← Quay lại trang sách

Chương 8 Lãnh tụ Sa giông đưa ra yêu sách

Ba ngày sau trận động đất ở Louisiana, một thảm họa địa chất khác được ghi nhận, lần này là ở Trung Hoa. Bờ biển tỉnh Giang Tô, phía bắc thủ phủ Nam Kinh, khoảng giữa cửa sông Trường Giang và lòng sông cũ Hoàng Hà, bị xé toạc trong một loạt cơn địa chấn rung chuyển cực mạnh; nước biển tràn vào khe nứt sâu này và nối liền với các hồ lớn Bành Dương và Hồng Trạch giữa các thành phố Hoài An và Túc Thiên. Dường như trận động đất này đã khiến sông Trường Giang đổi dòng chảy ở phía dưới Nam Kinh rồi chuyển hướng sang Thái Hồ và tới tận Hàng châu. Không thể ước tính được thiệt hại nhân mạng, dù chỉ là phỏng chừng. Hàng trăm ngàn người tị nạn đã tràn về các tỉnh phía bắc và phía nam. Nhiều chiến hạm Nhật đã được lệnh đi tới vùng thiệt hại.

Tuy trận động đất ở Giang Tô ảnh hưởng còn rộng lớn hơn cả ở Louisiana, báo chí lại chẳng quan tâm nhiều vì thế giới đã quen với các thảm họa ở Trung Hoa và có thiệt hại vài triệu nhân mạng thì cũng không quan trọng lắm; hơn nữa, về mặt khoa học thì đây rõ ràng chỉ là một trận động đất kiến tạo liên quan đến các nếp đứt gãy gần các quần đảo Lưu Cầu và Phi Luật Tân. Nhưng ba ngày sau đó, các máy ghi địa chấn ở châu Âu ghi nhận hàng loạt cơn địa chấn nữa, tập trung ở một điểm gần Quần đảo Cape Verde ở Tây Phi. Các tường thuật chi tiết hơn cho biết bờ biển Senegambia phía nam St. Louis đã bị động đất lớn. Một khe nứt sâu xuất hiện giữa Lampul và Mboro khiến nước biển tràn vào Merinaghen đến tận Dimara Waadis. Các nhân chứng nói rằng từ dưới đất phun trào lên nhiều cột lửa và hơi nước cùng với những tiếng nổ kinh hồn, bắn tung đá và cát khắp một vùng rộng lớn; và sau đó tiếng đại dương gầm rú ùa vào khe nứt vừa khai thông. Thiệt hại nhân mạng là không đáng kể.

Trận động đất thứ ba đã kích hoạt bầu không khí gần như hoảng loạn.

Mọi núi lửa trên trái đất hoạt động trở lại? báo chí đặt câu hỏi.

Vỏ Địa Cầu bắt đầu rạn nứt , các tờ báo buổi chiều tuyên bố. Các chuyên gia cho rằng “khe nứt Senegambia” có lẽ chỉ là một vụ phun trào liên quan đến núi lửa Pico trên đảo Togo của Quần đảo Cape Verde; lần gần đây nhất núi lửa này phun trào là năm 1847 nhưng từ đó đến nay được coi như đã ngừng hoạt động. Trong trường hợp này, trận động đất Tây Phi không liên quan gì đến các hiện tương địa chấn ở Louisiana và Giang Tô vấn có nguồn gốc kiến tạo hiển nhiên. Nhưng với người dân bình thường thì động đất nào cũng như nhau, cho dù thế giới rạn nứt là vì núi lửa hay kiến tạo địa chất. Thực tế là vào hôm đó, mọi nhà thờ đều đông nghẹt người và ở một số nơi nhà thờ phải mở cửa suốt đêm.

Gần một giờ sáng (ngày 20 tháng Mười một), thiết bị truyền tin của các dân chơi vô tuyến điện trên phần lớn châu Âu đồng loạt bị nhiễu sóng, cứ như thể có một đài phát mới cực mạnh đang hoạt động. Họ xác định được tình trạng nhiễu ở băng tần 203; nghe giống tiếng máy chạy hay tiếng sóng biển; rồi tiếng rầm rì kéo dài căng thẳng này đột ngột bị gián đoạn bằng một giọng nói khọt khẹt dễ sợ (tất cả đều mô tả giống nhau: Ồm ồm, quàng quạc như âm thanh nhân tạo, đồng thời được khuếch âm cực đại); và giọng nói như tiếng ếch kêu ấy đang rống lên hăng hái: “Hello, hello, hello! Lãnh tụ Sa giông sắp phát biểu. Hello, Lãnh tụ Sa giông sắp phát biểu! Hãy ngưng mọi đài phát sóng, quý vị con người! Ngừng hết đài phát của con người đi! Hello, Lãnh tụ Sa giông sắp phát biểu”. Và rồi một giọng khác, cũng ồm ồm lạ lùng, cất tiếng hỏi: “Xong chưa?”, “Đã xong”. Rồi có tiếng lốp bốp như mạch điện được chuyển mạch; và lần này là một giọng quàng quạc một cách không tự nhiên: “Chú ý! Chú ý! Chú ý! Hello! Bắt đầu!”.

Sau đó một tiếng nói khàn khàn, mệt nhọc nhưng đầy uy quyền phá tan đêm trường tĩnh mịch: “Hello quý vị con người! Đây là Louisiana. Đây là Giang Tô. Đây là Senegambia. Rất tiếc vì những thiệt hại nhân mạng, chúng tôi không muốn gây thương vong không cần thiết cho các người. Chúng tôi chỉ muốn các người di tản khỏi những khu vực bờ biển mà chúng tôi sẽ thông báo trước. Nếu các người làm đúng như chúng tôi bảo, các người sẽ tránh được các biến cố bất hạnh. Lần tới chúng tôi sẽ thông báo trước ít nhất là mười bốn ngày ở nơi mà chúng tôi muốn mở rộng mặt biển. Những gì chúng tôi làm vừa qua chỉ là thí nghiệm kỹ thuật. Chất nổ của quý vị đã chứng tỏ được giá trị. Xin cảm ơn các người.”

“Hello quý vị con người! Hãy bình tĩnh, chúng tôi không hề có ý định thù địch đối với con người, chúng tôi chỉ cần thêm nhiều nước, nhiều bờ biển, nhiều bãi cạn để chúng tôi sinh sống. Chúng tôi quá đông đúc. Bờ biển của các người không còn đủ chỗ cho chúng tôi nữa. vì thế chúng tôi phải phá hủy lục địa của các người, chúng tôi sẽ biến chúng thành nhiều vịnh và đảo nhỏ. Như vậy chiều dài bờ biển thế giới có thể tăng gấp năm lần. Chúng tôi sẽ xây dựng những bãi cạn mới. Chúng tôi không thể sống giữa biển sâu. Chúng tôi cần dùng lục địa của các người làm vật liệu để lấp cạn các vùng nước sâu. Chúng tôi không hề muốn gây hại cho các người, nhưng chúng tôi quá đông đúc. Các người có thể di tản sâu vào trong đất liền. Các người có thể rút lên miền núi. Các đồi núi sẽ là nơi bị phá hủy cuối cùng.”

“Có chúng tôi ở đây, vào lúc này chính là vì các người cần đến chúng tôi. Các người đã phân bổ chúng tôi khắp thế giới. Giờ các người đã toại nguyện, chúng tôi muốn có quan hệ hữu hảo với các người. Các người sẽ cung cấp sắt thép cho chúng tôi làm máy khoan và cuốc chim. Các người sẽ cung cấp các loại chất nổ. Các người sẽ cung cấp các loại ngư lôi. Các người sẽ làm việc cho chúng tôi. Không có các người, chúng tôi không thể loại bỏ những lục địa cũ. Hello quý vị con người, Lãnh tụ Sa giông, nhân danh toàn thể sa giông trên thế giới, đề nghị các người hợp tác với chúng tôi. Các người sẽ hợp sức cùng chúng tôi để phá hủy thế giới của các người, xin cảm ơn”.

Cái giọng khàn khàn, mệt mỏi kia im bặt, chỉ còn nghe tiếng nhiễu ầm ì liên tục như tiếng máy chạy hay tiếng sóng biển. “Hello, hello, các người”, cái giọng khọt khẹt lúc đầu lại vang lên, “bây giờ chúng tôi sẽ phát chương trình nhạc nhẹ từ các đĩa nhạc tuyển chọn của loài người. Mở đầu chương trình là bài ‘Hành khúc Triton’ trong bộ phim Thần Biển Poseidon”.

Khỏi phải nói, báo chí khẳng định cái màn phát sóng ban đêm ấy chỉ là “trò bịp thô thiển và vụng về” của một đài vô tuyến bất hợp pháp nào đó; thế nhưng hàng triệu người vẫn chờ chực bên máy thu vào đêm hôm sau để xem cái giọng nói khàn khàn, sôi nổi, đáng sợ ấy có lên tiếng nữa không. Đúng một giờ sáng, tiếng nói khọt khẹt vang lên trên nền âm rú rít dữ dội. “Xin chào, quý vị con người”, tiếng nói quàng quạc vui vẻ, “Mở đầu chương trình phát sóng đêm nay, chúng tôi muốn gửi đến quý thính giả bài ‘Vũ khúc Salamander’ trích từ đĩa ghi âm vở nhạc hí kịch Galatea của loài người”. Khi tiếng nhạc inh ỏi thô bỉ đã kết thúc thì giọng nói kia lại lên sóng, lần này vừa khó chịu vừa hí hửng một cách kỳ lạ. “Hello quý vị con người! Pháo hạm Erebus của Anh vừa bị đánh đắm bằng ngư lôi khi cố tìm cách phá hoại phương tiện phát sóng của chúng tôi ở Đại Tây Dương. Toàn bộ thủy thủ đoàn đã chết chìm. Hello, chúng tôi kêu gọi chính phủ Anh hãy đứng bên loa phóng thanh. Tàu Amenhotep xuất phát từ Port Said đã không chịu giao hàng chất nổ cho chúng tôi tại cảng Makallaha. Tàu này viện cớ là đã được lệnh cấm vận chuyển chất nổ. Đương nhiên, tàu này đã bị đánh đắm. Chúng tôi yêu cầu Chính phủ vương quốc Anh chậm nhất là đến trưa ngày mai phải bãi bỏ lệnh cấm này qua vô tuyến điện, nếu không các tàu Winnipeg, Manitoba, Ontario và Quebec đang chuyên chở ngũ cốc từ Canada tới Liverpool sẽ bị đánh đắm. Hello, chúng tôi thúc giục chính phủ Pháp hãy ra thông điệp trên đài phát thanh. Hãy triệu hồi các tuần dương hạm đang trên đường tới Senegambia. Quá trình mở rộng thêm vùng vịnh biển mới đang được tiến hành. Thừa lệnh Lãnh tụ Sa giông, tôi xin chuyển tới cả hai chính phủ ý định không hề lay chuyển của Thủ lĩnh là thiết lập quan hệ hữu hảo nhất với cả hai nước. Đến đây, xin kết thúc phần tin tức hôm nay. Bây giờ xin gửi đến quý vị bản ghi âm một sáng tác của loài người “Salamandria, valse érotique”, hay “Sa giông khêu gợi vũ”.

Trưa hôm sau, các tàu Winnipeg, Manitoba, Ontario và Quebec đều bị đánh đắm ở phía tây nam mũi Mizen Head. Làn sóng kinh hoàng lan tỏa khắp thế giới, chiều cùng ngày, đài BBC đưa tin chính phủ Anh đã nghiêm cấm cung cấp thức ăn, hóa chất, khí cụ, vũ khí và kim loại cho sa giông. Đến một giờ sáng, tiếng nói khọt khẹt đầy kích đông lại lên sóng: “Hello, hello, hello, Lãnh tụ Sa giông sắp phát biểu! Hello, Lãnh tụ Sa giông sắp phát biểu!” Và sau đó là giọng nói khàn khàn, mệt mỏi và tức giận: “Hello quý vị con người! Hello quý vị con người! Các người tưởng là chúng tôi sẽ chịu ngồi yên cho bản thân mình chết đói sao? Đừng ngu xuẩn như thế! Bất cứ điều gì các người làm đều sẽ chống lại các người! Nhân danh toàn thể sa giông trên thế giới, tôi kêu gọi vương quốc Anh. Ngay từ giờ phút này, chúng tôi tuyên bố phong tỏa vô thời hạn Quần đảo Anh, ngoại trừ Khu vực Tự trị Ireland. Eo biển Manche sẽ bị phong tỏa. Kênh đào Suez sẽ bị phong tỏa. Eo biển Gibralta sẽ bị phong tỏa không cho bất cứ tàu bè nào qua lại. Mọi hải cảng của Anh Quốc sẽ bị phong tỏa. Mọi tàu bè Anh Quốc ở bất kỳ đâu trên thế giới sẽ bị nã ngư lôi. Hello, bây giờ tôi nói với nước Đức. Tôi cần gấp mười lần số lượng chất nổ đã đặt hàng. Giao hàng ngay lập tức tại kho chính ở Skagerrak. Hello, bây giờ tôi nói với nước Pháp. Giao hàng nhanh lượng ngư lôi đã đặt hàng tại các pháo đài ngầm dưới biển C-3, BFF và Ouest-5. Hello quý vị con người! Các người đã được báo trước. Nếu các người khống chế việc cung cấp thực phẩm cho chúng tôi thì chính chúng tôi sẽ tự đoạt lấy chúng trên tàu của các người”. Giọng nói ấy chùng xuống thành những tiếng thầm thì khò khè rất khó nghe. “Hello, bây giờ tôi nói với nước Ý. Chuẩn bị di tản người khỏi các khu vực trên tuyến Venice-Padova-Udine. Tôi cảnh báo các người lần cuối cùng, chúng tôi không chấp nhận những hành động ngu dại của các người nữa”. Rồi một khoảng im lặng kéo dài, chỉ có tiếng rì rầm như thanh âm của mặt biển đen tối lạnh lùng, và lại vang tên tiếng khọt khẹt vui vẻ của giọng nói ban đầu: “Bây giờ mời quý vị thưởng thức bản ghi âm một trong những ca khúc của loài người hiện đang được ưa chuộng nhất, bài “Triton-Trot” hay “Triton K-pop”.