← Quay lại trang sách

- 112 -

Ajax, họ đang ra ngoài.”

Ajax cầm bộ đàm của mình lên và nhấn phanh. “Ai đang ra ngoài? Bao nhiêu người?”

“Tất cả bọn họ.”

Buông một tiếng chửi thề, Ajax tấp xe vào lề đường và nhìn lại. Con đường rất thoáng đãng. Anh quay đầu xe, lướt đi trên con đường nhỏ hẹp, trở lại tu viện. Lẽ ra anh không nên rời khỏi đó. Anh cũng đã biết rõ hẳn là có điều gì đó đang diễn ra ở cái tu viện kia mà.

“Báo cáo lại mọi chuyện cho tôi.” Anh quát vào chiếc bộ đàm.

“Có một chiếc xe van màu trắng tiến vào từ khu vực nông trại. Nó không hề rẽ ra đường lớn nên có thể là phương tiện chuyên dụng cho nông trại ở đó mà thôi, cửa sau của xe được kéo lên và chiếc ô tô của tu viện được đưa ra khỏi ga ra. Chiếc xe đó sắp sửa đi đến phía trước. Có thể anh sẽ nhìn thấy nó sớm thôi.”

“Tôi đã thấy rồi.” Một giọng nói khác vang lên. “Lúc này nó đang đi xuống lối vào. Tôi có thể nhìn thấy có hai người ngồi bên trong. Thanh tra, chúng tôi cũng phát hiện ra một nhóm người đang đi bộ xuống phía trước. Tôi có thể đếm được bảy, không, là tám người.”

“Phía sau còn có nhiều người hơn nữa, hạ sĩ. Ít nhất là mười người. Và một số người đang đi ra ngoài qua các cửa hông nữa.”

Ajax giậm chân. “Họ đang làm cái quái gì vậy?”

“Chỉ đi bộ thôi, thanh tra. Tất cả bọn họ đều đang di chuyển theo những hướng khác nhau. Có một số di chuyển theo nhóm, một số lại đi một mình.”

“Chiếc ô tô đã đến cổng. Chúng ta có để họ ra ngoài không?”

“Chiếc xe tải đã tiến thẳng tới cửa sau. Chúng tôi không thể quan sát được có ai ra vào hay không.”

“Hãy kiểm tra tất cả những người rời khỏi nơi đó.” Ajax nói. “Nếu như người đó ở vào độ tuổi từ ba mươi đến năm mươi, hãy giữ cô ta lại cho đến khi cô ta chứng minh được danh tính của mình. Và hãy cử người đếm số lượng các nữ tu đó. Có tổng số bốn mươi hai người ở trong nhà nguyện, nếu như xuất hiện người thứ bốn mươi ba, nghĩa là chúng ta đã tóm được cô ta.”

“Chiếc xe tải tiếp tục di chuyển, quay lại khu vực nông trại. Thùng xe phía sau nó có thể chứa người nào đó hoặc thứ gì đó.”

“Tôi còn phát hiện ra một gã nào đó đang ở đây, trên tay hắn ta còn ôm theo một con công nữa, hạ sĩ. Có muốn tôi bắt giữ hắn ta không? Tên này trông có vẻ không minh bạch. Chết tiệt, nhìn kìa!”

“Tôi phát hiện ra hai nữ tu khác đang ở cánh cổng hướng ra bãi biển, đang đi xe đạp. Không thấy có đặc điểm giống như mô tả. Một người khoảng độ tuổi bảy mươi. Người còn lại có nước da màu đen.”

Ajax rẽ khỏi con đường và lần nữa lái xe đến cổng tu viện. Xe cảnh sát vẫn còn ở đó. Viên hạ sĩ đang nói chuyện với người lái chiếc xe Fiesta cũ của tu viện. Khi Ajax ra khỏi xe, anh có thể nhìn thấy hai nữ tu đang ngồi ở ghế trước xe.

“Các quý cô đang đi đâu vậy?” Viên hạ sĩ hỏi họ.

“Đi thăm người bệnh.” Nữ tu lớn tuổi hơn trả lời. “Eileen Richards đã được xuất viện khỏi bệnh viện Berwick tối hôm qua. Chúng tôi đến giảng kinh cho cô ấy nghe và sẽ trò chuyện với cô ấy trong khoảng một giờ đồng hồ.”

“Các xơ không phiền nếu chúng tôi kiểm tra cốp xe chứ?”

Cốp xe được mở ra và đóng lại ngay. Nó chẳng có gì ngoài một chiếc thảm du lịch và một bánh xe dự phòng.

“Khắp nơi đều là chim cánh cụt.” Viên hạ sĩ của đội phản ứng vũ trang nói khi anh ta và Ajax đóng cổng lại lần nữa. Anh ta giơ cặp ống nhòm lên xem. “Chẳng khác gì đang xem phim Vũ điệu chim cánh cụt[27] cả.”

“Họ đang muốn đánh lạc hướng chúng ta.” Ajax hướng ống nhòm về phía một nhóm gồm ba nữ tu đang đi theo một con đường hẹp hướng về phía khu vực rừng cây nằm ở góc xa nhất của tu viện. Một trong số họ đã quan sát xung quanh và cúi người rất thấp. Hai người khác thì… anh đang để mất dấu họ giữa những lùm cây.

“Chúng ta phát hiện được bao nhiêu người ở khu vực đụn cát cạnh bức tường?” Anh hỏi.

Viên hạ sĩ giơ một bàn tay lên ra hiệu cho Ajax giữ im lặng trong khi lắng nghe bộ đàm. “Chúng tôi đã chặn chiếc xe tải màu trắng lại rồi.” Anh ta nói khi nhìn lại. “Có bốn nữ tu ở thùng xe sau. Họ nói rằng đang trên đường đến tham gia một cuộc chơi bài whist ở Haggerston. Một trong số họ nhìn có vẻ ở độ tuổi khá phù hợp. Tôi nghĩ rằng anh nên đến đó, thanh tra.”

Ajax trở lại xe của mình. “Đưa thêm người đến khu vực các đụn cát. Góc phía đông bắc.” Anh nói. “Hãy hành động nhanh nhất có thể.”

“Chúa ơi, tôi không có hứng thú với đám chim công đó chút nào.”

Anh vào xe và lái về phía nông trại.