CHƯƠNG 30
Cô gái cảm thấy vô cùng bứt rứt khó chịu, vì mặc dù có cảm giác mình đã đến gần tòa nhà muốn đến rồi, mà mãi vẫn không tới được đúng mục tiêu.
Cô cảm thấy dường như mình chỉ đang đi loanh quanh cùng một nơi, nhưng cảnh vật xung quanh đúng là có chút thay đổi. Sau một hồi tìm kiếm vô vọng, cô nghĩ không chừng cô gái tên Mieko đó đã viết ra địa chỉ không có thật.
Nhưng cuối cùng cô đã tìm đến được nơi cần đến, chứng tỏ đó không phải địa chỉ sai. Hóa ra cô đã đi qua đi lại trước tòa nhà này mấy lần nhưng do bảng tên của tòa nhà đặt ở góc khuất nên cô không nhận ra.
Cô gái bước vào trong sảnh chính diện. Tòa nhà này không có hệ thống an ninh phức tạp như nơi ở của Sakura Shoko.
Đến trước cầu thang, cô xem lại tờ ghi chú, kiểm tra lại số căn hộ. Là căn hộ số 324. Đoán có lẽ là ở tầng ba, cô bước lên cầu thang.
Hành lang cực kỳ yên ắng. Cô nhìn số các căn hộ, bước dần qua từng căn và dừng lại ở căn có ghi số 324.
Trước cửa gắn chuông nên cô đã nhấn thử. Cô áp tai vào cửa nghe tiếng động bên trong nhưng không nghe thấy tiếng người di chuyển.
Cô nhấn chuông lần nữa nhưng vẫn không có động tĩnh. Nghĩa là Hiura cũng vắng nhà?
Cô nghĩ cách đột nhập vào trong. Sáng nay cô vào được từ đằng sau vì căn hộ đó ở tầng một. Căn này ở tận tầng ba nên nếu muốn leo vào thì phải đợi đến lúc không có người xung quanh nhìn ngó.
Cô đặt tay lên nắm đấm cửa, vặn rồi kéo ra thử. Ngoài dự kiến của cô, cánh cửa mở ra dễ dàng. Cô từng nghe nói người Nhật không khóa cửa cẩn thận như người dân các nước khác nhưng cô không ngờ là lại đến tận mức này.
Cô gái không ngần ngại bước vào nhà. Chỉ có đèn ở thềm nhà sáng. Phía trong tối mịt.
Khi định nấp vào căn phòng đầu tiên thì cô nhìn thấy một tờ giấy để trên kệ giày bên cạnh. Cô cầm lên xem thử.
Một giờ sáng thành phố… thị trấn… S.S
Cô chỉ đọc được chừng đó. Nhưng chỉ vậy là đủ để hiểu ý nghĩa của thông tin ghi trên giấy. Nghĩa là hẹn gặp người có tên S.S tại địa điểm này lúc một giờ sáng.
Và cô gái chắc chắn S.S chính là Sakura Shoko. Nếu không phải đối phương là đồng bọn thân thiết thì đã không hẹn gặp vào cái giờ ấy.
Cô gái ngồi bệt xuống sàn, mở bản đồ ra. Không đọc được nhưng cô định sẽ tìm ra địa điểm đó dựa trên hình dạng chữ.
Mất khoảng một tiếng, cuối cùng cô gái cũng đã tìm ra được địa điểm ghi ở tờ giấy trên bản đồ. Đó là nơi có tên thành phố Komae. Từ đây đến đó khoảng tám kilomet về hướng Nam. Gần đó có một con sông nhỏ.
Cô gái vò tờ giấy, nhét vào túi. Vừa lúc đó, cô để ý thấy có đôi giày trượt patin để ngay cạnh kệ giày. Cô cởi đôi giày thể thao ra, mang thử đôi patin. Đôi này có hơi chật một chút nhưng không đến mức làm đau chân. Cô gái mang luôn đôi giày patin ra khỏi nhà rồi bước xuống cầu thang. May mắn xung quanh không một bóng người, cô gái ra khỏi tòa chung cư mà không bị ai nhìn thấy.
Ra đến đường chính, cô gái trượt nhanh về phía Nam.