CHƯƠNG 77
Trên đường đi bằng xe của Robie, Decker nói,
“Tôi đã giả thiết rằng Purdy được Brad Daniels kể về căn hầm, rồi sau đó bắt đầu tìm hiểu, gặp phải những kẻ không nên gặp, và chuyện này đã định đoạt số phận anh ta.”
“Ừ, tất cả chúng ta đều nghĩ vậy.”
“Nhưng như thế không có nghĩa là chúng ta đoán đúng.”
“Hãy nói cho tôi biết giả thiết của anh nào,” Robie nói.
“Anh nói Brad Daniels đã kể với anh rằng ông ta tiết lộ mọi thứ cho Purdy biết.”
“Đúng thế. Tôi không nghĩ ông lão giữ lại bất cứ thông tin gì. Ông ấy sắp sửa làm điều tương tự với chúng tôi thì bị tấn công.”
Decker nói, “Được rồi, chúng ta hãy xem xét tình thế một cách hoàn chỉnh chứ không phải từng mẩu vụn vặt. Purdy là một quân nhân kỳ cựu của Không lực, được huấn luyện và có kinh nghiệm.”
“Đúng.”
“Anh ta tham dự một sự kiện quân sự, rồi tại đó, một người từng làm việc tại cùng cơ sở nhiều thập kỷ trước nói cho anh ta biết có khả năng một căn hầm đầy ắp vũ khí sinh hóa được chôn giấu trên diện tích đất thuộc sở hữu của Không lực. Đó là một nguy hiểm hiện hữu và rõ ràng với tất cả mọi người trong vùng. Một nguy cơ an ninh quốc gia đích thực nếu đúng là có thứ như thế. Đồng ý chứ?”
“Đồng ý.”
“Nếu ở vào vị trí của Purdy, với kinh nghiệm của anh ta, và anh được biết tất cả chuyện đó, anh sẽ làm gì?”
“Tôi sẽ báo cáo chuyện đó với sĩ quan chỉ huy của mình rồi để cho họ lo lắng về nó. Suy nghĩ theo lẽ thường là thế và đó cũng là cách một người như Purdy sẽ phản ứng một cách tự nhiên.”
“Chính xác. Nhưng hãy nghĩ về chuyện này xem. Tôi không nghĩ Daniels nói với Irene Cramer tất cả những điều ông ta đã nói với Purdy. Thế nên, Purdy không cần phải tìm hiểu gì cả. Anh ta đã biết mọi thứ cần biết rồi. Anh ta chỉ cần báo cáo và Không lực sẽ điều tra vụ việc. Phần trách nhiệm của anh ta thế là xong. Nếu được chứng minh là đúng sự thật, Purdy sẽ được thưởng huân chương và có thể thăng cấp. Anh ta không cần phải can dự vào nữa.”
“À, có thể anh ta đã sợ sự trả thù trong nội bộ Không lực nếu để lộ toàn bộ chuyện này ra.”
“Tại sao? Brad Daniels đã ngoài chín mươi tuổi rồi. Tôi thực sự nghi ngờ việc còn ai đó trong Không lực có bất cứ liên quan nào tới chuyện này. Và cho dù anh ta sợ bị báo thù, vẫn còn những đạo luật về người thổi còi để bảo vệ một người nắm trong tay thông tin như Purdy đã nắm giữ. Anh ta có thể báo cáo những gì mình biết một cách an toàn qua kênh đó.”
“Anh đang muốn nói gì vậy, Decker?”
“Anh sẽ thấy thôi.”
Họ tới nhà Hal Parker, Decker dẫn Robie vào trong. Anh bước tới bức tường có treo những bức ảnh anh đã thấy trong chuyến thăm lần trước và chỉ vào một bức.
“Nhận ra anh ta chứ?”
Robie há hốc mồm. “Đó là Ben Purdy.”
“Anh ta biết Parker. Hẳn là hai người đã đi săn cùng nhau. Tôi nhớ tại trang trại nhà Purdy ở Montana có gắn những cái đầu động vật trên tường. Beverly Purdy nói chồng và con trai bà ta là những thợ săn đầy đam mê.”
“Vậy anh nghĩ có liên hệ nào đó giữa Purdy và Parker? Ông ta đã tìm thấy cái xác của Irene Cramer.”
“Tôi nghĩ thế.”
“Và giả thiết của anh là gì?”
Decker dường như sững người trước câu hỏi này. “Giả thiết của tôi là Purdy không báo cáo những gì mình biết cho cấp trên vì anh ta nhìn ra một vài lợi ích cá nhân trong việc che giấu nó. Và anh ta muốn tận dụng trọn vẹn.”
“Chính xác thì ý anh là sao khi nói 'tận dụng trọn vẹn'?”
“Hồ sơ phục vụ cho thấy anh ta là một người thực sự thông minh. Anh ta thường xuyên được thăng cấp và nhận được nhiều khen thưởng. Anh ta đã nhiều bận ra nước ngoài tham dự các hội nghị cùng những cuộc họp khác, và luôn học hỏi trau dồi bản thân. Trong số những nơi anh ta đã tới có Qatar và Jordan.”
Robie ngẫm nghĩ về những lời này trước khi trả lời. “Ý anh là anh ta có thể đã gặp gỡ vài người ở đó rất quan tâm tới việc phá hủy ngành khai thác dầu đá phiến tại Bắc Dakota?”
“Phải. Và chắc chắn họ sẽ trả cho anh ta những khoản tiền kếch xù và cũng cung cấp tất cả nhân lực anh ta cần.”
“Và mẹ anh ta?”
“Phải, những kẻ đó đã giết mẹ anh ta. Liệu anh ta có can dự vào quyết định đó hay không thì tôi không biết. Nhưng một chàng trai xuất chúng mắc kẹt ở một nơi khỉ ho cò gáy và chỉ vươn tối đa lên tới cấp thượng sĩ sau khi phục vụ thêm mười năm nữa thì sao nhỉ? Có thể anh ta có tham vọng cao hơn. Có thể anh ta có tham vọng đủ cao để phản bội lại đất nước mình nhằm đổi lấy một gia tài và một nơi ở mới. Điều này cũng giải thích chuyện anh ta đào ngũ.”
“Thế còn nghiên cứu anh tìm thấy tại nhà mẹ anh ta? Nếu Daniels đã nói cho anh ta biết tất cả, tại sao anh ta còn cần làm chuyện đó.”
“Nếu tôi là anh ta và tôi có một toan tính lớn lao can dự tới vài kẻ rất đáng gờm cũng như nguy hiểm, tôi sẽ muốn xác nhận chắc chắn mọi thứ. Tôi sẽ không cứ thế tin tưởng vào lời nói của một ông lão đã ngoài chín mươi sống trong nhà dưỡng lão. Anh ta cần xác nhận chắc chắn chứ không mù quáng chấp nhận thứ có thể là trí nhớ đã méo mó của một ông già.”
“Vậy anh ta là thủ phạm giết Cramer và Ames, cũng như...” Robie chỉ vào bức ảnh, “bắt cóc Parker?”
Decker lắc đầu không chắc chắn. “Điều đó còn xa mới rõ ràng được, Robie. Như tôi đã nói, Purdy biết nhiều hơn Cramer rất nhiều. Cô ấy tới đây để tìm hiểu thông tin. Cô biết bí mật liên quan tới các giếng khoan dầu quanh trạm Không lực, và biết cho dù nó là gì đi nữa, thứ này ở dưới lòng đất và nguy hiểm. Đó là lý do tại sao cô khuyên Judith White không ăn nông sản trồng ở đó. Nhưng đó là tất cả những gì cô ấy biết. Tôi nghĩ cô muốn tiết lộ toàn bộ việc này để bôi xấu chính quyền Mỹ, trả thù những gì họ đã gây ra cho mẹ mình. Nhưng tại sao Purdy lại cần cô ấy? Cramer có thể nói với anh ta điều gì mà anh ta còn chưa biết? Và chúng tôi không thể tìm ra bất cứ mối liên hệ nào giữa họ.”
“Nhưng nếu Cramer tới đây để tìm hiểu vấn đề, cô ấy có thể đã chạm mặt Purdy. Anh ta không thể để cô gái nói những gì cô ấy biết cho bất cứ ai. Như thế sẽ hủy hoại kế hoạch của anh ta. Anh ta có đủ lý do để giết cô ấy.”
“Và cô gái đã nuốt cái gì mà anh ta cần lấy lại vậy?”
“Thứ gì đó sẽ làm lộ kế hoạch.”
Decker gật đầu nhưng không có vẻ bị thuyết phục. “Tôi đoán có thể là vậy. Nhưng nó không giải thích được chuyện đã xảy ra với Parker và Ames.”
“Vậy thì giờ sao đây?” Robie hỏi.
“Chúng ta cần tìm ra Purdy. Đó là cách duy nhất để biết chắc.”
“Nếu anh ta đứng đằng sau chuyện này, chẳng phải anh ta đã chuồn đi từ lâu rồi sao?”
“Có thể thế, mà cũng có thể không”
“Và nếu anh nhầm, rằng anh ta không đứng đằng sau chuyện này?”
“Thì nhiều khả năng anh ta đã chết.”
Hai người ra khỏi nhà, và một khoảnh khắc sau mọi thứ trở nên tối đen.