Bạn Mới
Bạn hàng xóm mới xuất hiện sau chương trình biểu diễn lúc bốn giờ.
Khi chiếc xe tải ì ạch tiến vào bãi đỗ xe, Bob chạy ào đến thông báo với chúng tôi.
Bob lúc nào cũng nắm vững sự tình. Một người bạn hữu ích, nhất là khi tôi chẳng thể ra khỏi lãnh thổ của mình.
Một tiếng rên bật ra khỏi miệng Mack trong lúc ông nhấc cánh cửa sắt cuốn ở gần khu ăn uống, nơi đây chính là chỗ giao nhận hàng.
Một chiếc xe tải to tướng màu trắng đang đỗ lại, phả ra một cột khói. Người tài xế mở cửa xe và tôi biết Stella đã nói đúng.
Một con voi con đang ở trong thùng xe. Tôi nhìn thấy cái vòi của nó thò ra từ trong bóng tối.
Tôi thấy mừng cho Stella. Nhưng khi quay ra nhìn cô, tôi thấy cô chẳng mừng chút nào.
"Lùi lại nào, mọi người!" Mack hô lên. "Chúng ta có bạn mới. Xin giới thiệu, đây là Ruby. Ba tạ trò vui để cứu thoát chúng ta khỏi khổ đau. Cô nhóc này sẽ giúp ta hái ra tiền."
Mack cùng hai người đàn ông trèo vào bên trong cái hang đen ngòm của xe tải. Bọn tôi nghe thấy những tiếng động, tiếng giằng co, và một từ Mack thường thốt lên khi ông nổi cơn điên.
Ruby cũng tạo ra tiếng động, nghe giông giống tiếng cây kèn trumpet tí hon người ta bán ở quầy lưu niệm.
"Ra nào!" Mack nói, nhưng vẫn chẳng thấy Ruby đâu. "Ra nào," ông lặp lại. "Định đứng đó rục xương à?"
Trong lãnh thổ của mình, Stella đang không ngừng đi đi lại lại trong khả năng cho phép: hai bước về phía này, hai bước ra chỗ kia. Cô đập vòi vào mấy song sắt rỉ sét. Cô gầm gừ.
"Stella," tôi hỏi, "cô có nghe thấy tiếng con bé không?"
Stella lẩm bẩm cái gì đó trong cổ họng, một từ cô thường thốt lên khi cô nổi cơn điên.
"Bình tĩnh nào, Stella," tôi nói. "Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi."
"Ivan," Stella đáp, "sẽ không bao giờ, không bao giờ ổn cả." Tôi biết có lẽ mình nên im lặng.
stella ra tay
Đám đàn ông vẫn đang hò hét. Họ cũng hò hét lẫn nhau, nhưng chủ yếu là hò hét Ruby.
Bọn tôi nghe thấy tiếng dịch chuyển, tiếng vật lộn, tiếng dộng thùm thùm. Phía bên này của xe tải như đang rung lên.
"Tôi bắt đầu thích con bé này rồi đây," Bob thì thào.
"Để tôi đưa con lớn ra," Mack bảo. "Hi vọng nó dụ được con oắt con ra khỏi xe."
Mack mở chốt cửa cho Stella. "Lại đây nào, bé con," ông nài nỉ. Rồi ông tháo dây thừng ra khỏi cây đinh bù loong chốt trên sàn.
Stella lao qua Mack, gần như xô ngã ông. Cô cố bước nhanh nhất có thể, khập khiễng lê về phía cửa thùng xe tải đang mở. Cô đặt cái chân sưng vù của mình lên rìa ván nghiêng dẫn lên thùng xe và quặn người vì đau. Máu rỏ xuống.
Lên nửa chừng ván nghiêng cô dừng lại. Tiếng động trong thùng xe đã tắt. Không còn nghe thấy Ruby nữa.
Từng chút một cô nhích người lên nửa ván nghiêng còn lại. Nó kẽo kẹt dưới sức nặng của cô, và quan sát những chuyển động không mấy tự nhiên của Stella, tôi biết cô hẳn đang đau đớn vô cùng.
Lên đến nơi, Stella dừng lại. Cô thò cái vòi của mình vào khoảng không trước mặt.
Bọn tôi đợi.
Cái vòi bé tí màu xám lại xuất hiện. Nó ngượng ngùng thò ra, thám thính không khí bên ngoài. Stella quấn vòi của cô quanh vòi của con bé. Bọn họ kêu lên những tiếng kêu khe khẽ.
Bọn tôi tiếp tục đợi. Không khí im lặng bao trùm lên Trung tâm mua sắm Big Top.
Thùm. Thùm. Một bước, hai bước, ngừng. Một bước, hai bước, ngừng.
Rồi con bé cũng ló mặt ra, nó nhỏ con đến mức có thể lọt thỏm dưới người Stella mà vẫn còn dư chỗ. Da nó chảy xệ, và từ trên thùng xe, con bé lảo đảo khi bước xuống ván nghiêng.
"Không phải hàng tuyển," Mack nói, "nhưng tôi mua được nó với giá hời từ một gánh xiếc phá sản bên miền Tây. Bọn họ cẩu nó về từ châu Phi. Nhưng mới được một tháng thì chỗ ấy sạt nghiệp." Ông ra dấu về phía Ruby. "Vấn đề là, con người rất chuộng các em bé. Em-bé-voi, rồi em-bé-khỉ-đột, và lạy Chúa, có cho tôi em-bé-cá-sấu tôi cũng vẫn kiếm bộn tiền."
Stella dẫn Ruby đến chỗ lãnh thổ của cô. Mack cùng hai người đàn ông theo sau. Đến cửa lãnh thổ, con bé chựng lại.
Mack ẩy nó một cái nhưng con bé chẳng chịu nhúc nhích. "Quỷ tha ma bắt, đi đi chứ, Ruby," ông lẩm bẩm, nhưng Ruby cứ đứng nguyên ở đó, và cả Stella cũng vậy.
Mack chộp lấy một cây chổi. Ông giơ nó lên. Ngay lập tức, Stella sấn tới chắn trước con bé.
"Cả hai đứa vào lồng ngay!" Mack ra lệnh.
Stella nhìn chằm chằm vào Mack, cân nhắc tình thế. Từ tốn, nhưng cũng không thiếu phần kiên quyết, Stella dùng vòi đẩy Ruby vào lãnh thổ của mình. Con bé vào hẳn rồi Stella mới bước vào. Mack dộng cánh cửa đóng sầm một cái.
Tôi trông thấy hai cái vòi quấn lấy nhau. Tôi nghe thấy tiếng Stella thì thầm.
"Tội nghiệp bé con," Bob nói. "Chào mừng bé con đến với Trung tâm mua sắm Big Top và Trung tâm trò chơi điện tử ở lối rẽ số 8, nhà của Ivan Có Một Không Hai."