CHƯƠNG 24
Chiều ngày mười lăm, Yamashina dẫn theo bốn nhân viên cảnh sát bao gồm cả Shito xuất phát đến Tokyo. Để giải quyết vụ án tối qua, một đội điều tra đã được thành lập tại Phòng cảnh sát Hachioji. Nhóm Yamashina lên Tokyo để tham gia cuộc họp bàn phương hướng điều tra được tổ chức tại đó. Dĩ nhiên có cả cảnh sát Phòng cảnh sát Hino – địa phận diễn ra vụ sát hại kẻ cầm đầu băng nhóm gây rối, và cả các cảnh sát thuộc đội điều tra Phòng cảnh sát Zama và Phòng cảnh sát Seijo. Đối với Shito, tính cả lần này nữa thì anh đã lên Tokyo liên tiếp ba ngày.
“Nghe nói hôm nay không chỉ có chúng ta mà cả những chức sắc lớn tại Sở cảnh sát các tỉnh cũng lên Tokyo.” Yamashina nói trong khi xe đang chạy về Hachioji.
“Nghe nói Sở cảnh sát Tokyo đã triệu tập toàn bộ lực lượng cảnh sát. Có lẽ do chậm chân liên tiếp trước hung thủ nên các vị chức sắc cuối cùng đã nổi cơn thịnh nộ.”
“Vì lại vừa có thêm ba nạn nhân mới, trong đó hai người chết, nên phía cảnh sát khá mất mặt. Hơn nữa tối qua hung thủ còn ra tay trong lúc cảnh sát đã phát động trạng thái khẩn cấp.” Nhân viên cảnh sát lâu năm tên Kigoshi nói giọng thản nhiên như đang kể chuyện của người khác.
“Đâu phải cứ các vị chức sắc tập hợp lại thì sẽ giải quyết được vấn đề.” Nhân viên cảnh sát trẻ nhất tên Furusawa thẳng thắn bày tỏ ý kiến.
“Chắc cũng cần ra vẻ cho thiên hạ chứ. Tấm hình chụp các trưởng phòng tập hợp đăng lên báo chiều nay sẽ tạo ra được bầu không khí cho thấy phía cảnh sát đang cố gắng hết sức để giải quyết vụ việc.” Yamashina buông lời, vẻ mặt chua chát.
Trên thực tế, giới truyền thông – bắt đầu là cánh báo chí – đang đua nhau lên án sự bất lực của cảnh sát. Shito cũng đã chuẩn bị tinh thần làn sóng dư luận này sẽ ngày càng mạnh hơn nữa.
Khi họ đến Phòng cảnh sát Hachioji, phòng họp đã kín người. Xem ra các nhân viên cảnh sát Phòng cảnh sát Zama và Phòng cảnh sát Seijo đã đến trước đó.
Yamashina đi lên phía trước để thảo luận về tiến trình cuộc họp. Nhóm Shito không còn chỗ ngồi, buộc phải đứng dựa vào bức tường đằng sau.
Ai đó từ bên cạnh đập vào vai Shito, anh quay qua nhìn thì thấy trợ lý thanh tra Negishi đang đứng đó, vẻ mặt mệt mỏi.
“Xem ra tối qua anh Shito cũng không ngủ được đúng không?”
“Anh Negishi cũng vậy ư?”
“Càng mong đợi nhiều thì lại càng thấy mệt mỏi. Tối qua tôi đã nghĩ sẽ bắt được hung thủ nhưng lại để xổng mất.”
“Hung thủ hiện đang trong nội thành phải không?”
“Có lẽ là vậy.” Nói xong, Negishi lắc đầu. “Giờ thì cứ như thể tìm cây kim trong đống rơm.”
Một lát sau, cuộc họp bắt đầu.
Chánh thanh tra Suzuki thuộc Phòng số tám Sở cảnh sát Tokyo có dáng người nhỏ thó. Ông đứng lên trước, giải trình chi tiết về tình trạng khi phát hiện thi thể nạn nhân và lời chứng của nữ vận động viên bị hung thủ bắt.
“Tiếp theo tôi xin nói về tình hình điều tra. Đầu tiên là về tiến trình đào tẩu của hung thủ.”
Khi chánh thanh tra phát biểu, tấm bản đồ lớn lấy Hachioji làm trung tâm được phóng to lên tấm bảng đen phía trước bằng máy chiếu.
“Thời gian hung thủ có mặt tại hiện trường có vẻ là khoảng năm giờ, thời điểm đội điền kinh sắp luyện tập xong. Các nam vận động viên chạy bật xa đã trông thấy một phụ nữ giống với miêu tả về hung thủ vào tầm giờ đó. Họ nói cô ta đã nhìn chằm chằm vào trong sân, có lẽ là để tìm kiếm nạn nhân Niwa.”
Shito nghĩ hung thủ nhìn vào sân có lẽ không chỉ vì lý do đó. Xem xét từ cách thức gây án thì chắc chắn khi đó hung thủ đang quan sát xem nên bắt nữ vận động viên nào. Học trò cũng mất tích thì hẳn Niwa sẽ đi tìm. Lợi dụng lúc đó, cô ta sẽ ra tay. Chắc chắn cô ta đã lên kế hoạch như vậy. Một chiến thuật rất hay để gọi con mồi đang lẩn trốn trong cộng đồng ra.
“Rất tiếc vẫn chưa rõ hung thủ dùng cách thức gì để đi đến được chỗ đội điền kinh công ty Công nghiệp Hóa chất Katsura. Ga gần nhất cũng cách đó khá xa. Hiện tại chúng tôi vẫn đang tiếp tục dò hỏi ở vùng lân cận ga. Ngoài ra cũng đang liên lạc với các công ty taxi.”
Shito nghĩ khả năng hung thủ đi taxi rất cao vì cô ta hoàn toàn không sợ bị nhớ mặt.
“Tiếp theo là đến cách thức đào tẩu của hung thủ. Chúng tôi đã xác nhận được hung thủ sử dụng xe đạp. Ký túc xá đội điền kinh công ty Công nghiệp Hóa chất Katsura đã bị mất trộm một chiếc xe đạp. Đó là loại xe đạp đua, thích hợp chạy tốc độ nhanh trên đường nhựa.”
“Lại là chiêu dùng xe đạp quen thuộc ư.” Shito lẩm bẩm.
“Theo suy đoán thì hung thủ đã từ con đường phía trước sân tập chạy xe đạp theo hướng Bắc.”
Một thanh tra mập mạp vừa giải trình vừa chỉ bút lên bản đồ. “Chúng tôi suy luận như vậy là bởi từ đó đi thêm khoảng hai kilomet sẽ có một con đường cắt ngang, ở vị trí khoảng một kilomet về hướng Đông trên đường đó có một cửa hàng tiện lợi, hung thủ đã mua hamburger và sữa tại cửa hàng này. Nhân viên cửa hàng vẫn còn nhớ rõ. Chưa rõ hành tung sau đó của hung thủ ra sao nhưng có lẽ sau khi lạc đường tại khu vực quanh đó, hung thủ đã đổi lộ trình sang hướng Đông Nam và đi về Hino. Chiếc xe đạp bị bỏ lại tại bãi đậu xe đằng sau trung tâm bán đồ nội thất Shinmei thành phố Hino. Đây chính là nơi gã thanh niên trong băng đảng gây rối bị sát hại.”
Nói xong, vị thanh tra này trở lại chỗ ngồi.
“Sau đó, một thành viên trong băng đảng gây rối được phát hiện nằm gục trên đường ở khu phố Yayoi quận Nakano lúc hơn hai giờ sáng. Anh ta bị đập mạnh vào phần sau gáy. Hiện tại chúng tôi đang đợi sự cho phép của bác sĩ để thu thập lời khai.” Chánh thanh tra Suzuki tự giải thích thêm. Ông nhìn quanh phòng họp một vòng rồi nói tiếp. “Tiếp theo là về vụ sát hại thành viên trong băng nhóm gây rối tại Hino.”
Hai cảnh sát ngồi ghế phía trước đứng dậy. Có lẽ họ là cảnh sát đến từ Hino.
“Thời gian Phòng cảnh sát Hino nhận được điện thoại báo tin người đứng đầu băng đảng gây rối bị sát hại là lúc không giờ năm phút. Mười phút sau đó thi thể đã được kiểm tra bởi cảnh sát Phòng tuần tra Shinmei. Thi thể nằm dang rộng tay chân gần ngay chính giữa bãi đậu xe. Đạn xuyên từ ngực qua xương bả vai. Có lẽ hung thủ đã đứng bắn tại cự ly dưới hai mét. Đầu đạn vẫn đang được tìm kiếm. Thời gian tử vong cách thời gian phát hiện ra thi thể khoảng một tiếng, tức là tầm mười một giờ tối ngày mười bốn. Theo lời người dân sống gần đấy thì vào tầm ấy băng nhóm gây rối đã làm loạn ở đó. Xung quanh thi thể còn lưu lại dấu bánh xe máy, cho thấy nạn nhân đã ở cùng đồng bọn khi đó. Thêm vào đó, chiếc xe đạp đuợc nhắc đến khi nãy nằm cách thi thể chừng ba mét. Nhân thân người chết như sau. Tên: Makita Tomikazu, ngụ tại địa chỉ XXXX, mười chín tuổi, không nghề nghiệp, cầm đầu băng nhóm tên Dark Fire. Hiện tại chúng tôi đang tìm kiếm những đồng bọn còn lại nhưng địa chỉ của chúng không rõ ràng nên mất khá nhiều thời gian.”
“Có lẽ bọn chúng sợ bị liên lụy nên đã chạy trốn.” Chánh thanh tra Suzuki nói bằng giọng nặng nề.
Một cảnh sát hình sự giơ tay lên hỏi. “Thời điểm hung thủ sát hại Niwa Junya là tầm chín giờ, nên theo thông tin vừa rồi thì tức là hung thủ chỉ đi được đoạn đường mười cây số trong vòng hai tiếng. Không rõ hung thủ đã tốn bao nhiêu thời gian khi vướng vào băng nhóm gây rối nhưng chung quy lại, mặc dù sử dụng xe đạp nhưng hung thủ đã không đi được bao xa.”
Thanh tra cảnh sát ban nãy đã sử dụng bản đồ để giải thích đoạn đường đào tẩu của hung thủ trả lời. “Có lẽ hung thủ đã tốn một khoảng thời gian để trộm xe. Sau đó, như tôi đã nói khi nãy, hung thủ đã mua đồ ăn nên có lẽ cũng tiêu tốn thời gian để ăn. Chưa kể có thể còn bị lạc đường. Vì đường sá ở khu đó khá phức tạp.”
“Nếu là phạm vi mười kilomet vào khoảng mười một giờ thì…” Một giọng nói khác vang lên. “Khả năng cao hung thủ sẽ lọt vào tầm quan sát của lực lượng cảnh sát đang dàn trận phong tỏa khẩn cấp. Vậy có báo cáo gì từ lực lượng này không?”
“Không có báo cáo gì về việc đã nhìn thấy hung thủ.”
Thanh tra cảnh sát mập mạp trả lời, rồi bật lại công tắc máy chiếu để phóng to bản đồ. “Tuy nhiên có một điểm đáng lưu ý. Ngay tại lối vào Hino, tức là điểm ghi chữ S trên bản đồ này, cảnh sát đã đụng độ một băng nhóm gây rối hơn mười người khi đang đi tuần tra, có khả năng đó chính là băng nhóm được nhắc đến khi nãy. Băng nhóm này đã phớt lờ lệnh dừng xe, chạy băng qua cổng kiểm soát. Cảnh sát không đuổi theo vì cho rằng băng nhóm này hoàn toàn không liên quan đến hung thủ của vụ án.”
“Không có khả năng hung thủ trà trộn trong băng nhóm này sao?”
“Theo lời cảnh sát đã chứng kiến thì không thể có chuyện hung thủ đi xe đạp trà trộn trong đó. Tuy nhiên, trong trường hợp băng nhóm gây rối này cố tình che giấu hung thủ thì cũng có khả năng chúng đã qua mặt cảnh sát.”
Có khả năng đây là lỗi của thuộc cấp bên mình nên giọng viên thanh tra mập hơi lắp bắp.
“Tiếp theo mời phía cảnh sát tỉnh Yamanashi thuyết trình về nhân vật được cho là hung thủ vụ án.”
Yamashina đứng dậy sau lời giới thiệu của chánh thanh tra Suzuki. Ông giải thích về tiến trình vụ việc bắt đầu từ vụ sát hại Sendo Korenori và cho biết có khả năng hung thủ là nữ vận động viên mà Sendo đã dẫn về từ Canada.
“Chúng tôi cho rằng động cơ gây án chính là để báo thù kẻ đã giết chết Sendo. Hiện tại vẫn chưa xác nhận được kẻ giết Sendo là một hay nhiều người.”
Ngoài ra Yamashina cũng công bố thông tin Sendo đã làm công việc nghiên cứu khoa học thể thao tại Canada, và có khả năng tuyển thủ bộ môn trượt tuyết đã tự sát mang tên Ogasawara Akira từng sử dụng doping dưới sự chỉ đạo của Sendo, Ủy ban Olympic Nhật Bản cũng đã tiến hành điều tra về việc này.
Sau Yamashina, đến lượt thanh tra Kotera phát biểu. Ông nói về tình trạng Anjo Takuma bị sát hại, về lý lịch của Anjo, và về việc có lời đồn cho rằng Anjo đã sử dụng doping.
“Ngoài ra trong khoảng thời gian Sendo bị giết hại tại Yamanakako từ ngày chín đến ngày mười tháng này, Anjo đã tạo bằng chứng ngoại phạm giả cho sự vắng mặt của mình. Từ những sự kiện trên, chúng tôi cho rằng để che giấu hành vi bất chính của mình khi còn là vận động viên, Anjo đã đột nhập vào biệt thự của Sendo tại Yamanakako để gây án.”
Kết luận xong, Kotera trở về chỗ.
Cả phòng họp xôn xao ngay sau đó. Hầu hết các cảnh sát điều tra đều không biết về tiến trình của vụ việc nên họ đã rất ngạc nhiên khi thấy các vận động viên nổi tiếng lần lượt có liên quan.
“Trật tự!” Chánh thanh tra Suzuki nhắc nhở. “Tiếp theo, mời giải trình về lý lịch của Niwa Junya.”
“Vâng!” Một cảnh sát da ngăm đen trả lời rồi đứng dậy.
“Niwa quê quán tại thành phố Ichikawa, tỉnh Chiba. Anh ta bắt đầu được chú ý từ khi còn ở trong câu lạc bộ điền kinh trường trung học tại địa phương với tư cách là vận động viên chạy cự ly ngắn. Sau đó được tiến cử vào khoa thể thao trường Đại học N. Anh ta liên tục nắm giữ thứ hạng cao trong các lễ hội thể thao toàn quốc và cuộc thi tranh quyền tuyển thủ Nhật Bản. Lần đầu tiên anh ta đoạt giải nhất trong cuộc tranh quyền tuyển thủ toàn Nhật Bản là vào năm thứ tư đại học. Anh ta đã giành chiến thắng tại cự ly bốn trăm mét và hai trăm mét. Từ sau lần đó, anh ta hầu như không thua bất cứ cuộc thi nào trong nước. Sau khi gia nhập vào đội điền kinh công ty Công nghiệp Hóa chất Katsura, anh ta cũng giành chiến thắng một lần trong cuộc thi giành quyền tuyển thủ châu Á, và tham gia thi đấu tại Olympic một lần. Ba năm trước anh ta từ giã sự nghiệp vận động viên và ở lại đội điền kinh với tư cách là huấn luyện viên.”
Bắt đầu mạnh từ năm thứ tư đại học ư? Shito nghĩ về lý do. Phải chăng đó là thời điểm doping bắt đầu công hiệu? Các cảnh sát khác dường như cũng đã nhận ra ý nghĩa của việc giới thiệu các thành tích thể thao của Niwa.
“Thời sinh viên, Niwa có từng đi Canada không?”
Câu hỏi nằm trong dự đoán vang lên.
“Hiện vẫn đang điều tra. Các thành viên trong câu lạc bộ điền kinh tại công ty nói là chưa từng nghe chuyện này nhưng cũng có khả năng anh ta đã giấu giếm.” Viên cảnh sát da ngăm trả lời rồi gật đầu.
“Tiếp theo, anh hãy giải trình về tình hình của Niwa trong vài ngày gần đây!” Chánh thanh tra Suzuki ra lệnh.
“Vâng!” Viên cảnh sát da ngăm đáp.
“Đầu tiên, vào ngày chín, anh ta vẫn tham gia luyện tập như mọi khi. Dùng bữa tối tại ký túc xá xong, anh ta về nhà. Nhưng không có bằng chứng gì khẳng định anh ta đã về căn hộ tại Koenji. Do anh ta chỉ sống một mình. Ngày mười và mười một, Niwa đi làm như bình thường rồi tham gia luyện tập tại câu lạc bộ từ chiều. Ngày mười hai anh ta tham gia luyện tập từ sáng. Ngày mười ba nghỉ. Ngày mười bốn, tức hôm qua Niwa đã đến ký túc xá từ sáng. Nghe nói là để dọn hành lý vào. Lý do là vì kể từ hôm qua, anh ta định sẽ đến ký túc xá ở một thời gian.”
Phòng họp lại lao xao.
“Chuyện đó được quyết định từ khi nào?” Một giọng nói được vang lên từ đâu đó.
“Theo lời ông Ibuki là huấn luyện viên chính của đội điền kinh thì hôm trước đó Niwa đã liên lạc, nói rằng từ ngày mai xin được ở lại ký túc xá một thời gian. Lý do anh ta đưa ra là muốn dành nhiều thời gian ở bên các vận động viên.”
“Vậy nghĩa là theo dự định, lẽ ra đêm qua anh ta sẽ ở lại Hachioji?”
“Đúng vậy!”
Có lẽ thấy hành động của nạn nhân có gì đó không tự nhiên nên mọi người trong phòng họp bắt đầu bàn tán râm ran. Chánh thanh tra Suzuki đứng lên ra hiệu mọi người giữ yên lặng.
“Như mọi người đã nhận ra, theo báo cáo hiện tại thì có ý kiến cho rằng chắc hẳn Niwa đang chạy trốn. Có lẽ sau cái chết của Anjo Takuma, anh ta nghĩ mình sẽ bị giết. Nghĩa là giả thuyết cho rằng Niwa cũng dính líu đến vụ sát hại Sendo là hoàn toàn hợp lý.”
Một số cảnh sát gật đầu trước lời phát biểu của chánh thanh tra.
Sau đó là các báo cáo chi tiết hơn. Phương hướng tìm kiếm cũng đã được quyết định. Giữa chừng, thanh tra cảnh sát Konno thuộc Tổ điều tra số một Sở cảnh sát Tokyo đã đảm nhận vai trò điều khiển cuộc họp thay cho chánh thanh tra Suzuki. Điều này cho thấy thể chế hợp tác điều tra đã được xác lập hoàn toàn.
Vấn đề là đối tượng tiếp theo mà hung thủ nhắm đến sẽ là ai. Dĩ nhiên tốt nhất là không còn ai nữa, nhưng trên tờ ghi chú mà hung thủ đã đưa cho nữ nhân viên ở Shibuya xem có những ba địa chỉ. Nếu như một trong ba địa chỉ đó là của Niwa thì vẫn còn lại hai địa chỉ.
Tóm lại, trong hôm nay, họ đã xác định được phương hướng điều tra. Đó là nỗ lực tìm kiếm những cựu tuyển thủ có quan hệ với Anjo và Niwa và từng bị đồn đại là đã dùng doping. Đội của Shito được giao nhiệm vụ rà soát lại một lần nữa những thông tin liên quan đến Sendo. Việc thu thập thông tin từ Canada thì người của Sở cảnh sát Tokyo sẽ lo liệu.
Sau khi được giải phóng khỏi cuộc họp kéo dài, nhóm Shito đi đến bãi đậu xe ở tầng một của phòng cảnh sát theo hướng dẫn của một cảnh sát trẻ thuộc Phòng cảnh sát Hachioji, vì nghe nói ở đó có lưu giữ chiếc xe của Niwa Junya khi bị giết. Nhóm Negishi cũng đi theo.
“Cũng đáng xem cho biết lắm.” Nhân viên cảnh sát trẻ vừa nói vừa nở nụ cười méo xço.
Anh ta hoàn toàn không nói quá. Khi nhìn thấy chiếc xe, Shito không thốt nổi lời nào. Không chỉ mình Shito, những người khác cũng chỉ biết đứng sững.
Họ thở dài, sức của một con người có thể làm cho chiếc xe ô tô cứng cáp biến dạng đến thế này ư?
Thân xe bị hai cây lao đâm sâu qua gợi liên tưởng đến hài cốt của một con thú khổng lồ.
“Đúng là thứ quái vật!” Bên cạnh Shito, Negishi lẩm bẩm.