Chương 29
Nose bước vào cửa tiệm khi ngày mới đã sắp sang. Sau khi ngó nghiêng một vòng quanh quán, chừng như nhận ra Nitta đã ngồi đó, Nose nở một nụ cười rõ tươi, tiến lại gần. Nitta đứng dậy, cúi đầu chào Nose. Nitta vẫn đang vận bộ đồng phục khách sạn nên anh hành động như thể không muốn mọi người xung quanh nghĩ mình thất lễ với khách.
Họ đang ở trong quán bar nằm dưới tầng hầm B1 của khách sạn. Quán bar sẽ đóng cửa lúc 1 giờ sáng nên họ vẫn còn một chút thời gian. Trong quán còn khoảng hơn chục khách nữa.
“Xin lỗi đã để cậu đợi lâu,” Nose cúi đầu chào khi vừa đi tới trước mặt Nitta.
“Anh ngồi xuống đi,” Nitta tủm tỉm mời Nose, song Nose lại khá bối rối. Chắc là vì Nitta vẫn đang đứng đó chưa chịu ngồi xuống. Những chuyện thế này sao anh ta chẳng nhanh nhạy gì cả vậy, Nitta bắt đầu thấy bực. “Mời anh,” Nitta vừa đánh mắt ra hiệu vừa lặp lại. Cuối cùng Nose cũng chịu gật đầu “À, vâng, vâng” rồi ngồi xuống.
Nitta vừa ngồi xuống thì nhân viên quán bar tới. Tất nhiên nhân viên ở đây biết thân phận thật của anh, nhưng trước bao nhiêu vị khách khác như vậy họ cũng không thể lơ anh đi được. Nose gọi một ly nước ép cam.
“Xin lỗi vì gọi anh đến gấp quá,” Nitta khẽ xin lỗi. “Tôi có việc cần trao đổi với anh ngay đêm nay.”
“Có gì đâu, có gì đâu,” Nose phẩy tay. “Cậu đừng bận tâm chuyện cỏn con này làm gì. Lần trước gọi tôi tới chẳng phải cậu đã tìm ra được mánh khóe vụ bằng chứng ngoại phạm giả của tên Teshima đấy thôi. Tôi đang mong lần này lại tiếp tục được nhận quà to của cậu đây. Tôi đoán cậu đã giải được câu đố kia rồi đúng không? Chuyện tôi nói ban sáng ấy. Chuyện tại sao tên x4 không cảnh báo Noguchi vụ dùng máy tính nhà? Tôi đoán đúng chứ?”
Nitta đón nhận ánh mắt như đang dò hỏi của Nose, khẽ mỉm cười.
“Không phải câu đố đó đâu. Chỉ là một chuyện có liên quan thôi. Cũng mới chỉ dừng ở phán đoán nhưng tôi nghĩ giả thuyết này cũng khá hay ho.”
Nose duỗi thẳng lưng, đôi mắt một mí mở thật to.
“Thấy chưa, tôi đoán trúng phóc luôn. Cậu Nitta kiểu gì cũng sẽ nghĩ ra mà.”
“Không, hiện tôi vẫn chưa có chứng cứ xác thực. Nên tôi mới muốn nhờ anh Nose giúp một tay.”
“Tất nhiên, tôi xin sẵn lòng. Cậu cứ nói thoải mái. Nhưng trước hết phải cho tôi biết phán đoán đó của cậu là gì đã.”
Nitta gật đầu, toan mở lời thì nhân viên mang nước cam đến nên anh dừng ngay lại. Thấy vậy, Nose bèn đứng lên đi ra phía đó, nhận lấy cốc nước cam và hóa đơn rồi quay lại. Nhưng vừa nhìn thoáng qua, Nose chớp mắt.
“Trời, một cốc nước cam mà bằng này tiền cơ á...”
“Thì họ dùng cam tươi để làm nước ép mà.”
“Đúng là khách sạn cao cấp có khác,” Nose hút nước cam, mặt thảng thốt. “Ồ, đúng là khác hẳn nước cam đóng hộp giấy.” Nose lấy khăn mùi soa lau miệng, rướn người về phía trước. “Cậu nói đi, có chuyện gì vậy?”
Nitta uống nước lọc trong cốc.
“Có một chi tiết trong kế hoạch của tên x4 mà tôi không sao hiểu nổi. Đó là tại sao hắn không thống nhất cách thức gây án?”
“Ồ... cách thức gây án sao.”
“Vụ đầu tiên là thắt cổ, vụ thứ hai là bóp cổ. Hai vụ này cứ coi như giống nhau đi, nhưng nạn nhân vụ thứ ba lại bị đánh vào sau đầu bằng một vật gì đó. Nếu hắn muốn cảnh sát nghĩ đây là một vụ giết người hàng loạt, thì lẽ ra hắn phải chọn một cách thức gây án thôi chứ.”
Nose lại uống nước cam ép, sau đó khoanh hai tay. “Giống Jack đồ tể ấy hả?”
“Tất nhiên cũng có trường hợp hung thủ sẽ gây án dưới nhiều hình thức khác nhau. Thậm chí nhiều tên còn chọn cách đó hòng đánh lạc hướng cảnh sát. Nhưng vụ này hoàn toàn ngược lại. Chắc chắn bọn chúng muốn chúng ta nghĩ đó đều do một tên ra tay.”
“Nghĩ theo hướng đó thì đúng là hơi lạ thật. Cậu Nitta nghĩ sao về chuyện này?”
“Tôi đồ là bọn chúng, mà không, tên x4 kia đang nhắm tới một điều gì đó khác. Liệu có phải hắn cũng chẳng cần cảnh sát quy kết đây là một vụ giết người hàng loạt? Tôi e có khi hắn chẳng bận tâm nếu cảnh sát phát hiện hung thủ vụ án này là bốn tên riêng biệt đâu. Tóm lại hắn cố ý để cảnh sát coi đây là bốn vụ giết người. Nếu nghĩ theo chiều hướng đó, chuyện hắn không nhắc nhở Noguchi vụ dùng máy tính nhà cũng dễ hiểu hơn. Tóm lại, theo tôi x4 không quan tâm chuyện chúng ta nhìn ra được chân tướng vụ án.”
Vậy nhưng Nose lại nghiêng đầu như thể chưa hiểu ra.
“Tôi không hiểu lắm. Nếu bị lộ hết ra như vậy thì hắn được lợi lộc gì đâu cơ chứ?”
“Thường sẽ là như vậy. Nhưng nếu tập hợp đủ các điều kiện, hắn sẽ được lợi lớn là đằng khác.”
Nose chun cằm, chu môi dưới lên. “Và điều kiện đó là?”
“Hắn còn có một kế hoạch giết người khác.”
“Một kế hoạch khác?” Nose trông như vừa nín thở. “Ý cậu là sao?”
Nitta kiểm tra xung quanh không có ai rồi mới ghé mặt sát lại.
“Ví dụ x4 muốn giết hai người chẳng hạn. Nhưng hắn không thể cứ thế giết hai người đó được. Vì nếu ngộ nhỡ cảnh sát tìm ra được điểm chung giữa hai vụ án đó rồi hắn bị tình nghi là thủ phạm thì sao. Thế nên hắn mới nghĩ cách để cảnh sát không thể tìm ra điểm nào chung giữa hai vụ án đó. Cuối cùng hắn nghĩ ra một cách đó là kết hợp vụ giết người của hắn cùng ba vụ khác. Cách thức cụ thể thì như anh đã biết rồi đấy. Hắn tìm đồng phạm trên một trang web đen, rồi để lại hiện trường những con số kỳ lạ thể hiện kinh độ, vĩ độ và ngày tháng. Hiện chúng ta nghĩ đó là bốn vụ khác nhau, nhưng thật ra vụ cuối cùng hắn sẽ ra tay ở một nơi hoàn toàn khác và sẽ thành một cặp với vụ thứ tư. Anh thấy sao?”
Miệng Nose chỉ đang khẽ mở. Đôi mắt híp vẫn nhìn Nitta nãy giờ trông như không còn cảm xúc. Mãi sau anh ta cũng hít một hơi thật sâu.
“Đó là suy luận... à giả thuyết của cậu Nitta à?”
“Đúng vậy, chỉ là giả thuyết của tôi thôi. Không có bằng chứng gì cả, gọi nó là ý nghĩ bất chợt thôi cũng được.”
Nitta vẫn đang nói mà Nose đã phẩy phẩy tay.
“Không đâu, cậu Nitta nghĩ ra được chuyện đó là cừ lắm rồi. Tôi biết khá nhiều người rất giỏi trong việc đưa ra các lập luận dựa trên một manh mối nào đó. Nhưng cậu thì khác. Cậu không cần manh mối nào cả, cứ thế đứng trên lập trường của hung thủ mà tưởng tượng rồi đưa ra những giả thuyết chẳng ai có thể ngờ tới. Mà những giả thuyết ấy lại còn rất thuyết phục. Cậu làm tôi rất bất ngờ đấy. Tôi còn tưởng đang nghe chính tên x4 nói chuyện nữa kìa.”
Nghe Nose phóng đại mà Nitta bất giác cười khổ. “Anh không cần tâng bốc tôi vậy đâu.”
“Tôi không hề tâng bốc. Tôi nghĩ vậy thật mà. Nghe chuyện này rồi tôi không thể làm cậu thất vọng được. Ngay sáng mai, à mà không giờ tôi sẽ hành động luôn. Nếu giả thuyết của cậu đúng, tức là tên x4 đang có một kế hoạch giết người khác, đúng không?”
“Đúng vậy. Và nhiều khả năng hắn đã hành động rồi.”
“Ý cậu là... hắn đã giết ai đó rồi sao?”
“Tôi e anh sẽ phải tìm hiểu hết những vụ án chưa xác định được nghi phạm xảy ra ở nội hoặc ngoại thành trong thời gian gần đây.”
Nose chống mạnh hai tay lên mặt bàn.
“Tôi sẽ làm vậy. Vấn đề là làm sao để phán đoán được đó có phải do x4 ra tay không. Tôi muốn nghe cao kiến của cậu.”
“Tôi cũng nghĩ vấn đề nằm ở đó. Nhưng có một manh mối đấy. Chính là việc hắn chọn khách sạn này làm hiện trường gây án. Tôi không nghĩ chuyện này chỉ là ngẫu nhiên. Chắc chắn nó phải mang một ý nghĩa sâu xa nào đó. Nhiều khả năng hắn, hoặc nạn nhân, cũng có khi là cả hai liên quan gì đấy với khách sạn này. Nếu đúng vậy, tôi đoán nạn nhân còn lại cũng dính líu tới khách sạn.”
Nose chăm chú nhìn Nitta, đoạn vừa khẽ cười vừa gật gù.
“Quả nhiên là cậu Nitta. Chúng ta cứ hành động theo hướng này đi. Giờ tôi sẽ quay lại phòng, thu thập thông tin liên quan đến các vụ án gần đây.”
Nose dợm đứng dậy nhưng Nitta vội cản lại. “Gượm đã. Điều tra mấy vụ ngoài luồng như thế chắc sẽ không đơn giản đâu. Nếu anh Nose thấy một mình càng đáng không nói thì cứ nói chuyện vừa rồi với đội trưởng của chúng tôi, để anh ấy báo cáo lại với chanh thanh tra Ozaki. Đến khi đó Sở Cảnh sát sẽ lo hết mọi việc cho chúng ta. Như vụ bằng chứng ngoại phạm giả kia ấy.”
Mặt Nose lộ rõ vẻ nghi ngờ. Thấy vậy, Nitta bèn lắc đầu.
“Anh đừng hiểu lầm. Không phải tôi vẫn găm vụ kia rồi nói kháy anh đâu. Tôi đã nghĩ thông rồi, giờ không phải lúc ngồi đó xét xem công trạng thuộc về ai. Tôi chỉ muốn bắt được tên x4 càng nhanh càng tốt. Chỉ có điều tôi mà nói ra chuyện này, họ lại nghĩ tôi không chịu tập trung vào nhiệm vụ được giao. Thế nên nếu anh có nói với đội trưởng của tôi thì cũng đừng để lộ tên tôi ra. Phiền anh nhé.”
“Cậu Nitta...” Nose chau mày gật đầu. “Tôi hiểu rồi, trường hợp cấp bách quá tôi sẽ làm như cậu bảo.”
“Trường hợp cấp bách?”
Nose đập đập vào ngực mình.
“Giờ cứ giao việc này cho tôi đã. Tôi có cách rồi. Đến khi không thể cáng đáng nổi, tôi sẽ chạy tới chỗ đội trưởng tìm viện trợ. Cậu thấy thế nào?”
“Nhưng mà...”
“Không sao. Với lại tôi cũng tuyệt đối không làm ẩu cho xong việc đâu. Cậu Nitta đã chiếu cố nói với tôi trước tiên vậy cơ mà. Tôi cũng phải cho cậu thấy thành ý của tôi chứ” nói đoạn Nose cúi đầu, cầm lấy tờ hóa đơn, đi ra phía cửa. Cốc nước cam giá trên trời làm Nose hoảng hồn ban nãy vẫn còn đến hơn một nửa.