← Quay lại trang sách

Chương 22

Thomas gọi cho Walker Cox. Lần này ông ta nghe điện thoại ngay.

Vẫn với những câu hỏi ngắn gọn, thám tử Walker Cox nói:

- Walker Cox nghe!

- Ông có tin tức gì lạ về Larry Cruz không?

- FBI không chia sẻ với chúng ta!

- Có thể nào ông tìm hiểu giúp tôi là mặc dù trong file Larry Cruz vẫn còn độc thân nhưng liệu người này có bạn gái không?

Walker Cox cười. Giọng cười rất hiếm hoi khi trả lời Thomas:

- Tức cười thật! Làm sao biết được chuyện đó chứ, anh nghĩ tôi là ai mà hỏi như vậy?

- Cha mẹ anh em của hắn còn sống không?

- Cái này thì trả lời được! Còn sống cả!

- Cho tôi địa chỉ của họ đi!

Walker Cox hỏi lại với Thomas với giọng châm biếm:

- Anh định đi tới Kansas sao? Thân chủ của anh chịu chi nhiều tiền vậy sao?

Thomas nói ngay:

- Gọi điện thoại cũng được mà!

- OK! Tôi sẽ text cho anh!

Thomas hoan hỉ:

- Cám ơn ông nhiều lắm!

Walker Cox tò mò:

- Anh đọc hồ sơ nạn nhân thứ ba chưa?

- Đọc rồi và tôi vừa rời khỏi trường tiểu học nơi Sophia Flores làm việc.

- Có biết gì thêm không?

Thomas tạm giấu không cho thám tử Walker Cox biết về chuyện Sophia Flores là người đồng tính. Chàng sẽ nói cho ông ta biết nhưng chưa phải là lúc này vội.

- Tôi không hiểu sao suy nghĩ đến đâu rồi cũng trở về với nghi phạm là Larry Cruz! Một con người bí ẩn!

Walker Cox đánh hơi thấy Thomas biết một cái gì đó mà không chịu chia sẻ nên nói:

- Khi nào có những khám phá gì mới anh nên cho tôi biết!

- Đương nhiên, ông là người biết đầu tiên. Dĩ nhiên là phải sau xếp của tôi!

Walker Cox nói luôn:

- Tôi sẽ text cho anh chừng 10 phút nữa. Tôi phải xem lại hồ sơ đã!

- Rồi! Cám ơn ông nhiều! Không có sự giúp đỡ của ông thì tôi đành bó tay thôi!

Walker Cox cúp máy.

Thomas ghé vào một tiệm cà phê trong lúc chờ đợi text của Walker Cox. Chàng có cái thú vừa uống cà phê vừa suy nghĩ.

Vị ngọt và đậm đà của cà phê trong một buổi chiều lạnh thật ấm áp. Thomas tính sẽ ghé tới nhà của cha mẹ Sophia Flores mặc dù cô ta đã ra ở riêng. Dù sao gia đình cũng có thể biết những điều mà người ngoài không biết! Tuổi thơ? Bạn bè khi mới lớn?

Trong hồ sơ gia đình Flores rất đông con, những 5 người con mà Sophia là người con áp út và là con gái duy nhất. Cha làm thợ điện, mẹ làm thu ngân viên ở chợ. Gia đình Sophia như thế là khá. Địa chỉ chỗ ở của Sophia gần trường học. Chắc để tiện cho việc đi làm? Không biết cô ta ở chỗ ở đó bao lâu rồi? Gia đình Flores theo đạo Công giáo.

Nhớ đến đây, Thomas chợt nghĩ đến chuyện đồng tính của Sophia! Đúng là một cấm kỵ khi cô ta được nuôi dưỡng và lớn lên là một Ki Tô hữu! Vậy thì đúng là bí ẩn rồi còn gì? Chắc chắn cha mẹ của Sophia không hề biết điều này!

Đúng là 10 phút sau Thomas nhận được text của Walker Cox.

Thomas nhìn vào text mà viên thám tử gửi. Có tên của cha mẹ Larry Cruz: Rodrigo Cruz! Một trăm phần trăm là Mễ! Từ Larry Cruz đến Olivia Ramirez rồi Christine Baker, bây giờ là Sophia Flores, tất cả đều có mang giòng máu Mễ! Đây là một điểm giống nhau chung! Vì sao lại có mẫu số chung này? Kẻ giết người có tư thù gì với người Mễ?

Có địa chỉ và số điện thoại của cha mẹ Larry Cruz. Dĩ nhiên chuyện bay tới Kansas là chuyện không làm được rồi, chỉ có thể gọi điện thoại! Nhưng tiếp chuyện bằng điện thoại rất khó mà khai thác được điều gì!

Chuyện nạn nhân thứ ba là một phụ nữ đồng tính lại trở lại trong đầu của Thomas. Chàng chợt nghĩ có khi nào chuyện “đồng tính” là một trong những mấu chốt hay không? Không ít có những kẻ chuyển giới hay đồng tính bị sát hại vì những lý do giản dị chỉ là thù ghét sự bất bình thường mà kẻ ra tay cho đó là bệnh hoạn! Cũng từ những suy nghĩ này lại dấy lên nhiều câu hỏi khác mà trước đây chưa bao giờ Thomas nghĩ đến.

Có khi nào nạn nhân đầu tiên Christine Baker cũng là một phụ nữ đồng tính không? Nhưng Thomas gạt đi câu hỏi này vì Christine có đi với Larry Cruz 3 lần. Chẳng là hẹn hò thì là chuyện gì chứ? Không lẽ Christine Baker là một phụ nữ lưỡng tính? Chuyện đó có thể xẩy ra!

Còn Olivia Ramirez? Chuyện đồng tính là không thể vì cô gái này đã ngủ với Son Nguyễn và có thể có tình cảm với Son. Chuyện Olivia nếu bị sát hại bởi cùng một thủ phạm chỉ có thể là chuyện ngẫu nhiên! Hay là Olivia đã có mặt ở một thời khắc và địa điểm xui xẻo nào đó? Liam Wright đã đưa Olivia về nhà, chẳng lẽ sau đó cô gái này còn đi đâu nữa hay gặp gỡ một ai khác?

Có bao nhiêu câu hỏi đi nữa rồi trong đầu của Thomas lại trở về với nghi phạm Larry Cruz! Làm như chàng đã bị ám ảnh về nhân vật này và đã không gạt bỏ được hắn ta ra khỏi những suy nghĩ của Thomas! Điều này không tốt vì như vậy chàng không có được cái nhìn toàn diện một cách công minh để có thể đi tìm thủ phạm đang nhởn nhơ ngoài kia!

Tất cả những vụ sát hại đều nằm trong tiểu bang Texas. Thủ phạm phải ở đây, chắc chắn là như vậy!

Đến văn phòng, Thomas không tìm gặp xếp của mình mà lại đi tìm một người khác.

Nhìn thấy Dan đang chăm chú làm việc trước màn hình computer, Thomas lại gần nói lớn tiếng:

- Này Dan! Khỏe không?

Vẫn tiếp tục dán mắt vào màn hình computer, Dan nhún vai trả lời vì nhận ra giọng nói của đồng nghiệp Thomas Brown:

- Khỏe! Bình thường! Anh thì sao Thomas?

- OK! Cũng được thôi! Có chuyện nhờ anh giúp đây!

Nghe vậy, Dan mới rời mắt khỏi computer quay sang hỏi Thomas:

- Anh cần tôi giúp gì đây? Tìm ai sao?

- Không tìm ai cả, chỉ muốn tìm địa chỉ một ít quán bar trong thành phố thôi!

Dan cười hực trong cổ họng, nhìn Thomas và tò mò hỏi

:

- Chuyện riêng hay chuyện vì một vụ án nào đó? Nếu cần chỗ tìm gái thì khác! Tôi phải biết rõ mục đích của anh thì mới cho anh chỗ đích xác được!

Thomas cười to:

- Không phải chuyện riêng! Mà tôi cũng không hứng thú tìm phụ nữ trong quán bar! Đó không phải là loại phụ nữ mà tôi muốn! Đây hoàn toàn là vì một vụ án đang điều tra.

- Nhiều quán bar trong thành phố lắm. Bộ anh muốn tên tất cả những quán bar sao?

Thomas nói ngay:

- Quán bar tụ tập những kẻ đồng tính nam hay nữ!

Dan huýt sáo kêu lên:

- À ra vậy! Thế thì có thể giới hạn lại! Anh muốn đi đến hết những chỗ đó sao? Không nhiều đâu!

Thomas nói ngay không cần suy nghĩ:

- Cứ cho tôi hết những địa chỉ đó!

Dan cười cười rùn vai:

- Anh sẽ có những trải nghiệm mới mẻ và khó quên ở những nơi này!

Câu nói của Dan làm Thomas nghi ngờ hay anh bạn này cũng là đồng tính nên mới nói như vậy? Nhưng chàng không tiện nói đùa với Dan về chuyện này nên chỉ nói:

- Chắc chắn là rất khác thường! Đương nhiên là như vậy! Nhưng những quán bar này có phân loại nam hay nữ riêng không?

- Không phân loại! Những con mồi tự đánh hơi và tìm đến với nhau!

Nghe thế tự dưng Thomas nổi da gà! Những cái gì bất thường đều làm cho chàng bị nổi da gà! Không sợ hãi nhưng vẫn thế ghê ghê làm sao đó trước sự bất thường! Xã hội này bây giờ đã cởi mở nhiều nên những bất thường này được tung ra không khép kín hay giấu diếm như trước nữa! Nhưng đối với Thomas bất thường vẫn là bất bình thường!

Dan tìm rất nhanh rồi in ra cho Thomas.

Đưa tờ giấy in những địa chỉ quán bar cho Thomas, Dan nói:

- Đây là tất cả những gì tôi tìm được. Còn những nơi không công khai thì không biết. Hy vọng anh sớm điều tra xong vụ án được giao phó.

Câm lấy tờ giấy in, Thomas liếc nhìn. Không nhiều, chừng 3 nơi. Có thể đi tới cả 3 nơi này trong cùng một đêm.

Thomas tính nhẩm trong đầu. Hôm nay mới là thứ tư, phải cuối tuần chắc những nơi này mới có hoạt động nhiều! Nhưng như vậy thì lâu quá!

Chàng nói với Dan:

- Cám ơn nhiều nghe! Mai mốt tôi rủ anh đi ăn trưa, tôi mời!

Dan lại nhún vai:

- Đừng lo! Chuyện nhỏ!

Ra khỏi văn phòng, Thomas phân vân không biết có nên tới nhà Sophia Flores hay không? Có đến thì may ra chỉ tìm được người bạn gái của Sophia mà thôi! Nhưng tìm được thì có ích gì? Chẳng lẽ cô gái nào đó lại ghen tuông giết bạn tình của mình? Nực cười! Nhảm nhí quá! Chàng quyết định không đi đến nhà nạn nhân thứ ba là Sophia Flores!