần để tìm được một ghi chú đề cập tới chi tiết này.”

“Tôi thấy ngạc nhiên là anh ta vẫn nhắc tới nó.”

“Anh ta chỉ đang che chắn cho mình phòng trường hợp mọi thứ lộ tẩy. Khi đó anh ta có thể nói, ê, nó ở ngay kia kìa, cho dù tôi có không nhấn mạnh hay chụp ảnh lại phần cơ thể đó. Tôi đã kiểm tra hàng buôn lậu và không tìm thấy gì. Còn sai lầm về tình trạng tái nhợt? Anh ta có thể viện cớ mình không phải là một nhà nghiên cứu bệnh học toàn thời gian. Anh ta đã đặt cửa cá cược khéo léo.”

“Như thế cảnh sát hẳn sẽ tìm ra xác cô gái, thực hiện khám nghiệm, điều tra và đi đến ngõ cụt.”

“Kết quả tốt hơn cho những kẻ giết người so với chuyện không ai tìm thấy cô gái, và cảnh sát cứ tiếp tục tìm kiếm, có thể viện đến các nguồn hỗ trợ khác để tìm cô ấy. Chuyện cô ấy là gái mại dâm, hay chí ít là xử sự như một gái mại dâm sẽ là một câu trả lời dễ dàng cho cảnh sát. Đó là một nghề có nguy cơ cao. Những phụ nữ làm nghề này thường xuyên bị sát hại và thi thể của họ bị đem vứt bỏ. Cảnh sát xem xét qua loa rồi chuyển sang vụ án tiếp theo.”

“Nghe có lý đấy.”

“Chà, cũng đôi chút thôi, vì chẳng có gì khác trong vụ án chết tiệt này có lý chút nào,” Decker cằn nhằn.