← Quay lại trang sách

PHẦN III Tiểu bang Oregonvà Charlie Marsh 2009 CHƯƠNG 22

Chiếc bàn dài nằm giữa phòng họp công ty luật Jaffe, Katz chất đầy những hộp đựng hồ sơ, bản ghi lời khai, bìa kẹp hồ sơ đục lỗ loại ba còng và hồ sơ vụ án. Amanda đã dọn một khoảng ở một đầu bàn để có chỗ cho chiếc sandwich và tách cà phê, và cô đã kết thúc màn ăn uống ngon lành trước khi Frank tóm tắt xong vụ Pope.

“Con quên mất rằng Tony Rose là một nhân chứng quan trọng làm chứng chống lại bà Pope,” Amanda nói. “Đời có những bước ngoặt thú vị thật.”

“Đúng thế,” Frank vừa nói vừa suy nghĩ về cách mà vận may đã ưu ái tay cựu huấn luyện viên tennis của Câu lạc bộ Westmont.

“Và con luôn tự hỏi chuyện gì đã xảy ra trong phòng thẩm phán vào sáng hôm đó.”

“Bố không thể kể cho con hay bất cứ ai. Burdett đã đồng ý bác bỏ vụ kiện nếu lí do bãi nại được giữ kín.”

“Pope cha có bám theo bà Pope sau phiên xử không ạ?”

Frank gật đầu. “Ông ta đúng là tên khốn hay thù dai. Ông ta đã dọa kiện dân sự về tội sơ ý gây chết người, dọa không thừa nhận di chúc của Pope con và dọa sẽ giành quyền chăm sóc cháu trai. Bố đã ngồi lại với ông ta cùng luật sư của ông ta và chấm dứt những chuyện đó. Ngay khi luật sư của ông ta thấy rằng bố hoàn toàn có thể chứng minh ông ta đã thuê Rodriguez chụp những bức ảnh đó và đút tiền cho Otto Jarvis để hắn khai man, anh ta đã thuyết phục Pope cha rút lui.”

“Thế chuyện gì đã xảy ra với bà Pope?” Amanda hỏi.

“Khoản tiền Pope con để lại và tiền bảo hiểm đã biến bà ta thành người giàu có. Ngay khi mọi việc thu xếp xong xuôi, bà ta chuyển đến châu Âu cùng con trai để bảo vệ cậu bé khỏi sự chú ý của công chúng. Bà ta sống tại Ý và mãi cho tới gần đây mới quay trở về Oregon để Kevin hoàn thành việc học hành tại Mỹ.”

“Bố có gặp bà ta lần nào từ khi bà ta về đây không?”

“Không. Bà ta sống khá kín đáo và bố chẳng có lí do nào để nối lại quan hệ,” Frank nói.

Amanda thấy ông có vẻ không tự nhiên. Cô cho là mình biết lí do nhưng quyết định phớt lờ phản ứng của ông.

Thay vào đó, cô hỏi tiếp. “Bố có chắc bà Pope hoàn toàn không dính líu gì tới cái chết của chồng bà ta không?”

Frank suy nghĩ về câu hỏi của Amanda. “Thẩm phán Hansen cho biết Karl Burdett đã lập luận rằng Charlie Marsh có thể đã giả giọng Anh để đổ tội cho Pope cha trong trường hợp có người phát hiện ra là Rodriguez đã chụp những bức ảnh đó. Bố thấy có vẻ lạ khi Pope cha lại để một người dễ bị nhận diện như vậy đứng ra thương lượng với Rodriguez. Nhưng bố khá chắc Sally Pope vô tội. Thậm chí bố còn ngờ rằng viên đạn bắn trúng Pope con có khi là nhằm vào bà ta. Sally đứng kế ngay chỗ chồng mình khi súng nổ.”

Amanda đứng lên và ném những thứ còn lại sau bữa ăn vào thùng rác.

“Bố sẽ lo vụ giấy cam đoan cho con chứ?”

“Bố sẽ gọi cho Sally trong hôm nay.”

“Cảm ơn bố.”

“Bố vui khi giúp được con.”

Frank chùng vai xuống ngay khi cánh cửa khép lại sau lưng cô con gái. Ông đã cho Amanda biết những điều cô cần biết về vụ Pope để đại diện cho thân chủ của cô, nhưng ông không hé lời nào về quan hệ giữa ông với Sally Pope. Có những chuyện mà người cha không thảo luận với con cái. Như là mối tình nóng bỏng bắt đầu vào buổi tối hôm Frank giành thắng lợi trong vụ án của Sally và những gì ông cảm thấy khi cô chuyển tới châu Âu. Frank đã bối rối, tức giận và mặc dù ông ghét phải thừa nhận nhưng đúng là ông đã thất tình. Chỉ cần nghĩ về Sally hôm nay cũng đủ để những cảm xúc ấy lại trỗi dậy.

Trước khi cô rời bỏ ông, Frank đã thuyết phục bản thân mình rằng Sally hấp dẫn ông cũng nhiều như cô bị ông thu hút. Điều đó hiện lên trong cách cô nhìn ông, cách cô tiến sát tới ông mỗi khi sự thân mật là có thể. Nó cũng có trong âm sắc giọng cô mỗi tối muộn khi ông lái xe đưa cô về nhà. Ông cố tự biện minh rằng lần đầu ông ngủ với cô là do đã uống quá nhiều nhưng ông biết mình sẽ không thể qua được máy kiểm tra nói dối. Một điều đơn giản và rõ ràng là ngoại trừ Samantha, ông chưa từng muốn một người phụ nữ nào như đã muốn Sally Pope.

Quan hệ của hai người kéo dài được vài tháng. Nếu chuyện đó bị lộ ra ngoài, Frank sẽ bị tước giấy phép hành nghề nhưng ông sẵn lòng chấp nhận rủi ro ấy. Và rồi tất cả thủ tục pháp lí của Sally được giải quyết xong. Khi cô nói là cô sắp ra đi, Frank cảm thấy như cả thế giới sụp đổ. Sally đã nói toàn những điều đúng đắn - cô yêu ông, cô sẽ luôn nghĩ tới ông - nhưng cô muốn ông hiểu rằng cô phải đặt hạnh phúc của Kevin lên trước hạnh phúc của cô.

Thời gian trôi qua đủ lâu để nỗi ám ảnh về Sally chấm dứt. Nhưng thi thoảng ông vẫn nghĩ về cô và việc Amanda háo hức tiết lộ về vụ án của Marsh đã chọc vào vết thương lên da non mà ông tưởng đã lành từ lâu. Frank sẽ gọi cho Sally như đã hứa nhưng ông không hề mong gặp lại cô.