← Quay lại trang sách

CHƯƠNG 11

Từ trước tới giờ, Charlie chỉ là một kẻ vô danh tiểu tốt, một thành viên tầm thường của nhân loại chưa từng ghi dấu vào lịch sử trong suốt thời gian sống ở cõi đời này. Giờ thì anh là một anh hùng, như giám đốc trại giam Pulliams đã nhanh chóng chỉ ra cho bất kì ai lắng nghe câu chuyện của ông, và là một bằng chứng sống cho thấy các lí thuyết về giáo dục cải tạo của viên giám đốc đúng là có hiệu quả. Còn ví dụ nào tốt hơn chính việc Charlie sẵn sàng hi sinh mạng sống để cứu người canh giữ mình?

Viên giám đốc đủ khôn ngoan để nhận ra rằng nhiều tù nhân không nhìn nhận hành động của Charlie theo hướng tích cực và coi Freddy Clayton, kẻ đã thà chết cháy còn hơn đầu hàng giới cầm quyền, là vị anh hùng đích thực trong vụ lộn xộn ở nhà tù. Để bảo vệ Charlie khỏi những tên tù đó, viên giám đốc gửi anh tới bệnh viện quận để hồi phục sức khỏe trong khi ông sắp xếp một vụ phóng thích trước thời hạn, một phần thưởng xứng đáng cho lòng dũng cảm của Charlie.

Đêm đầu tiên Charlie nằm trên tấm khăn trải giường sạch sẽ trong phòng bệnh xa hoa có lắp điều hòa nhiệt độ, người y tá bật kênh tin tức quốc gia trên tivi lên, vụ bạo loạn trong tù đang là chủ đề chính. Cứ như đang mơ khi chứng kiến chính bản thân mình lảo đảo bước ra khỏi thư viện phía sau những con tin và đổ gục xuống sàn trong khi Mabel Brooks tuyên bố với cả thế giới:

“Viên giám ngục sẽ không còn sống nếu không có anh Marsh. Không ai trong chúng tôi có thể sống sót cả. Anh ấy đã lao mình vào chắn giữa Merritt và lưỡi dao đó. Và anh ấy đã kiềm chế con thú đó không thiêu chúng tôi. Tôi biết rằng tất cả chúng tôi đều sẽ chết nếu Marsh không bảo vệ chúng tôi. Chúa phù hộ anh ấy.”

Lẽ ra Charlie phải thấy tự hào về hành động anh hùng của mình và hân hoan vì đã tiến gần tới tự do, nhưng tràn ngập trong anh là cảm giác tội lỗi. Anh là anh hùng thật sao? Anh đã lao vào giữa lưỡi dao của Freddy và Larry Merritt để cứu mạng một con người vô tội hay để cứu chính mình khỏi tội tòng phạm giết người? Và tại sao anh lại nói với Freddy rằng anh yêu hắn? Đó là những lời thật lòng từ con tim hay chỉ là để khiến Freddy sao nhãng mà tha không giết anh vì cái tội dám can thiệp vào kế hoạch điên khùng của hắn? Charlie đã sống như một kẻ lừa đảo quá lâu, tới mức đôi khi anh thấy khó mà hiểu được động cơ của chính mình.

Cuộc sống tiếp diễn thật nhanh với Charlie. Trong khi Hội đồng phóng thích tù nhân xem xét đề nghị của giám đốc Pulliams về việc tha bổng trước thời hạn thì Charlie quay cuồng bận rộn với những lời đề nghị từ các nhà văn và các nhà sản xuất phim. Những lời đề nghị quả là đáng kinh ngạc và cái thực tế rằng anh sẽ kiếm được món lợi nhuận khổng lồ từ cái chết của Freddy càng làm tăng thêm cảm giác tội lỗi của Charlie. Hình ảnh Freddy Clayton giữa ngọn lửa thiêu đốt đầu óc Charlie mỗi khi anh nghĩ về khoản tiền mình sắp kiếm được. Hình ảnh ấy không ngăn được Charlie đồng ý thuê người đại diện hay chấp nhận một hợp đồng làm phim giá trị tới bảy con số và một hợp đồng xuất bản cuốn tự truyện cũng có giá trị bảy con số khác, nhưng nó khiến anh không thể thoải mái tận hưởng niềm vui sướng trước bước ngoặt đột ngột của số phận.

Cái chết của Freddy là vị đắng duy nhất đối với Charlie trong cơn lốc cuộc đời từ sau khi ra tù. Trong những ngày sau khi được phóng thích, Charlie xuất hiện trên chương trình của Oprah và show truyền hình Today, và anh được biết Tom Cruise rất muốn đóng vai anh trong phim. Không còn chuyện phải ngủ ở chiếc giường tầng trên trong xà lim nữa; giờ đây, anh được nằm trên những tấm ga trải giường bằng lụa trong căn hộ ở Manhattan mà nhà xuất bản cho anh sử dụng trong quá trình viết sách.

Charlie tránh xa ma túy, thứ mà anh được mời ở rất nhiều bữa tiệc, và cũng không hề say sưa rượu chè bởi anh muốn giữ cho mình luôn tỉnh táo, nhưng anh không thể tránh xa phụ nữ. Charlie không thể tin nổi chuyện có nhiều loại phụ nữ khác nhau van xin anh đưa họ lên giường. Phụ nữ da đen có, da trắng có, cả phụ nữ châu Á nữa. Tóc vàng có, tóc đen có, tóc đỏ cũng có. Có cô thì bị hấp dẫn vì sự nổi tiếng, cô thì muốn ngủ với một kẻ rủng rỉnh tiền, lại có cô bị mê hoặc trước một tên tội phạm nguy hiểm, loại người mà Charlie đang bắt đầu gán cho bản thân mình. Không ai trong số những mối giao thiệp mới này từng nghe về anh hay Freddy trước khi xảy ra vụ bạo loạn trong tù, vì thế, họ chấp nhận phiên bản mới được nâng cấp của Charlie Marsh, kẻ phạm tội cực kì hung bạo đã trải qua một sự biến đổi diệu kì.

Mickey Keys, người đại diện mới của Charlie, một gã bốn mươi hai tuổi mặt đầy tàn nhang, tóc đỏ, mồm mép liến thoắng và luôn vui vẻ quá mức đã gợi một ý tưởng cho Charlie khi gã đùa rằng nếu anh có một cái tên thú vị hơn thì sẽ bán được nhiều sách hơn. Ngay khi người đại diện thốt ra nhận xét ấy, Charlie nhận ra rằng không chỉ mỗi cái tên Charlie Marsh nghe buồn tẻ như hình ảnh đầm lầy* mà đến câu chuyện đời anh cũng chán ngắt y như vậy. Bố mẹ Charlie là những người chăm chỉ, đứng đắn, tội lỗi duy nhất của họ là quá nuông chiều đứa con một của họ. Charlie dấn thân vào con đường phạm tội là vì thói lười biếng và màn bạo lực duy nhất mà những hành động liều lĩnh của anh gây ra là vụ một nạn nhân bị anh lừa đảo đã tẩn cho anh một trận khi phát hiện ra mọi chuyện.

Marsh trong tiếng Anh có nghĩa là đầm lấy.

Trái lại, cuộc đời Freddy Clayton giống như một vở bi kịch của Shakespeare hay một bộ phim truyền hình tuyệt vời. Freddy từng là đứa trẻ bị lạm dụng. Người dẫn trong các show truyền hình thường yêu thích mấy thứ rác rưởi dính đến bạo lực gia đình như vậy. Freddy từng giết người và cướp có vũ trang. Hắn từng nhiều lần thoát khỏi lưới pháp luật trong đường tơ kẽ tóc và dính vào nhiều vụ đánh đấm tàn bạo. Ngoài Charlie ra, rất ít người biết được những sự kiện trong đời Freddy cũng như trong chính cuộc sống của Charlie. Ai có thể phản bác nếu anh có lấy vài tinh tiết trong cuốn truyện đời của Freddy và tuyên bố rằng đó là chuyện xảy ra trong đời mình? Bố mẹ Charlie mất cả rồi và nhiều nhân chứng cho các hành động của Freddy cũng không còn nữa. Ồ, tất nhiên có vài người còn sống nhưng hầu hết là những kẻ có tiền án tiền sự. Ai mà dám phản bác lời nói của một vị anh hùng cơ chứ và bao nhiêu người trong số đó đang trốn tránh lệnh truy nã nên sẽ bị tóm ngay nếu có động thái gì đó? Charlie tự thuyết phục bản thân rằng cuốn sách sẽ là sự tôn trọng dành cho Freddy Clayton nếu anh biến cuộc đời của bạn thành của mình.

Hầu hết các cuộc phỏng vấn tập trung vào vụ lộn xộn trong tù và Charlie luôn trả lời mập mờ khi được hỏi về quá khứ. Anh cũng chưa bắt tay vào làm việc với người viết thuê sẽ thật sự chấp bút cho cuốn sách của anh, vì thế, chưa ai biết được anh sẽ nói gì trong cuốn tự truyện cả. Charlie dành cả tháng tiếp theo để rà soát lại đề cương cuốn sách mà người đại diện đề nghị anh viết. Vào lúc gặp mặt người viết thuê, cuốn tự truyện của anh đã đầy ắp các vụ so dao và những trận đánh đấm tay không mà trong đó Charlie luôn hiện ra như một kẻ chiến thắng, một tên giết người và các thể loại tội phạm khác. Trong phần giới thiệu, Charlie lí giải rằng tình tiết của những sự vụ này không được trình bày rõ ràng bởi những vấn đề tiềm ẩn về trách nhiệm hình sự. Cuốn sách cũng có những ám chỉ về một tuổi thơ bị lạm dụng về mặt thể chất và có thể cả về tình dục nữa. Charlie biết rằng điều này sẽ khiến hình ảnh hai đấng sinh thành vô tội của mình trở nên xấu xa nhưng họ đã chết cả rồi, và dù gì thì cha mẹ nào mà chẳng sẵn sàng để tên tuổi của mình bị bôi nhọ đôi chút nếu việc đó có thể giúp con cái mình thành công trong cuộc sống sau bước khởi đầu đầy khó khăn gian khổ.

Dĩ nhiên, cuốn sách có một kết thúc có hậu. Charlie kể về thứ Ánh sáng Nội tâm lan tỏa trong cơ thể khi anh cận kề cái chết, và làm thế nào mà ánh sáng ấy lại dẫn dắt anh từ bỏ tội ác và nguyện giúp đỡ mọi người trên trái đất này tìm ra Ánh sáng Nội tâm của chính mình. Đăng kí thương hiệu cho cụm từ này là một ý tưởng khác của Mickey Keys.

Thực sự thì chẳng có ánh sáng nào cả, dù là ánh sáng nội tâm hay gì gì đi nữa. Charlie không hề có sự hồi tưởng rõ ràng nào về những việc xảy ra trong khoảnh khắc điên rồ khi anh lao mình chắn giữa người giám ngục và lưỡi dao. Cái vụ ánh sáng nội tâm cũng là đề xuất của Mickey. Không hẳn là một đề nghị thẳng thắn nhưng “kí ức” của Charlie được hé mở nhiều hơn bởi những câu hỏi đi thẳng vào vấn để, kiểu như “Khi bị đâm, anh có trải nghiệm tôn giáo nào không? Anh biết đấy, vài người từng trải qua giây phút cận kể cái chết cho rằng vào lúc ấy họ thấy một luồng ánh sáng chói lòa. Anh có trải qua điều gì tương tự vậy không? Điều đó rất tuyệt bởi các show truyền hình luôn thích thú khi biết anh trải qua một sự biến chuyển về mặt tôn giáo hay một trải nghiệm cận kề cái chết.”

Charlie tuyên bố thành lập Công ty Ánh sáng Nội tâm tại cuộc họp báo về việc xuất bản cuốn sách Ánh sáng Nội tâm.

Cuốn sách đang được nhà xuất bản cho in khẩn trương khi các sự kiện diễn ra trong tù vẫn còn nóng hổi trong tâm trí công chúng. Tại cuộc họp báo, Charlie cũng tuyên bố rằng từ nay trở đi, anh sẽ có tên mới là Gabriel Sun để ghi dấu cái chết của tên tội phạm Charlie Marsh và thời khắc anh tái sinh thành người mang ánh sáng đến.

Cuốn tự truyện của Charlie ngay lập tức trở thành cuốn sách bán chạy nhất. Cuốn sách mở đầu với tuổi thơ khốn khổ của Charlie, miêu tả chi tiết cái cách mà sự nghèo đói và lạm dụng đã biến anh thành tội phạm, và lí giải vì sao quá trình trải nghiệm với Ánh sáng Nội tâm khi anh cứu sống Larry Merritt - và niềm tin của giám đốc trại giam Jeffrey Pulliams dành cho anh - đã giúp anh lấy lại niềm tin vào lòng tốt của con người, Charlie tâm sự với các đại diện cơ quan truyền thông tới dự họp báo rằng anh mong muốn biết bao được tổ chức hội thảo ở các thành phố trong chuyến đi giới thiệu sách để anh có thể giúp đỡ những người gặp khó khăn tìm ra được nguồn sáng nội tâm của chính họ. Người tham dự hội thảo phải đóng một khoản phí nho nhỏ nhưng Charlie hứa rằng những lợi ích thu được về mặt tinh thẩn và nhân cách sẽ vượt xa khoản phí tham dự đó.

Các buổi hội thảo và các hợp đồng bán sách của Charlie, những đĩa CD tổng hợp những lời thông thái của Charlie, áo phông và các thể loại đồ lưu niệm khác của Ánh sáng Nội tâm mang lại hàng đống tiền. Charlie từng kiếm sống bằng cách lừa gạt tiền bạc của người khác và anh tìm thấy sự đồng điệu ở Mickey Keys. Người đại diện và vị thân chủ mới của anh ta bắt đầu chuyển tiền trong tài khoản của Ánh sáng Nội tâm vào các tài khoản bí mật ở Thụy Sĩ ngay khi nó xuất hiện. Mickey, vốn có học qua về kế toán, đã làm một bộ sổ sách thứ hai để đối phó với Sở thuế vụ liên bang, và diện mạo tài chính của Charlie và Mickey trông vẫn ổn ngay cả khi trong sổ cái có nhiều bất ổn.

Charlie tổ chức hội thảo tại các điểm dừng chân trong chuyến đi quảng bá sách. Đến tham dự hội thảo có những người thuộc tầng lớp trung lưu đang mong muốn trở nên giàu có, thành đạt và cả những người giàu có đang gặp rắc rối với chính sự thành đạt của mình. Nếu có cơ hội, anh sẽ ngủ với bất kì quý bà, quý cô giàu có nào mong muốn gột sạch tội lỗi của mình bằng cách phục vụ một cựu tù nhân nguy hiểm và thông thái. Đôi khi anh cũng ngủ với fan hâm mộ trẻ và ít giàu có hơn, những cô nàng luôn bu quanh các buổi kí tặng sách của anh. Đó cũng là việc anh đang làm sau buổi hội thảo hái ra tiền tại Đại học Yale, và giật nảy mình bởi Mickey Keys xông thẳng vào phòng khách sạn của anh mà không báo trước.

“Chuyện quái quỷ gì thế!” Charlie hét lên, giận dữ vì bị làm gián đoạn. Cô nàng mà anh đang ân ái ngon lành như một quả đào.

Keys phớt lờ Charlie và bật ngay tivi lên. “Xem cái này đi.”

“Nó phải hay ho đấy.”

“Còn hơn cả hay ho ấy chứ. Giờ thì chú tâm vào nhé.”

Trên màn hình đang chiếu cảnh ban đêm. Charlie nhìn thấy ánh lửa lóe ra từ mấy ô cửa sổ lắp chấn song, rồi ánh đèn pha từ máy bay trực thăng của cảnh sát soi sáng sân một nhà tù và lực lượng vệ binh quốc gia cùng với cảnh sát bang đang tập trung phía trước những bức tường cao ngất.

“Tại sao anh lại phải bắt tôi ngừng giữa chừng cuộc mây mưa ngon lành nhất tôi từng có để xem nhà tù hả? Tôi đang cố quên đấy.

“Anh sẽ muốn làm quen lại với nó khi nghe xong ý tưởng này của tôi. Đây là hình ảnh ghi tại Nhà tù bang Oregon. Sáng sớm nay đã nổ ra một cuộc đụng độ giữa hai nhóm băng đảng Latino và Aryan Brotherhood. Khi các giám ngục cố gắng can thiệp, một số người đã bị bắt làm con tin và cuộc đụng độ biến thành một cuộc nổi loạn trên phạm vi toàn nhà tù.”

“Ý anh là gì nào?” Charlie rên rỉ, thất vọng khi thấy cái của mình đang xìu xuống.

“Chúng ta sẽ tới Oregon, ở đó anh sẽ đề nghị làm người thương thuyết để giúp chấm dứt cuộc nổi loạn trong tù.”

“Oregon á? Tôi còn chẳng biết nó nằm ở chỗ quái nào.”

“Giới báo chí cả nước biết nó nằm ở đâu. Đây là câu chuyện được quan tâm hàng đầu trên mọi mạng lưới và tất cả các chương trình tin tức.”

“Mickey, anh chẳng biết tí tẹo gì về mấy thứ rác rưởi này đâu. Giới cầm quyền sẽ không để tôi tới gần nhà tù đâu.”

Mickey mỉm cười. “Điều đó có thể đúng nhưng anh sẽ thu hút được sự chú ý của công chúng một cách miễn phí nếu họ làm thế. Và nếu các nhà cầm quyền không cho phép anh nói chuyện với những kẻ nổi loạn kia thì anh vẫn trông như một gã tốt bụng đang cố gắng giúp đỡ mọi người. Cho dù cuộc nổi loạn có kết thúc ra sao thì anh cũng thơm nức như một bông hồng và sẽ được lên sóng cả tỉ lần mà không mất đồng nào.

“Thế còn vụ quảng bá sách thì sao?”

“Tôi đã nói chuyện với bên nhà xuất bản của anh. Họ đồng ý rằng anh nên tới đó. Họ đã sắp xếp xong xuôi một buổi hội thảo tại nhà một viên luật sư đang cùng họ xuất bản một cuốn sách.”

Charlie nằm xuống giường. Cô nàng bạn tình của anh đang giữ khư khư tấm chăn phủ trên ngực và chăm chú lắng nghe cuộc đối thoại.

“Thôi được, khi nào chúng ta sẽ đi?”

“Khoảng hai giờ nữa.”

Charlie mỉm cười với bạn tình. “Vậy là chúng ta vẫn có đủ thì giờ để kết thúc nốt chuyện đã bắt đầu, cưng ạ.”

“Tắt tivi đi và để tôi quay lại với công việc của mình cái đã,” Charlie bảo Keys.

Người đại diện lắc đầu và rời khỏi phòng. Charlie luồn tay xuống dưới tấm chăn cho tới khi chạm vào một nơi mềm mại, nóng bỏng giữa hai chân bạn tình.

“Vậy là cưng vẫn chưa nguội bớt tẹo nào.”

Cô nàng lăn lại phía Charlie để ngực hai người kề sát vào nhau.

“Hãy yêu em thật mạnh vào, Charlie,” cô nàng thì thầm, “rồi khi nào xong hãy đưa em theo anh tới Oregon nhé.”

“Cái gì cơ?” Charlie vừa nói vừa hơi nhích người ra.

Một bàn tay phủ lên anh.

“Em đang lãng phí thời gian ở trường. Ở đấy, em thấy khổ sở lắm. Em muốn anh dạy em tìm ra con đường đi tới sự thanh bình nội tại.”

Lúc này Charlie chẳng có tâm trạng nào để tranh luận về triết học. Anh cũng không muốn cô nàng này lẽo đẽo bám theo anh tới Oregon, cho dù anh đã rất thành thật khi khen ngợi khả năng trên giường của cô nàng với Mickey Keys.

“Anh nghe rõ rồi cưng ạ, nhưng mà...” Charlie vừa mở lời thì một cử động êm ái, nhịp nhàng của bàn tay cô nàng đã khiến anh quên béng mất mình đang định nói gì.

“Làm ơn đi Charlie, cho em theo với. Em thông minh mà. Em có thể giúp anh và còn làm được nhiều việc khác cho anh đấy.”

Charlie biết nên nói không, nhưng cơ thể cô gái dưới tấm chăn kia với cặp môi áp sát vào anh đã xóa sạch vốn từ tiếng Anh ra khỏi đầu anh.