CHƯƠNG 32
Quá nửa đêm một lát, đội điều tra Phòng cảnh sát Seijo nhận tin một phụ nữ sống ở Kichijoji bị tấn công bởi người giống như nữ hung thủ. Người bị hại bị trói chặt tay chân và bịt miệng nên đã cầu cứu bằng cách đập lưng liên tục vào tường. Nhưng người ở căn hộ bên cạnh về nhà muộn nên đến giờ này mới phát hiện ra.
Shito đã ở lại tham gia vào đội điều tra phối hợp, lúc bấy giờ đang nằm tại sân tập judo là nơi tá túc tạm thời. Nghe tin từ Negishi, anh bật dậy.
“Người bị hại tên là Suzuki Mieko. Một nữ nhân viên văn phòng, hai mươi sáu tuổi, sống tại căn hộ thuộc chung cư Green Height ở khu Minami. Dựa theo lời làm chứng của Suzuki thì chắc chắn kẻ đột nhập là nữ hung thủ đó.” Thanh tra Kotera vội vã giải thích tình hình. “Mục tiêu hung thủ nhắm đến là Hiura Yusuke người đã sống tại căn hộ kia trước đó. Hung thủ đã ra khỏi chung cư tầm chín giờ kém nên có lẽ đã đến chỗ Hiura rồi.”
“Chúng ta đi ngay thôi!”
Negishi tiếp lời. “Đã cử bốn người đi rồi! Ngoài ra cũng đã liên lạc với Phòng cảnh sát Mitaka, nhờ họ cử cảnh sát hình sự đến đó. Trước khi cảnh sát hình sự đến nơi thì các cảnh sát trực gần đó cũng đã đến xem tình hình…”
Thanh tra chưa nói dứt lời thì trên bàn có tiếng điện thoại reo. Ông vội vã nhấc máy. “Alo, tôi đây… Sao cơ? Đã đi đâu rồi hả? Ừ… Ừ… Tôi biết rồi! Các cậu canh ở đó di!”
Sau khi cúp máy, thanh tra Kotera nghiêm mặt nhìn quanh. “Nghe nói nhà của Hiura trống không. Cửa cũng không khóa.”
“Tức là đã bị hung thủ tấn công à?” Cảnh sát ở Phòng cảnh sát Seijo hỏi.
“Không, nếu là vậy thì sẽ có thi thể giống như những trường hợp trước. Ngoài ra, nhà không có dấu hiệu bị làm loạn, xe của Hiura cũng không thấy đâu.”
“Có lẽ anh ta đã bỏ trốn.” Shito nói. “Thấy Anjo, Niwa bị giết nên chắc anh ta cũng lo sợ. Nhưng việc không khóa cửa ra vào thì có chút vấn đề.”
“Cũng có thể là vội quá nên quên khóa.” Negishi nói.
“Cũng có thể.” Shito gật đầu. Cùng lúc đó, tiếng điện thoại lại reo. Theo thông lệ, Kotera bắt máy, sau khi nói hai ba câu thì ông cúp máy.
“Việc Hiura đã bỏ trốn xem ra là chính xác.”
“Có manh mối gì ư?” Shito hỏi.
“Đã lấy được lời khai của nhân viên bất động sản quản lý chung cư ở Kichijoji. Đúng như lời chứng của Suzuki Mieko, khoảng tám giờ rưỡi nhân viên này đã nhận điện thoại từ cô ấy hỏi về người sống ở căn hộ đó trước đây. Sau đó một lát thì lại có điện thoại từ Hiura. Lần này anh ta hỏi ngược về thông tin của người sống hiện tại.”
Phòng cảnh sát rộn lên.
“Tại sao anh ta lại hỏi chuyện đó?” Negishi hỏi.
“Có lẽ Hiura cũng đã suy nghĩ về hành động của hung thủ. Nếu hung thủ không biết địa chỉ mới của mình thì đương nhiên sẽ đi đến chung cư đã ở trước đó. Để thăm dò tình hình nên anh ta đã muốn liên lạc với người sống ở đó hiện tại. Nhưng khi nghe nhân viên bất động sản nói người đó đã hỏi thăm địa chỉ liên lạc của mình thì anh ta biết hung thủ đang đuổi đến.”
“Ra là vậy. Vì vậy nên Hiura đã bỏ trốn ư?” Negishi đập tay xuống bàn. “Vì vậy nên mới vội đến quên khóa cửa đây mà!”
“Theo thời gian thì chắc hung thủ đã đến nhà Hiura, nhận thấy Hiura không có nhà và bỏ đi đâu đó rồi.”
Thanh tra Kotera buồn bực gật đầu trước ý kiến của Shito. “Có lẽ là vậy. Nhưng tạm thời đêm nay vẫn bố trí người canh gác ở đó.”
Thanh tra ra lệnh cho ba cảnh sát hình sự phối hợp với cảnh sát địa phương tiến hành canh gác và nghe ngóng thăm dò tình hình xung quanh đó.
“Thủ phạm đã đợi tại căn hộ ở Kichijoji cho đến lúc chủ nhà về đúng không?” Một cảnh sát Phòng cảnh sát Seijo nói. “Nếu thủ phạm đã đến nhà Hiura thì tại sao lần này cô ta lại không đợi trong nhà?”
“Cũng phải.” Kotera nghiêng đầu. “Tại sao nhỉ?”
“Có lẽ cô ta biết Hiura đã bỏ trốn.” Shito nói. “Chắc đã có dấu vết gì trong nhà cho thấy điều đó.”
“Có lẽ vậy. Dù gì đi nữa thì trước tiên cần phải điều tra xem Hiura đã đi đâu.”
Thanh tra Kotera nhìn về phía một thuộc cấp. “Chiều nay, anh đã đến chỗ Hiura đúng không?”
“Vâng! Vì anh ta là người thân thiết với Niwa thời còn là vận động viên nên tôi đã đi đến nhà anh ta để hỏi về khả năng Niwa dùng doping. Nhưng không ngờ anh ta cũng cùng một giuộc… Tôi xin lỗi vì đã không nhận ra sớm.” Viên cảnh sát kỳ cựu tuổi trung niên cúi đầu hối lỗi.
“Trong giới thể thao, có đến hơn trăm người có liên quan với Niwa. Chúng ta không thể nào theo dõi hết chừng đó người. Nên anh cũng đừng quá bận tâm. Điều tôi muốn biết là bộ dạng Hiura khi đó thế nào. Anh ta có tỏ vẻ sợ sệt hay kích động quá mức không?”
“Đúng là nét mặt anh ta rất nghiêm trọng nhưng chúng tôi đã nghĩ đó là do nói về cái chết của người quen.”
“Vợ anh ta thế nào? Cô ấy có nhận ra việc tính mạng chồng mình đang bị nhắm đến không?”
“Vì cảnh sát đến nên trông cô ta có vẻ lo lắng nhưng không có dấu hiệu gì cho thấy cô ấy đang chuẩn bị cho việc bỏ trốn cả. Hơn nữa, cô ấy còn đang mang thai.”
“Mang thai ư?”
Thanh tra Kotera làm động tác thổi vào nắm tay. Rồi ông chỉ về phía Negishi.
“Cậu hãy điều tra nhà vợ Hiura. Và cả nhà cha mẹ anh ta nữa!”
“Tôi đã rõ!”
“Tiếp đến là tăng cường xe tuần tra và truy tìm xe của Hiura. Khốn kiếp! Ta chậm một bước rồi!”
Kotera búng tay.