← Quay lại trang sách

- 66 -

Giọng của mẹ gã không ngừng vang lên trong điện thoại. Patrick như thể nghe được cả tiếng của loại cao thuốc lá đen nhét đầy hai lá phổi của bà ta đang lạo rạo trong cổ.

“Tao không thích chuyện này, Pat. Mọi thứ diễn ra thật vô lý.” Bà ta vẫn đang nói. “Nếu như cô ta là một sĩ quan cảnh sát thì tại sao cô ta lại không liên lạc với họ? Thậm chí cho dù cô ta không có điện thoại - vì một tên trộm nào đó đã chôm hết chúng đi - thì cô ta cũng có thể tìm đến nhà dân gần nhất để mượn chứ.”

“Con không biết, mẹ à.” Gã nói, vì gã biết chắc mình cần phải nói gì đó. “Chẳng ai biết hết.” Gã nhìn đồng hồ. Cũng đã quá trưa rồi.

“Cô ta đã làm gì trên chiếc khinh khí cầu đó chứ? Theo dõi ư? Chúa ơi, xin hãy ban phước lành cho chúng con và hãy phù hộ cho chúng con, cô ta có thể đã nhìn thấy được gì đó từ trên chiếc khinh khí cầu kia.”

“Bình tĩnh lại nào, mẹ. Chẳng có ai lại sử dụng khinh khí cầu để theo dõi cả. Mẹ không thể cứ suy diễn theo hướng đó được.”

“Thế tại sao cô ta lại không gọi cho ai đó để nói: “Ôi, tôi đang gặp rắc rối, có thể giúp đỡ tôi không?” chứ?”

Gã đang không ngừng gõ khẽ những đầu ngón tay của mình lên vô lăng. “Câu hỏi hay đấy, mẹ. Nếu như con có thể lên đường ngay, có lẽ con sẽ hỏi được cô ta đấy.”

Gã sẽ không làm thế. Việc trò chuyện không hề có trong kế hoạch săn lùng Jessica Lane Chết tiệt của gã.

“Vậy thì cô ta sẽ đi đâu?”

Gã thở dài. “Thành phố York, họ nghĩ vậy.” Gã đã cài sẵn số xe, nhưng chưa nổ máy. Vẫn chưa đến lúc để làm việc đó.

“Mày làm gì có thời gian để đến thành phố York. Mày đã quên mất chuyện gì sẽ diễn ra vào tối nay rồi ư?”

“Con sẽ về mà.”

“Chuyện gì sẽ xảy ra nếu như mày bị mắc kẹt ở đó hả?”

“Không đâu.”

“Và bọn họ vẫn đang đặt nghi vấn về cô gái mà chúng ta đã tóm được vào sáng hôm qua. Tao đã bảo mày chuyện này sẽ xảy ra mà. Lẽ ra chúng ta nên dừng lại khi…”

“Mẹ, con thực sự cần phải lên đường.”

“Chỉ cần mày đảm bảo rằng sẽ quay lại là được.”

Gã ngắt máy, đánh xe rẽ vào đường A1. Hướng về phía nam.