CHƯƠNG 41
Cô gái mở mắt ra thì trời đã tối.
Cô nằm trong đống thùng giấy chất trên khoang chở hàng của xe tải. Khi xe bắt đầu chuyển động, cô tỉnh dậy vì tiếng động cơ.
Khi cô lên khỏi sông, đang đi loạng choạng thì thấy có chiếc xe tải đang đậu ngay bờ đê. Cô đã leo vào khoang xe có gắn bạt che.
Sau đó cô bất tỉnh. Lúc đó là sáng sớm. Tức là cô đã ngủ hơn mười tiếng.
Cô từ từ ngồi dậy. Phần bụng bên trái đau kinh khủng. Một cảm giác mỏi mệt rã rời bao trùm lấy toàn thân cô. Việc Sakura có mang súng hoàn toàn nằm ngoài dự tính của cô. Vì cô nghĩ ở Nhật không được phép sở hữu súng.
Cô đã bỏ lại chiếc áo gió trên sông. Vì nếu không làm vậy thì cô không thể bơi được. Hiện tại cô chỉ mặc áo nịt và quần bó thể thao. Hơn nữa còn đi chân không.
Cô nhổm dậy, nhìn về phía ghế tài xế. Tài xế là một người đàn ông trung niên, ghế bên cạnh ông ta không có ai.
Cô vừa nấp vừa lấy tay gõ vào đằng sau ghế tài xế. Chiếc xe tải dừng lại. Cô gái nấp vào đằng sau thùng giấy.
Cô cảm nhận thấy người đàn ông bước lên khoang hàng. Ông ta đang kiểm tra hành lý. Khi ông ta đến gần chỗ cô thì cô đứng lên. Người đàn ông giật mình, suýt ngã ngửa về phía sau. Cô đá mạnh vào háng ông ta. Khi người đàn ông còn đang rên rỉ thì cô đè cổ ông ta xuống, đập đầu ông ta vào cạnh khoang hàng hai lần. Thế là người đàn ông bất tỉnh.
Người đàn ông mặc đồng phục lao động màu xám. Cô cởi đồ ông ta ra và lấy mặc trùm lên bộ đồ bó của mình. Bộ đồ hơi ngắn so với cô nhưng rộng rãi nên cũng tạm ổn. Đôi giày thể thao hơi chật nên gót chân cô thò ra ngoài đạp lên phần sau giày. Trong túi áo khoác có chiếc mũ đồng phục cùng màu. Cô lấy nó ra đội lên.
Nửa thân bên trái của cô lại đau khủng khiếp, cô khuỵu tay và chân xuống trong tư thế bò, cố chịu chờ cơn đau dịu xuống.
Chiếc xe tải hiện đang đậu bên trái đường. Cô ra ngoài nhìn xung quanh nhưng hoàn toàn không biết đây là đâu. Cô vào trong xe, tìm bản đồ chỉ đường đi. Vì cô đã tìm nhà Sakura Shoko nhiều lần nên cô mau chóng tìm ra đường đi trên bản đồ.
Sau khi xé trang bản đồ đó ra, cô nhìn qua kính chiếu hậu, thấy có một chiếc xe hơi đậu ngay phía sau xe tải. Một thanh niên bước xuống xe hơi.
Cô cũng bước ra khỏi xe tải. Người thanh niên kia đang mua thuốc lá tại máy bán hàng tự động bên đường. Xe anh ta vẫn nổ máy.
Cô lại gần chiếc xe hơi, nhanh nhẹn cúi người xuống chui vào ghế sau xe. Không lâu sau, người thanh niên mở cửa, ngồi xuống ghế tài xế. Khi đó, cô ngồi dậy, dùng tay phải bóp cổ anh ta. Anh ta khẽ rên lên.
Cô đưa anh ta xem bản đồ đường đi, chỉ tay vào vùng có địa chỉ nhà Sakura.
“Cô muốn đi đến đây hả?”
Cô gật đầu, đặt thêm tay trái lên cổ người thanh niên. Anh ta run người bần bật nói. “Tôi… tôi biết rồi. Đừng… đừng bóp cổ tôi. Shi… Shinagawa gần đây lắm.”
Có vẻ người thanh niên nghĩ phóng xe vội thì cổ anh ta sẽ càng bị siết chặt vì theo đà ngả về phía sau, nên anh ta khởi động xe một cách thận trọng.
Cô gái cố chịu cho đến khi cơn đau dịu xuống, hai tay vẫn ghì chặt cổ người thanh niên.